Đọc truyện Giam Cầm Full – Chương 103: 103
Lạp Phi Nhĩ ho khan một tiếng, phun ra một ngụm máu mới miễn cưỡng mở mắt.
” Làm thế nào… Em nên làm cái gì bây giờ, Lạp Phi Nhĩ…” Khuynh Tâm khóc nấc không ngừng giúp anh lau máu.
” Đừng khóc, Khuynh Tâm… Khụ khụ… Đừng… Khóc…” Lạp Phi Nhĩ muốn giúp cô lau nước mắt, lại phát hiện ngay cả sức đưa tay lên anh cũng không có.
” Lạp Phi Nhĩ… Lạp Phi Nhĩ… Lạp Phi Nhĩ..”
Ngoại trừ kêu tên anh, trong lúc nhất thời Khuynh Tâm không biết mình còn có thể làm cái gì!
” Đừng khóc… Anh… Cho tới bây giờ…Không muốn… em khóc… Khụ khụ… Chỉ là…” Mỗi một tiếng ho, Lạp Phi Nhĩ liền phun ra một ngụm máu.
” Không được nói, cái gì cũng đừng nói…”
” Khuynh Tâm, tha thứ cho anh… Tha thứ cho anh đã từng đối với em… Khụ khụ… Thương tổn… Anh không muốn… Thật sự không muốn…”
” Cầu xin anh đừng nói nữa, chỉ cần anh không có việc gì, em cái gì cũng không so đo. Em không hề hận anh. Em tha thứ cho anh, tha thứ cho anh mà…” Khuynh Tâm khóc hô, nước mắt không ngừng rơi trên mặt Lạp Phi Nhĩ.
” Khuynh Tâm…”
Nhiếp Nhân Toàn thấy Khuynh Tâm ngồi dưới đất ôm Lạp Phi Nhĩ, cảm giác cả trái tim đều sống lại. Thật tốt quá! Cô không có việc gì! Thật tốt quá!
” Nhiếp Nhân Toàn, mau, cứu… cứu Lạp Phi Nhĩ…” Nhìn thấy Nhiếp Nhân Toàn, KhuynhTâm giống như nhìn thấy cứu tinh, mừng rỡ khóc thét lên. Nhiếp Nhân Toàn nhìn Lạp Phi Nhĩ đã lâm vào hôn mê trong lòng một trận mâu thuẫn. Anh hận Lạp Phi Nhĩ sao không chết sớm một chút, nhưng mà…
” Cầu xin anh, cứu …cứu anh ấy…”
Khuynh Tâm khóc nức nở không đừng được, Nhiếp Nhân Toàn nhìn thấy một hồi đau lòng, xem ra, nếu anh không cứu Lạp Phi Nhĩ, phỏng chừng Khuynh Tâm sẽ hận anh cả đời! Nghĩ đến đây, anh cũng không cố chấp việc bọn họ trước kia từng có bao nhiêu mâu thuẫn, cõng Lạp Phi Nhĩ chạy ra xe, một bên hô to.
” Mau, chúng ta lập tức đưa hắn đi bệnh viện!”
” Thiếu gia…” Dạ Thước cũng chạy lại.
” Đừng nói nữa, chúng ta phải nhanh chóng tới bệnh viện, còn trì hoãn sẽ không kịp nữa”
Nhiếp Nhân Toàn cõng Lạp Phi Nhĩ chạy rất nhanh mà Khuynh Tâm cũng đi qua đỡ Dạ thước, đi theo phía sau Nhiếp Nhân Toàn.
*
Lưng của Lạp Phi Nhĩ gần như bị lột hết một lớp da do bị đất đá ma sát khi bom nổ, ngay cả da đầu cũng tổn thương. Nhưng giống như kỳ tích không đến một ngày sau giải phẫu anh liền tỉnh lại.
” Đừng khóc nữa, anh không phải đã không có chuyện gì sao?”
Vẻ mặt Lạp Phi Nhĩ hiện lên vẻ bất đắc dĩ nhìn Khuynh Tâm luôn khóc không ngừng từ lúc anh tỉnh lại. Phụ nữ quả nhiên là làm từ nước!
” Nhưng mà…Nhưng mà…. em không ngừng khóc được…hức… hức” Cô chỉ cần vừa nghĩ tới bộ dáng cả người đầy máu của anh là nước mắt liền tự động rớt xuống.
” Ai…” Lạp Phi Nhĩ thở dài, cô khóc đến mức khiến cho hắn cảm thấy tâm phiền ý loạn không biết làm sao mới tốt chỉ đành kiên nhẫn an ủi ” Ngoan, đừng khóc! Anh thật sự không có việc gì. Em nhìn xem không phải anh đang rất tốt ngồi nói chuyện với em sao?”
” Em…”
” Tai họa sống ngàn năm, có vài người mạng thật lớn!”
Khuynh Tâm còn không kịp nói cái gì, đã bị Nhiếp Nhân Toàn mở cửa tiến vào cắt ngang ” Như thế nào lại không chết!”