Giam Cầm

Chương 85: 85


Đọc truyện Giam Cầm Full – Chương 85: 85

Nhiếp Nhân Khải vác Khuynh Tâm trên vai một đường trở lại khách sạn của bọn họ “Ba” một tiếng, anh đem cô ném xuống giường, Khuynh Tâm liền cảm thấy một trận choáng váng. Cô còn chưa kịp phản ứng lại, đã bị Nhiếp Nhân Khải áp ngã xuống giường.

” Chạy thoát ba năm chưa đủ, còn muốn tiếp tục?” Thanh âm của Nhiếp Nhân Khải lạnh như băng đủ để đông chết người, nhưng lại tràn ngập tức giận. Một bên Nhiếp Nhân Toàn vắt chéo hai chân ngồi ở trên ghế sa lông, miệng ngậm một điếu thuốc.

” Đúng thì thế nào? Căn bản tôi cũng không muốn gặp lại các người!” Khuynh Tâm không nhìn tới sắc mặt xanh mét của Nhiếp Nhân Khải, cô sẽ không sợ bọn họ, sẽ không!

” Em…” Ánh mắt của Nhiếp Nhân Khải giống như muốn phun ra lửa, anh cuồng nộ cơ hồ muốn bóp chết cô gái trước mặt, nhưng…Không biết qua bao lâu, đột nhiên, Nhiếp Nhân Khải giống như khinh khí cầu xì hơi, từ trên người Khuynh Tâm bò dậy, ôm đầu ngồi ở bên giường.


” Vì cái gì, em lại hận chúng tôi như vậy?” Nhiếp Nhân Toàn đi tới, từ trên cao nhìn xuống Khuynh Tâm.

” Hận? Ha hả…” Khuynh Tâm cười đến thê lương.

” Chết tiệt, đừng cười!” Nhiếp Nhân Toàn chịu không nổi khi cô cười như vậy, một bước tiến lên kéo tay cô đem cô từ trên giường kéo lên.


” Tôi không nên hận các người sao? Các người cường bạo tôi, cầm tù tôi, thậm chí thiếu chút nữa giết tôi, như vậy tôi còn không nên hận? Ngay cả con của mình các người cũng không buông tha, anh nói tôi tại sao có thể không hận?” Khuynh Tâm chảy nước mắt nghiến răng nghiến lợi nói ra nỗi phẫn hận trong lòng.

” Chúng tôi không biết em mang thai, thật sự không biết! Nếu biết, chúng tôi tuyệt đối sẽ không đối với em như vậy!” Nhiếp Nhân Toàn sốt ruột nói. ” Em không thể bởi vì chúng tôi vô tâm sai lầm liền phán chúng tôi tội tử hình!” Nhiếp Nhân Toàn điên cuồng lay người cô.

” Vô tâm? Một câu vô tâm của anh, có thể đem những chuyện mà anh đã làm gạt bỏ hết được sao? Một câu vô tâm của anh, có thể khiến cho tôi mất đi đứa nhỏ. Thật xin lỗi, tôi chịu không nổi sự vô tâm của anh!”

Nhiếp Nhân Toàn chậm rãi buông Khuynh Tâm ra, quỳ ngã trên mặt đất.Nhiếp Nhân Khải tựa hồ đã khôi phục lại bình tĩnh. ” Mặc kệ thế nào đi nữa, chúng tôi cũng sẽ không buông tay!” Anh nhìn Khuynh Tâm, trong ánh mắt tràn đầy kiên quyết.

” Tôi không mong các người sẽ bỏ qua cho tôi, bất quá không quan hệ, các người muốn một Cái xác không hồn, vậy cứ lấy đi, tôi đã còn quan tâm tới thứ gì nữa!” Chạy thoát ba năm, cũng lo lắng hãi hùng ba năm, mỗi ngày cô đều gặp ác mộng, chỉ sợ bị bọn họ tìm được!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.