Đọc truyện Giám Đốc! Anh Đã Sai – Chương 14: Em đã an tâm hơn chưa
Viên Viên nhắm mắt lại , cảm giác thật khó chịu khi bị tên hắc ám này cứ hay đè lên người cô . Vùng vẫy trong vô vọng , thì tiếng gõ cửa của thư kí tài vụ xin phép vào . Đôi mắt của Nghiêm Khanh nhíu lại tỏ vẻ không hài lòng tí nào , vốn dĩ đang từng bước tiến tới mọi việc sắp đạt được thì bị quấy nhiễu thế này khiến hắn phải dừng lại trong sự bực bội . Khó khăn lắm mới buông cô gái đó ra được .
Nghe lệnh của Giám Đốc , thư ký mới dám vào , cô thư kí trẻ thân hình cực hấp dẫn đang rất hãnh diện khi bước vào , nhưng đôi mắt có phần ganh ghét kẻ đang đỏ mặt ngồi ở gốc kí . Ánh mắt khinh thường với một hơi thở phì ra , trong đầu cô ta đang thầm chửi mắng ” Hứ , làm bộ giả ngây , cái mặt đỏ thế kia là biết vừa nãy các người làm gì rồi , loại tầm thường như cô Giám Đốc chơi bời một thời gian sẽ chán và vức cô ra đóng rác thôi . ” tiếng lòng của ả thư kí . Cô ta thời thời khắc khắc đều mong muốn được giám đốc ngó tới và luôn thèm muốn chiếc ghê mà Viên Viên đang ngồi . Nhưng thật trớ trêu , ả đã vào công ty được 3 năm rồi mà mỗi lần gặp Nghiêm Khanh đều có một câu ” Cô là ai ? ” đến cả cái tên của cô còn không nhớ vậy mà Viên Viên lại được hậu đãi như vậy. Quả thật làm cho ngàn ngàn cô gái trong công ty hết sức ganh tỵ .
Viên Viên chẳng bao giờ ngẫng mặt lên nhìn họ nên cô không hề biết mọi người như thế nào đối với cô . Lúc nào Viên Viên cũng trong vẻ thẹn thùng e dè với những người xung quoanh .
Nghiêm Khanh liết nhìn cô gái kia đang đỏ mặt lên , con ngươi không rời khỏi cô gái ấy , miệng cong lên rất nhẹ tỏ vẻ rất hài lòng .
Hắn không hề nhìn đến ả thư kí kia , đầu vẫn cuối tay kí sổ tay đưa ra ý rằng đưa hắn thứ cần đưa . Ả thư kí có phần bất mãn vô cùng , vừa nãy mới còn liết mắt đưa tình với Viên Viên vậy mà đến khi lấy tài liệu từ tay cô thì lại không thèm nhìn cô lấy một cái . Cực bất mãn khi phải đưa sắp tài liệu .
Nhìn nhìn , lật lật , rồi kí , đưa lại cho cô ả bảng kiểm duyệt vậy mà cũng không thèm nhìn , liện tấm bảng về phí cô rồi xong việc không nói không rằng gì .
Hậm hực , tức giận của cô ả đã lên tới đỉnh đầu , nhưng cũng phải cố kềm nén lại , chén cơm của cô không thể tự mình đổ vỡ được , cả công ty ai chẳng biết được Nghiêm chủ tịch lãnh khốc , tàn ác hạ xác đến mức nào , không nên chọc giận người đó , hậu quả không hay tí nào .
Viên Viên đang nhìn bảng tài liệu của cô , nghe tiếng bước gót quay đi của cô thư kí kia mới dám nhìn lên , dáng vẻ bước đi của cô ta thể hiện rõ sự tức giận , Khi nãy cô ta bước vào bước gót rất nhẹ nhàng nhưng khi bước ra dù cũng tiếng gót như lúc nãy nhưng lại có phần bực tức dẫm bước mạnh hơn nhiều .
Viên Viên hiểu được ý đó liền nhìn sang Nghiêm Khanh , tỏ vẻ không hài lòng về thái độ của anh lúc nãy . Viên Viên trong lòng mắng chửi hắn ta tơi bời .
_ Đừng có tự chửi trong lòng như thế , cứ nói thẳng ra đi – Nghiêm Khanh thật không hề nhìn cô nhưng hắn vẫn biết cô đang nhìn hắn .
_ Tôi , tôi đâu có nhìn anh , đâu có chửi anh – Vụng trộm chửi người bị người phát hiện , Viên Viên liền phản kháng , lấp bắp rất vụng về .
_ Em yên tâm , cô ta sẽ bị cho nghĩ việc sớm thôi , đừng có ghen như vậy -Nghiêm Khanh vẫn không ngẫng đầu lên , ánh mắt chỉ nheo lên một chút tỏ vẻ rất vui .
_ Tôi ….. tôi …. tôi ghen hồi nào , anh đừng vu khống . – Viên Viên tức giận đứng dậy rất bất mãn với cái suy nghĩ lệch lạc kia .
_ Rồi rồi! Mai anh sẽ cho cô ta nghỉ việc liền , em đừng nóng nữa không tốt – Có vẻ Nghiêm Khanh đang trêu đùa cô , thái độ bưc mình của cô làm hắn ta rất vui trong lòng , lại muốn chọc cô thêm nữa .
_ Anh muốn đuổi thì anh đuổi , đó là nhân viên của anh , tôi nói trước tôi không có ghen , anh đừng ngậm máu phung người . – Viên Viên tức hơn bao giờ hết , giọng nói ngày càng cao.
Nghiêm Khanh không trả lời , chỉ cong miệng cười tỏ vẻ hài lòng , tâm tình của anh quả thật đang rất tốt , vì Viên Viên đang một lòng nghĩ về anh như lúc này.
_ Anh cười cái gì hả ? – Viên Viên bị Nghiêm Khanh chọc tức quát thật lớn lên .
Nhưng có lẽ cô đã trúng bẫy của hắn rồi , hắn không hề nói lại lời nào chỉ tiếp tục cười như vậy , làm cho cô bé giận đến đỏ mặt rung người .
Câu nói Nghiêm Khanh nói với Viên Viên không hề đùa giỡn , sáng sớm hôm sau , cô ả thư kí đó liền bị đuổi khiến cho Viên Viên phải sửng sờ . cô sở dĩ lúc cãi nhau nghĩ rằng anh đang trêu đùa , nay lại làm thật , nói là làm , Viên Viên cảm thấy có lỗi vô cùng với cô nhân viên kia .
Nghiêm Khanh ở gần bên cô chỉ ngắn gọn một câu :
_ Em đã an tâm hơn chưa ? .
Viên Viên quay qua nhìn Nghiêm Khanh với vẻ mặt cục ngũng không nên lời .
_ Anh nói là anh làm mà ! Đừng ghen nữa nhé.
Viên Viên lúc này nhìn Nghiêm Khanh như miếng đùi già , và cô đang cắn xé miếng đùi gà rất dã man