Đọc truyện Giản Ninh Xuyên Là Số Một – Chương 59: Cậu nhỏ
Đầu tháng mười một, Hoắc Phù đi theo Giản Ninh Xuyên sang Đức, đến lâu đài Neuschwanstein quay quảng cáo máy ảnh DSLR. Thời tiết lúc này ở Đức lạnh vô cùng, sau khi về nước Giản Ninh Xuyên bị ốm mất mười năm ngày mới khỏi. Nửa quý mùa đông sau đó cậu chẳng làm gì khác, cả ngày chỉ ru rú trong nhà đọc sách với xem phim.
Hiện tại Giản Ninh Xuyên không tiện đến trường đi học nữa.
Sau khi blogger “bóc” thân phận tinh nhị đại của cậu, Hoắc Phù chờ “phốt” lên men hơn nửa tháng, rồi mới cho nhân viên phòng quan hệ xã hội trả lời truyền thông, rằng tân binh dưới trướng Giản Ninh Xuyên đúng là cậu con cả của diễn viên gốc Hoa nổi tiếng.
Tiếp đó trang IFENG gọi điện sang tận Châu Âu để phỏng vấn Giản Hoa, đại thần đang bận đóng phim, phát ngôn viên thay mặt trả lời vấn đề một cách ngắn gọn, thừa nhận quan hệ ba con của hai người, đồng thời bày tỏ: “Công việc của Giản tiên sinh rất bận rộn nên chẳng mấy khi về Trung Quốc, bởi vậy giao lưu giữa hai ba con không nhiều. Trên phương diện chuyên môn và công tác, Giản Ninh Xuyên sẽ tự có những chủ kiến riêng của mình, làm một người ba, hiển nhiên Giản tiên sinh hy vọng cậu ấy có thể phát triển thuận lợi. Có điều, mọi thứ còn phải trông cậy vào năng lực cá nhân của cậu ấy. Cảm ơn truyền thông trong nước đã quan tâm.”
Sau khi IFENG đăng tải cuộc phỏng vấn này lên, toàn bộ netizen đều cho rằng ý tứ của Giản Hoa chính là: Con trai tôi thật đấy, nhưng không thân thiết, thích diễn cái gì là chuyện của nó, sau này không nổi được là do nó bất tài.
Bình luận chia làm hai phe, một bên nói Giản Hoa quá lạnh lùng, con vợ trước cũng là con, chẳng những vứt ở quốc nội nhiều năm không đoái hoài, hiện tại lớn rồi muốn debut làm diễn viên, vậy mà chẳng mở mồm ra khen vài câu được hả?
Một bên lại đáp trả, mấy người còn non và xanh lắm, nếu như thật sự mặc kệ không quan tâm, thì một sinh viên chưa tốt nghiệp dựa vào đâu mà ký được hợp đồng với Studio Hoắc Phù? Dựa vào đâu mà đóng được phim của Trần Kỳ Phong với Phương Hạo Hãn.
Phần bình luận còn có mấy chiều hướng khác, tỷ như vạch trần chuyện năm ấy Giản Hoa làm cách nào lo liệu êm xuôi chuyện của bà cả và bà hai; tỷ như dự đoán phim mới của Phương Hạo Hãn sẽ bùng nổ doanh thu phòng vé; tỷ như bàn về quan niệm giáo dục sai cách của phương Tây… vô vàn góc nhìn kỳ lạ của đám anh hùng bàn phim.
Thân là trung tâm của vụ việc, đời tư của Giản Ninh Xuyên chẳng mấy chốc đã bị “đào xới”, từ ảnh tốt nghiệp mẫu giáo đến cấp ba, video tham gia đóng kịch ở trường học, cảnh hậu trường ≺Thành Phố Tội Ác≻ và ≺Loạn Giang Nam≻, ảnh chụp khi đang ở khách sạn với đoàn phim, chỉ sau một đêm toàn bộ đều được tung lên mạng. Trên ZHIHU có hàng loạt câu hỏi về cậu được đặt ra, một đám “bạn học” từ bé đến lớn dùng danh nghĩa chứng-kiến-tận-mắt để trả lời câu hỏi, đa số đều là acc nặc danh; có người khen cậu thuở nhỏ thành tích đã tốt lại hiểu chuyện nghe lời, có kẻ nói cậu ở trường ngang ngược ngông cuồng khinh trai ghẹo gái, thật giả lẫn lộn, có những chuyện bé như vạt vừng hạt lạc từ đời tám hoánh đến Giản Ninh Xuyên còn không nhớ, ngẫm vài lần cũng chẳng phân biệt được đâu là thật đâu là giả.
Tung ảnh chụp của Giản Ninh Xuyên lên mạng, ở trên ZHIHU nửa thật nửa giả trả lời câu hỏi, đa phần đều là nhân viên PR chuyên nghiệp của Studio Hoắc Phù; hắn bảo cậu không cần phải để ý gì hết, cứ an tâm nghỉ ngơi chơi bời.
[1] Lâu đài Neuschwanstein: còn được gọi là “lâu đài trong truyện cổ tích”, được sử dụng làm hình mẫu cho lâu đài trong công viên Walt Disney.
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –
[2] IFeng: đài truyền hình Phượng Hoàng [3] Nintendo Switch: máy trò chơi điện tử cầm tay.
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –
Sau khi Giản Ninh Xuyên khỏi ốm, có một lần theo chân Hoắc Phù tới thăm nhà Khâu Thực và Diệp Hiểu Nam. Hoắc Phù xắn tay áo nấu cơm, hai vợ chồng nhà kia thì làm phụ bếp, bảo cậu ra ngoài chơi với nhóc Khâu Gia Thành.
Khâu Gia Thành năm nay 11 tuổi, đã hơi hiểu chuyện, lại chưa quá rõ ràng; có chút nghịch ngợm, nhưng không thuộc dạng đáng ghét, vẫn ở mức độ Giản Ninh Xuyên có thể chơi cùng.
Hai thanh niên này đều thuộc dạng ngố tàu, Khâu Gia Thành khoe khoang nói: “Em mỗi lần thi đều xếp thứ nhất đó.”
Giản Ninh Xuyên đáp: “Há, anh cũng vậy.”
Khâu Gia Thành rất hài lòng với thành tích của người bạn mới: “Anh biết chơi bóng rổ không?”
Giản Ninh Xuyên: “Biết chút chút, nhưng không giỏi lắm.” Cậu cao đến tầm 1m7-1m8 liền dừng phát triển, cũng không quá hứng thú với bộ môn bóng rổ.
Khâu Gia Thành soi mói: “Không giỏi thì vứt đi, còn bóng đá?”
Giản Ninh Xuyên đáp: “Thời trung học anh từng ở trong đội tuyển.”
Khâu Gia Thành: “Lợi hại quá vậy?!”
Giản Ninh Xuyên đắc ý nói: “Đương nhiên he he he he.”
Thế nhưng bóng đá đâu thể biểu diễn ngay ở trong nhà, Khâu Gia Thành lại hỏi: “Anh còn biết làm gì nữa?”
Giản Ninh Xuyên nói: “Anh là dân Học Viện Điện Ảnh, anh biết đóng phim đấy.”
Khâu Gia Thành chẳng có tẹo hứng thú nào, miễn cưỡng nói: “Vậy anh biểu diễn thử cho em xem.”
Giản Ninh Xuyên suy nghĩ một chút, bảo nhóc con lùi về phía sau, còn mình thì diễn cảnh lộn nhào của Spider Man, sau đó vươn tay bắn mạng nhện “chíu chíu ——”
Khâu Gia Thành lập tức chịu phục.
Lúc Diệp Hiểu Nam gọi hai đứa vào ăn cơm, một lớn một nhỏ đang ngồi trên sàn nhà, tập trung tinh thần chơi Nintendo Switch bữa nay Hoắc Phù mới tặng cho Khâu Gia Thành.
Lúc ngồi trên bàn cơm, nhóc Khâu Gia Thành cực kỳ hài lòng với người bạn mới, hơi tí lại anh Xuyên ơi anh Xuyên ời, gọi đến là thân thiết, ăn được vài miếng, lại nhớ ra phải ca ngợi Hoắc Phù: “Bác Hoắc nấu cơm ngon quá!”
Giản Ninh Xuyên suýt chút nữa cười sặc sụa.
Diệp Hiểu Nam cưỡng chế con trai sửa miệng: “Thành Thành, đừng có gọi loạn, Tiểu Giản gọi mẹ là chị, con gọi cậu ấy là anh, vậy mẹ phải gọi con là gì?”
Khâu Gia Thành bất đắc dĩ phải gọi Giản Ninh Xuyên là: “Cậu Tiểu Giản.”
Giản Ninh Xuyên vỗ vỗ cánh tay Hoắc Phù, cười híp mắt nhìn hắn, khuôn mặt hớn hở, tỏ vẻ “anh coi bối phận của em với anh ngang hàng rồi này”.
Trên đường từ Khâu gia trở về nhà, Hoắc Phù hỏi cậu: “Chơi với Thành Thành vui không em? Lần sau có muốn tới nữa không?”
Giản Ninh Xuyên bỗng nhiên nhớ đến một người, nói: “Vui ạ, Thành Thành ngoan lắm. Em trai em… ý em là đứa con út của ba em, nó cũng gọi là Thành Thành, cũng rất ngoan và biết nghe lời.”