Bạn đang đọc Gian Thương Võng Du: Chương 1
Tám giờ tối, Lâm Nhạc Nhạc hớn hở đăng nhập vào Game “Mộng Thiên Hạ”. Đây là trò chơi mới gần đây, chế tác đẹp mặt, nội dung thú vị, rất được mọi người ưa thích. Nhân vật trong trò chơi của Lâm Nhạc Nhạc là một nữ thích khách rất chi là lạnh lùng gợi cảm, tên là “Nhạc Nhạc”.
Lâm Nhạc Nhạc điều khiển dáng người 3D nóng bỏng có khuôn mặt than nọ, chọn tự động tìm đường tới NPC nhận nhiệm vụ. Đã gần tới tết Đoan Ngọ, bởi vậy nhà sản xuất game đã ra hàng loạt nhiệm vụ Đoan Ngọ, thao tác đơn giản nhưng phần thưởng lại phong phú, vì thế không thể bỏ qua được.
Một đám người đang vây quanh NPC, cân nhắc đến mạng lưới Internet khốn khổ đến bi tráng của trường, Lâm Nhạc Nhạc đành phải đứng dạt qua một bên. Sau đó cô liền phát hiện ra mình đang dẫm lên Nickname nào đó đứng ở bãi than. Trên bảng ghi mấy chữ “Thanh Phong 007″ màu lam nhạt.
Không cần nghĩ, đây chắc chắn là người chơi nào đó có nickname “Thanh Phong”, hơn nữa còn là tài khoản thứ 7. Lâm Nhạc Nhạc cười lạnh một tiếng, nữ thích khách trong màn hình lập tức hóa thân thành nữ ma đầu, vung đao chém tới cái tên nọ. Đáng thương cho tài khoản còn chưa tới cấp 50 kia, chưa chịu nổi hai nhát đao đã phơi thây tại chỗ. Một thi thể màu xám nằm lăn ra trên bãi cỏ xanh lá, nhìn như thể một chiếc khăn tay nhàu nhĩ.
Nữ thích khách đã Max level giết chết một tên nhóc mà tuyệt nhiên không hề cảm thấy xấu hổ gì, đi tìm người trong tổ đội để làm nhiệm vụ như thể chưa có chuyện gì xảy ra.
Nói đến phong cách chơi game của Lâm Nhạc Nhạc thì quả đúng như trò mèo chọc chó, chẳng chút kiêng nể gì, nhưng những chuyện như giết bừa tên nào đó dưới cấp, cô cũng chẳng muốn làm làm chi ất mặt. Đương nhiên tài khoản Thanh Phong kia là ngoại lệ.
Lâm Nhạc Nhạc ghét Thanh Phong, chẳng cần biết cấp thấp hay cao, cứ gặp lần nào là giết lần đó.
Mối nghiệt duyên này phải nói lại từ cách đây một tháng. Trang bị cực phẩm thì ai cũng thích, Lâm Nhạc Nhạc cũng chẳng phải ngoại lệ. Từ sau khi mãn cấp, cô liền nhắm ngay một món vũ khí chuyên dụng cho Thích khách, vũ khí này có thuộc tính cực kỳ ngược thiên, đương nhiên cách tạo cũng nghịch thiên chẳng kém – phải thu thập được mười mảnh vỡ có tỉ lệ rớt cực thấp của Boss quái mãn cấp trong bản đồ chung cực, hơn nữa còn cần một đạo cụ của môn phái mới có thể hợp thành, kết quả hợp thành ra sao lại còn phải xem xét nhân phẩm của người chơi nữa. Cũng rất có thể anh bận rộn hai tháng mà chỉ thu lại được một đống sắt vụn.
Cũng vì thứ này, người cuồng PK là Lâm Nhạc Nhạc đây đành phải ngây người trong phó bản để gom đủ mảnh vỡ, nhưng phiền phức tiếp theo lại xuất hiện: Chẳng có chỗ nào bán đạo cụ môn phái nọ, thứ đó cần phải dùng nhân dân tệ để mở bao nhiêu là hòm kho báu mới có, là thứ có tiền cũng không mua được. Giai cấp vô sản như Lâm Nhạc Nhạc thì khỏi nói, đương nhiên là chẳng rỗi hơi mà lấy nhân dân tệ đắp vào.
Người duy nhất có đạo cụ này để bán là một nhân vật thầy thuốc đã mãn cấp tên Thanh Phong, cũng là người có tiếng trong game. Cả người anh ta chỉ có mấy trang bị rách rưới, không hạ bản, không PK, không đánh nhau, chỉ thích đầu cơ tích trữ hàng hóa, mua thấp bán cao. Mặc dù Lâm Nhạc Nhạc đã sớm nghe nói tới người này là một gian thương, nhưng sau khi chính thức giao dịch, cô mới phát hiện ra lý giải về “Gian thương” của mình trước đây nó nông cạn cỡ nào.
Lúc ấy Lâm Nhạc Nhạc lên tiếng hỏi anh ta đạo cụ kia bán bao nhiêu tiền, kết quả là anh ta lại hỏi lại một câu: “Cô có bao nhiêu tiền?”
Lâm Nhạc Nhạc là đứa trẻ trung thực cỡ nào chứ, cô cẩn thận tính toán tổng tài sản của mình một phen, “Khoảng 3000 vàng.”
“Ừ. Thế thì 3000 vàng.”
Lâm Nhạc Nhạc thoắt cái liền nổi cáu, nào có kiểu buôn bán như thế bao giờ?! Nào có thứ đạo cụ nào mắc tới vậy bao giờ chứ?!
Kết quả là người ta cũng chẳng kiên nhẫn mà chờ, “Chê đắt thì tìm người khác mà mua, tôi không đồng ý trả giá.”
Lâm Nhạc Nhạc cũng muốn mua của người khác, nhưng tìm khắp chốn, sắp rách cả cuống họng rồi mà cũng chẳng có ai! Mọi người đều chỉ cho cô tới tìm Thanh Phong, chỉ e đạo cụ môn phái của cả server đều nằm trong tay anh ta mất rồi!
Lâm Nhạc Nhạc chửi thầm vừa ngoan ngoãn trả cho anh ta 3000 vàng. Chẳng còn cách nào khác, nếu không mua cái này thì mấy mảnh vỡ lấp lánh trong túi đồ của cô mới cô độc làm sao.
Sức hấp dẫn của bản quyền chính là ở đây, mặc kệ anh có mắng tôi ra làm sao thì cũng cũng chỉ có thể mua đồ của tôi mà thôi.