Giấc Mơ Tình Yêu

Chương 74


Bạn đang đọc Giấc Mơ Tình Yêu – Chương 74

Tôi run run thực hiện theo từng bước mà cô hộ lý đã hướng dẫn, khi nhìn thấy hai vạch hồng hồng xuất hiện trên que thử thai, khuôn mặt nhỏ nhắn càng hồng, như lửa đốt vậy. Tôi xấu hổ đến mức không dám ngẩng đầu, mười đầu ngón tay ghì chặt vào que thử thai, một lúc lâu sau cổ họng vẫn không phát ra tiếng gì.
Vậy…vậy là tôi đã có thai ! Chúa ơi ! Thật không thể tin được !
Tôi chết mất, chết mất ! Tôi phải làm gì bây giờ ?
Mất hơn năm phút, ngồi ngây trên ghế, đầu nghĩ lợi lung tung, mặt đỏ tai hồng, tim đập loạn, tôi mới dám hé cửa dần dần, mắt ngó nghiêng xung quanh.
Tôi đang tính toán đến chuyện tông cửa bỏ trốn mất dạng, và không xuất hiện trước mặt Đức Hải nữa.
Thực đáng tiếc, phòng vệ sinh không có cửa sổ. Tôi thất vọng thở dài một hơi, trong lòng kỳ thật cũng hiểu được, Đức Hải là một kẻ ngông cuồng và si tình, cho dù hôm nay tôi thoát được nhưng dù là đuổi tới chân trời góc biển đi chăng nữa hắn vẫn sẽ bắt được tôi trở về.

Vạn bất đắc dĩ, tôi nhẹ nhàng đi ra cửa, đập vào ánh mắt tôi là khuôn mặt tuấn tú đẹp trai đang nôn nóng chờ đợi kết quả của Đức Hải. Tôi còn chưa kịp phản ứng, bàn tay nam tính và mạnh mẽ, đã tham lam cướp đến, dễ dàng lấy đi que thử thai trong tay tôi.
Đức Hải cầm que thử thai, mắt nghiêm túc nhìn, sắc mặt tôi không phải đỏ bừng, mà là trắng bệch. Tôi bắt đầu hoài nghi, có người nào vì xấu hổ cực độ, quẫn đến mức mà chết đi không nhỉ ?
_Thế này là thế nào ?
Đức Hải hỏi, khuôn mặt không dấu được vẻ kích động và nôn nóng.
Hộ lý đi tới, nhẹ nhàng giải thích.
_Xuất hiện hai vạch thể hiện đang mang thai – Chị mỉn cười – Làm ơn đưa que thử thai cho tôi, mời hai người quay lại phòng khám.
Đức Hải đưa que thử thai cho hộ lý, hắn mừng rỡ ôm chầm lấy tôi, xoay tôi mấy vòng, miệng không ngừng hét to lên.
_Hay quá ! May quá ! Anh sắp được làm cha rồi !
Tôi xấu hổ đến mức không muốn sống nữa, cả người tôi bây giờ là một trái táo đỏ mọng, nóng như lửa.
Tôi dấu khuôn mặt đỏ bừng vì thẹn vào ngực hắn, tôi không dám ló đầu ra nhìn bất cứ ai, tôi hy vọng mọi người không chú ý đến tôi.

Nhưng tôi đã hy vọng hão huyền rồi, tiếng hét vui sướng và tiếng cười sang sảng của Đức Hải đã khiến tất cả mọi người xung quanh đều trợn mắt há mồm nhìn hai chúng tôi, phụ nữ che miệng cười thầm và nhìn hắn bằng con mắt ước ao và ngưỡng mộ, họ ghen tị với may mắn và hạnh phúc của tôi, còn đàn ông cau mày nhìn hắn, hình như bọn họ cảm thấy thẹn vì không thể bằng được hắn.
Quay trở lại phòng khám, nhìn que thử thai trên tay, bác sĩ kết luận.
_Cô có thai được hơn bảy tuần rồi.
Sau đó ông dặn dò một lô một lốc những điều cần tránh trong quá trình mang thai, và yêu cầu chúng tôi phải đi khám thai định kì.
Vì tôi mang thai nên Đức Hải yêu cầu hai chúng tôi phải nhanh chóng kết hôn, để đứa bé khi ra đời có thể được pháp luật chứng nhận quyền làm cha của hắn, hắn không muốn đứa bé phải sống trong cảnh mập mờ không rõ thân phận và không được gia đình hắn thừa nhận.
Tôi là người yêu trẻ, nên cũng muốn con mình được sống trong tình thương của cả cha lẫn mẹ và của gia đình họ hàng bên nội.
Nếu như trước đây, tôi còn chần chừ không dám quyết, bây giờ vì đứa trẻ, vì hạnh phúc và tương lai của hai mẹ con tôi, tôi đã chấp nhận lời cầu hôn của hắn.

Ngay sau khi Đức Hải hoàn thành xong album của mình, hai chúng tôi đã tổ chức một đám cưới ấm cúng, chỉ mời người thân và bạn bè của hai chúng tôi đến dự.
Ban đầu, Đức Hải muốn tổ chức muốn đám cưới thật lớn, nhưng tôi từ chối, tôi không thích phóng viên và báo chí tham dự đám cưới của chúng tôi, cũng không muốn tổ chức một đám cưới xa hoa lãng phí. Tôi muốn tổ chức một đám cưới trong một nhà thờ nhỏ, nhưng tràn ngập tiếng cười và hạnh phúc là tôi thấy đã mãn nguyện và hài lòng lắm rồi.
Bố mẹ Đức Hải dù không thực lòng muốn tôi bước chân vào Trương gia, nhưng họ cũng không có phản đối đến cùng.
Ngày cưới của chúng tôi, bố mẹ Đức Hải cũng đến dự, Kim Loan và Đức Tiến cũng đến chung vui với hạnh phúc của hai chúng tôi.
Đã qua rồi, thời gian tôi sống trong đau khổ và thất vọng, bây giờ tôi đã có gia đình nhỏ của mình, đã có được tình yêu và hạnh phúc của đời mình, tôi không còn mong ước nào hơn nữa.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.