Giam Cầm Tim Anh

Chương 6: Không, là anh đã sai


Đọc truyện Giam Cầm Tim Anh – Chương 6: Không, là anh đã sai

Không cần đầu suy nghĩ cũng biết một màn kịch cẩu huyết như vậy trong giới thượng lưu, ắt hẳn sẽ xuất hiện trên trang nhất của mọi tờ báo lớn.

Nhưng như có sự chuẩn bị từ trước, tít báo không chỉ dừng lại ở câu “Nam nhân ép hôn” mà cụ thể hơn, là “Nam nhân ép hôn nhằm thoát tội biển thủ, thăng chức”. Câu chuyện xem ra vô cùng kịch tính lý thú, đảm bảo thu hút sự chú ý từ người già tới trẻ nhỏ. Người đưa tin nói, đã điều tra vụ án này từ 6 tháng nay, vừa có bằng chứng xác thực thì tin giật gân xảy ra.

Chuyện là hai người chia tay từ lâu, nam nhân T vốn không chấp nhận được nên luôn đeo bám. Nhưng đó chỉ là bề nổi của tảng băng ngầm chìm dưới mặt nước. Nam nhân T vốn vừa được thăng chức làm tổng quản lý chi nhánh một tập đoàn lớn, xuất phát điểm từ việc anh ta tung tin đính hôn của mình với tiểu thư nhà họ A. Người T này còn biển thủ một số tiền lớn của cơ quan, nhưng nhờ quan hệ bất chính với một quý bà B đã có chồng làm quan to nên nhờ sức ép từ trên xuống mà thoát tội. Nhằm xóa mọi mối nghi ngờ của chồng quý bà B, anh ta đánh liều, lợi dụng lòng trắc ẩn của tiểu thư nhà họ A mà ép hôn, không ngờ phản tác dụng, khiến sự việc bị khui ra nhanh hơn.

Khỏi cần nói nhiều, bài báo cùng clip quay tung đầy các báo mạng, ai cũng tìm được chân tướng nam nhân kia. Người người đều phẫn nộ thay cho tiểu thư họ A vô tội vướng phải scandal không đáng có kia.

Người con gái trong trong mọi tít báo trang nhất, đang thản nhiên làm bữa sáng, dọn phòng, đánh thức cả nhà. Dù sao hôm nay cũng là chủ nhật. Một chủ nhật sóng gió của báo chí, một chủ nhật bình yên của người nhà họ Tịnh.

Ba chị em Hạ Nhiên, Khả Khả, Tịnh Thu đang ngái ngủ bước tới bàn ăn liền được ánh mắt nghiêm túc của Hạ Tuyết ngăn lại:

– Dừng lại, chờ 30s – Nói rồi cô đưa ống kính lên, ngắm nghĩa kĩ càng, lựa chọn góc chụp chuẩn – Được rồi, ngồi đi.

– … – Trước hành động này của Hạ Tuyết, cả ba chỉ ngầm trao đổi ánh nhìn đầy ẩn ý với nhau.

Chủ nhật này có phải quá an ổn với gia đình họ Tịnh. Tối qua, sau màn đẫm lệ trên sân khấu, vừa bước vào xe, Hạ Tuyết vô cùng bình tĩnh nín bặt, không rơi chút nước mắt. Như thể cô là diễn viên hoàn thành vai diễn, bước xuống sân khấu liền hết trách nhiệm, trở về là Hạ Tuyết ngày thường.

Chưa kịp ăn uống, tiếng rầm rầm đập cửa đã vang lên

– Chết tiệt, đồ vu khống nhà họ Tịnh, các người ra đây cho tôi!!!

– Mọi người cứ ăn sáng xong đi, mình chưa ra, hắn vẫn ở đó, không đi đâu mà vội – Khả Khả bình tĩnh.


Cả nhà bình tĩnh thật, Tịnh Thu cùng Hạ Nhiên vẫn thỉnh thoảng bình phẩm gật gù tay nghệ của Hạ Tuyết. Không phải ngẫu nhiên mà blog nấu ăn, nữ công gia chánh của cô được bầu chọn là blog tư nổi tiếng nhất năm qua. Không dưới vài lần cô được mời làm khách mời hướng dẫn trên truyền hình hay dẫn cho chương trình nấu ăn. Tất cả đều bị từ chối. Một phần vì Trần Bình không thích vợ mình bước vào làng giải trí, phần vì nó cũng khác với mơ ước của Hạ Tuyết. Cô chỉ mong mình là chủ một gia đình nho nhỏ có một người chồng để yêu thương, là mẹ chăm sóc cho những đứa con, thế là quá đầy đủ.

Chìm trong suy nghĩ Tuyết Tuyết chăm chú vào ăn uống hơn cả. Tiếng hò hét ầm ĩ bên ngoài cũng chỉ kéo dài một lúc trả lại không gian im ắng.

Lúc bốn chị em nhà họ Tịnh bước ra, vừa lúc Trần Bình cũng kiếm được thùng sơn và cây chổi đang hăng hái quay lại:

– Anh có vẻ rảnh so với một giám đốc chi nhánh đó nhỉ? Có cần tôi kiến nghị giám đốc anh giao thêm việc không? – Khả Khả lại cất giọng châm chọc.

– Đồ rắn cái! – Trần Bình gay gắt, ngay từ tối hôm qua, anh đã nhận được cái lắc đầu từ ban quản trị. Đến sáng nay, việc anh nhậm chức bị đình chỉ vô thời hạn, đồng thời anh cũng nhận được điện thoại của cảnh sát kinh tế hẹn lên điều tra – Tất cả là tại cô, đều là vì cô trở lại nên mọi chuyện mới thành như thế. Cô đúng là có số sao chổi, sao quả tạ giết người không đao!!!!

– … – Khả Khả im lặng, nét mặt cũng thêm vẻ thâm trầm.

– Tôi nói đúng quá phải không? Miệng lưỡi như vậy có ngày cả nhà cô sẽ bị cô hại chết!!

“CHÁT”

– Đủ rồi!!! – Hạ Tuyết quát lớn, làm chính Trần Bình cũng nhìn cô kinh ngạc. Từ lúc quen nhau tới giờ, cô luôn mỉm cười chấp nhận, dù anh có làm gì sai trái đều dung túng tha thứ.

Vậy mà cô giờ lại giơ tay tát anh!

– Được lắm, ở với nhau bao nhiêu năm, giờ tôi mới biết bản chất của cô! “Gà cùng tông không giống lông cũng giống cánh”, các người vào hùa vu oan giá họa cho tôi, đừng nghĩ hận này Trần Bình không trả được!


– A Bình, là “Con nhà cùng tông, không giống lông cũng giống cánh” – Hạ Tuyết nhắc nhở – Hơn nữa, anh sai rồi.

– …

– Tôi không quan tâm anh ở bên ngoài có bao nhiêu ong bướm, chỉ cần cuối ngày anh trở về bên tôi là được. Tôi không quan tâm anh vì muốn lợi dụng thân phận mà cưới tôi. Tôi đã từng yêu anh như vậy.

– …

– Nhưng anh muốn lợi dụng chị gái tôi vào hành động phi pháp của anh, điều đó tôi không bao giờ tha thứ. Anh muốn lợi dụng công sức Khả Khả bao năm nay gây dựng cơ nghiệp cho nhà họ Tịnh, tôi không bao giờ tha thứ.

– …

– Chúng ta ở cùng nhau 10 năm, nhưng anh chưa bao giờ hiểu tôi, Trần Bình.

– …

– Chúng ta chia tay đi.

Không để Trần Bình phân bua thêm bất cứ lời nào, Hạ Tuyết quay lưng bước đi. Mà anh ta, lần đầu nói chuyện cùng một Hạ Tuyết lạnh lùng như vậy, ngạc nhiên tới câm nín, không thể cãi lại. Dường như, một Hạ Tuyết luôn chăm sóc mỗi lần anh từ tiệc rượu vui vẻ về, một Hạ Tuyết luôn ân cần trông nom mọi bữa ăn của anh, đã từ lâu, Trần Bình anh mặc định cô sẽ luôn cùng anh, sống vì anh.

Đến khi, cô lạnh lùng bước đi.

– Anh muốn viết gì cứ viết, đừng đến đây làm phiền cũng đừng gặp lại em gái tôi nữa – Hạ Nhiên bình tĩnh nói – Nếu không, chúng tôi báo cảnh sát lúc đó đừng trách nhau vô tình.

Quay vào nhà trong, Hạ Tuyết lặng lẽ ngồi trên ghế sô pha, gối đầu lên vai Khả Khả. Tịnh Thu cùng Hạ Nhiên cũng không hề an phận, ngồi chen chúc xuống chiếc ghế.

– Chị từng yêu anh ấy rất nhiều… – Rốt cuộc cũng không kìm nổi nước mắt, Hạ Tuyết òa lên khóc lớn.

Tình thân thật kì lạ, một người khóc, như sợi dây giật về một phía tạo thành phản ứng dây chuyền, những người còn lại đều khóc theo.

– Hạ Tuyết, em… – Khả Khả ngập ngừng. Những lời vừa rồi tuy chỉ là Trần Bình vô tình thốt ra trong lúc nóng giận, nhưng lại như mũi tên găm trúng trái tim của cô. So với Hạ Tuyết, Khả Khả cô thực sự quá yêu đuối.

– Chị biết – Dù không rõ Khả Khả làm cách nào, nhưng Hạ Tuyết cũng hiểu, ít nhiều chuyện này có cô can thiệp phía sau – Cảm ơn em.

– Em nhất định sẽ bảo vệ mọi người – Khả Khả khẽ nói, như thề với chính bản thân mình.

Sáng hôm sau, việc đầu tiên bốn chị em nhà họ Tịnh làm là nhìn nhau và bật cười. Mặt ai cũng có hai trái cà chua bi nho nhỏ, khiến họ không biết nên đổi thành Tịnh gia thành Cà gia không nữa.

Bầu trời u ám hôm qua cũng biến mất, nhường chỗ cho mặt trời ló rạng.

[Kiếp trước]


– Trần Bình, chị tôi ân nghĩa cùng anh bao nhiêu năm như vậy, anh chẳng lẽ không để chút nào vào tim? – Khả Khả chất vấn.

– Cô em, có trách chỉ nên trách cô thôi. Vì cô, số tiền đầu tư cho công ty con của tôi bỗng nhiên không còn – Trần Bình lạnh lùng nói – Chị cô lại khó sinh con, rốt cuộc tôi lấy cô ta để làm gì chứ? Chưa lấy tiền bồi thường thời gian và công sức của tôi bao năm qua là quá rộng lượng rồi.

– Anh, tên khốn – Khả Khả không kiềm chế được giơ tay muốn tát tên tráo trở kia, nhưng chưa kịp hạ xuống đã bị Trần Bình bắt được.

– Đừng nóng như thế, biết đâu sau này tôi vẫn là bạn trai của chị gái cô đó – Trần Bình cười nhạt – Cô làm như vậy, sau gặp tôi, khó ăn khó nói cho chị cô, cho cả cô nữa. Cô thấy tôi nghĩ đúng không?

– Ý anh là gì?

– Chị cô không bỏ được tôi – Trần Bình nhún vai – Cô ta biết chuyện tôi lăng nhăng từ trước khi cưới. Chính cô ta cũng cảm thấy có lỗi khi không sinh được con nối dõi cho tôi.

– …

– Mà nếu có người tự nguyện làm tiểu tam, tôi đây cũng không phải không có khả năng chu cấp.

– …

– Cô nghĩ chị cô không có tôi có tự lập nổi chắc?

– Anh quá nhầm rồi, là anh luôn dựa vào chị tôi – Khả Khả giọng đầy sát khí – Tịnh Khả Khả này còn sống sẽ quyết không cho chị tôi quay lại với anh.

Dù đó có là người chị yêu duy nhất trên đời, anh ta tuyệt đối không xứng với chị, Hạ Tuyết.

Tịnh gia luật, điều thứ 10: Động tới người của Tịnh gia, là động tới Tịnh gia.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.