Đọc truyện Giam Cầm Tim Anh – Chương 9: Thỏa thuận cùng ông hoàng SM
Trở lại với thực tại, cuộc sống của Tịnh Hạ Nhiên lúc này cũng không khác mấy. Trái lại, Khả Khả lúc này lại vô cùng nóng lòng. Theo trí nhớ của cô, thời điểm Hạ Nhiên bắt đầu cư xử kì lạ là vào khoảng thời gian này.
Đã không thể hiểu từ bên ngoài, tốt nhất vẫn là thâm nhập từ bên trong. Khả Khả quyết định, gia nhập làm thành viên câu lạc bộ ngoại khóa của Hạ Nhiên – Tế Thanh!!!
Tìm hiểu hoạt động ngoại khóa hàng tuần của Hạ Nhiên không khó, chỉ cần bỏ ra vài ngày theo dõi hành tung Nhiên Nhiên là có thể nắm rõ thời gian địa điểm cũng như cách thức liên lạc. Dường như chị cô chưa bao giờ để ý tới chuyện giữ bí mật. Khả Khả mỉm cười, phải, chị cô luôn là người như thế. Có trách thì chỉ trách fan của Hạ Nhiên quá trung thành với hình tượng băng sơn mỹ nhân mà phủ nhận phần còn lại của chị cô thôi. Mà Tịnh gia cũng quá vô tư trong việc quản lý con cái.
Tịnh gia luật, điều thứ 11: Một ngày làm người của Tịnh gia cả đời đều được Tịnh gia bao bọc.
– Vậy là cô Tịnh muốn đăng kí làm người điều giáo hạng nhẹ. Xin hỏi cô đã có kinh nghiệm làm người điều giáo trước đây hay từng làm người bị điều giáo?
– Không có
– Vậy theo quy định của câu lạc bộ, cô sẽ được ghép với một nô lệ có kinh nghiệm. Xin hỏi, cô có định mức cao nhất cho phí theo giờ?
– Không có.
– Tốt, vậy xin mời cô ký vào bản thỏa thuận. Đây là bản thỏa thuận giữ bí mật danh tính cho đôi bên và cho câu lạc bộ. Ngoài ra vì cô hoàn toàn chưa có kinh nghiệm, nên có áp dụng giới hạn cho đạo cụ. Hơn nữa, vì đây là lần đầu, nên dù cô là điều giáo viên, mong cô hãy nghe theo chỉ dẫn của nô lệ viên. Câu lạc bộ chúng tôi sẽ dựa vào đánh giá của nô lệ viên để xem xét đơn làm thành viên của cô.
– Được.
– Nếu cô đã hiểu rõ, mời cô Tịnh qua bên này thay trang phục và nhận mặt nạ.
Khả Khả bước chân vào phòng điều giáo, trong đầu xuất hiện vô vàn nghi vấn. Quy định của câu lạc bộ về giữ bí mật đời tư là vô cùng rõ ràng. Bản thỏa thuận cũng được kí. Hơn nữa, trong phòng ngoại trừ vài đạo cụ được sắp đặt trước, không hề có dấu hiệu của máy quay hay máy chụp hình.
Vậy những tấm hình trước đây của chị cô là từ đâu mà có?
– Chủ nhân, nô lệ rất hân hạnh được phục vụ ngài hôm nay.
– Không có gì, vào đi – Bị gọi khỏi dòng suy nghĩ của mình, Khả Khả có chút bất ngờ – Nghe nói anh là người hướng dẫn tôi hôm nay?
– Đúng vậy, thưa chủ nhân. Nô lệ hôm nay có gì mạo phạm, mong chủ nhân bỏ qua.
– Có gì mong anh chỉ giáo.
Khác với tưởng tượng của Khả Khả, nô lệ của cô không hề ốm yếu gầy gò mà vô cùng săn chắc, dáng người dong dỏng cao. Không quá cơ bắp, nhưng tuyệt đối cực kì vừa mắt. Hai người nói sơ qua về những thỏa thuận của mình. Ngoài quy định của hội, phần lớn các cặp điều giáo nô lệ đều có quy tắc riêng, để tránh vượt quá giới hạn của nhau. Điều giáo khác với đánh giá của nhiều người, nó mang tới khoái hoạt dựa vào sự tôn trọng, tin tưởng nhau nhiều hơn chỉ gói gọn trong nghĩa hạn hẹn của “ngược dâm – bạo dâm”.
– Dừng, dừng, dừng – Sau một loạt động tác, nô lệ của Khả Khả ra hiệu cho cô dừng lại.
– Tôi đã làm sai gì sao?
– Tất nhiên là không, từ động tác đến độ mạnh yếu của lực đều hoàn hảo – anh ta uể oải nói.
– Không chịu được nữa? – Khả Khả chầm chậm tháo đạo cụ trên người nô lệ xuống.
– Mục đích cô tới đây là gì?
– Ý anh là…
– Cô không phải là người có sở thích đặc biệt như chúng tôi. Nếu cô tới đây định kiếm lợi, câu lạc bộ không chào đón những người như cô. Cửa ra ở kia, không tiễn – Người đàn ông nhìn cô bằng ánh mắt rét lạnh, sự phục tùng ấm áp ban đầu biến mất không chút dấu vết.
– Đây là lần đầu của tôi, anh thấy mình quá hấp tấp không? – Bị nói trúng tim đen, Khả Khả vẫn bình tĩnh trả lời, có thể đây chỉ là bài kiểm tra của câu lạc bộ.
– Tôi đã nói, điều giáo là mối quan hệ hai chiều. Khoái hoạt trong điều giáo cũng vậy. Cô không hề có chút hứng thú với điều giáo. Nói đúng hơn cô không hề có ham muốn tình dục – Người đàn ông đi tới góc phòng, rót cho mình ít rượu rồi tiếp tục phân tích – Cô không có trái tim, cũng không biết yêu.
– … – Khả Khả im lặng, anh nói không sai.
– Vì thế, người như cô, tới đây chỉ vì một mục đích, có ý đồ xấu – Người đàn ông nheo mày, vô cùng khó chịu với thái độ của người phụ nữ trước mặt. Cô ta im lặng, tức ngầm thừa nhận suy luận của anh là chính xác.
– Anh là chủ câu lạc bộ này, anh Hoằng? – Không nao núng trước thái độ uy hiếp người của anh, Khả Khả quyết định đi nước cờ cuối cùng.
– Cô tìm nhầm người rồi, mong cô rời đi, trước khi tôi gọi bảo vệ.
– Tôi đến đây không vì ý đồ xấu, ngược lại để giúp câu lạc bộ anh.
– Tại sao tôi phải tin cô?
– Vì đây là vấn đề liên quan tới tôi. Anh muốn hợp tác hay không tùy anh – Khả Khả nhún vai – Không có anh tôi cũng có cách khác để đạt được mục đích của mình. Tuy nhiên, nếu anh bỏ qua cơ hội này, danh dự của câu lạc bộ, chưa chắc đã cứu vãn được.
Cô không hề nói dối, không thông qua Hoằng Khải, vẫn có thể tìm được tên kia, có điều, câu lạc bộ vẫn là con đường ngắn nhất.
– …
– Anh muốn tôi nói tiếp? – Sự thay đổi thoáng qua trong nét mặt của Hoằng Khải khiến Khả Khả tự tin hơn. Suy luận của cô về thân phận thật của anh ta là chính xác.
– Hãy xem cô có tin tức gì quan trong trước đã – Hoằng Khải nhếch mép, người biết được hành tung của anh, chủ câu lạc bộ này cũng không nhiều, hơn nữa, phong thái người phụ nữ này khiến anh đọc không nổi suy nghĩ của cô ta, khác hẳn vài phút trước.
– Câu lạc bộ anh phần lớn các phòng điều giáo đều được bố trí như vậy? – Điều đầu tiên Khả Khả nhận ra khi bước vào hành lang là sự đồng đều trong bố trí, dễ dàng đoán được, cách phòng ở đây có diện tích tương tự. Hơn nữa, bày biện trong phòng đều được làm từ chất liệu cao cấp, sàn cũng làm bằng cẩm thạch đắt tiền. Phòng của cô so với phòng Hạ Nhiên bị chụp lén, bày trí có khác nhau chút ít, nhưng phần lớn đều trùng khớp. Phí tham dự không hề rẻ, so với mức lương của Hạ Nhiên. Có suy luận, tuy ngoại lệ tồn tại, nhưng phần lớn phòng trong câu lạc bộ đều khá giống nhau.
– Đúng, tuy bày trí mỗi phòng có xê dịch, về cơ bản là giống nhau. Trừ một số phòng vip theo chủ đề đặc biệt.
– Nếu tôi nói, có người sắp đặt máy quay lén trong phòng điều giáo…
– Ở đây, mỗi lần ra vào đều có người kiểm tra nghiêm ngặt. Tôi tin tưởng vào người của mình. Chuyện đó là không thể – Hoằng Khải giật mình, gần đây thực sự có vài hình ảnh bị rò rỉ, đều được câu lạc bộ mua lại. Cách bày trí trùng với nhiều phòng trong Tế Thanh, nhưng câu lạc bộ vẫn được kiểm tra vô cùng nghiêm ngặt. Hoằng Khải tin đó chỉ là cảnh tái tạo dựng lại bên ngoài.
– Để tôi đoán, câu lạc bộ các anh, thường cử người dọn dẹp trước khi cho người vào kiểm tra?
– Đồ đạc của họ đều được dò xét kĩ lưỡng, mọi đồ điện tử đều được kiểm tra nội dung trước khi tan làm. Mọi người đều được đi qua máy dò kim loại trước khi bước khỏi câu lạc bộ. Cô Tịnh, nếu cô không còn gì khác, tôi có việc cần đi trước – Anh cần lấp lỗ hổng thông tin, khiến người như cô ta cũng có thể nắm được điểm yếu của Tế Thanh.
– Anh Hoằng, hệ thống bảo mật của anh có một lỗ hổng vô cùng lớn trên thực tế.
– …
– Nếu như dùng băng VHS, việc bước qua cổng dò kim loại chỉ là chuyện nhỏ. Người làm rò rỉ thông tin không cần trực tiếp mang máy quay ra ngoài, chỉ cần mang băng là đủ. Trường điện từ của cổng dò kim loại cũng không quá lớn, nên dữ liệu trên băng VHS cũng không bị tổn hại. Tuy nhiên, chất lượng phim làm ra cũng bị ảnh hưởng. Vì thế, những thông tin hay ảnh bị rò rỉ khá mập mờ, không rõ là chụp trong câu lạc bộ hay là bên ngoài dựng lại.
– … – Hoằng Khải không ngờ, cô ta chỉ cần 30 phút trong Tế Thanh để tìm ra nhược điểm trong hệ thống bảo mật. Người phụ nữ này, quả thật không tầm thường – Cô muốn gì?
– Lỗ hổng này, tôi có thể giới thiệu cho anh người giúp anh vá lại. Trước đó, tôi cần anh hợp tác tìm kẻ đứng sau – Sự nhượng bộ của Hoẳng Khải khiến Khả Khả tin tưởng, hiện tại hai người đang cùng chiến tuyến – Hy vọng đây cũng là mục đích của anh Hoằng?
– Cô có ý kiến gì không, cô Tịnh? – Hoằng Khải hài lòng tháo mặt nạ xuống.
– Tôi biết mục tiêu tiếp theo của kẻ chủ mưu.
[…]
Công ty Viễn Á, bộ phận phát triển kế hoạch.
– Xin giới thiệu, đây là Hoằng Khải, từ chi nhánh Thượng Hải điều tới, làm giám sát bộ phận tạm thời từ hôm nay.
– Rất vinh dự được làm việc với mọi người. Tôi là Hoằng Khải, mong mọi người chiếu cố trong thời gian tới.
– Chào anh Hoằng, tôi là Tịnh Hạ Nhiên, trưởng phòng kế hoạch. Nghe danh anh đã lâu, hôm nay mới có cơ hội gặp mặt.
– Cô Tịnh khiêm tốn quá, tôi còn phải học hỏi nhiều.