Giặc Bắc

Chương 25: Hàng chữ dưới gầm giường


Đọc truyện Giặc Bắc – Chương 25: Hàng chữ dưới gầm giường

Bảy người chia ra ba nhóm đứng thành ba hướng riêng biệt. Họ không phải là thù địch song vì vị thế cá nhân nên phải tạm thời chia ra từng nhóm khác nhau. Tam Phong Kiếm Hồ Vũ Hoa, Vô Hình Đao Tôn Nhật và Tử Cước Lê Hùng đứng nơi hướng bắc. Đối diện với họ là kẻ cầm sổ giang hồ. Phần Tam Phương Kiếm Đoàn Chí Hạ cùng với Hạ Long Khách đứng cạnh nhau nơi hướng tây. Chỉ riêng có Nghịch Cước Lê Hào đứng sớ rớ không theo về với phụ thân của mình mà cũng không ngã về phía kẻ cầm sổ giang hồ. Giọng nói trầm và từ tốn của Hồ Vũ Hoa vang vang trong cơn gió lạnh của ngày lập đông:

– Được hạnh ngộ cùng túc hạ một lần tại Hồ gia trang lão phu rất mến mộ phong cách của túc hạ…

– Đa tạ Hồ lão trang chủ…

Hướng về vị lão trang chủ của Hồ gia trang kẻ cầm sổ giang hồ nói câu trên.

– Tuy nhiên hơn tháng trước lão phu lại tình cờ tái ngộ cùng túc hạ…

Kẻ cầm sổ giang hồ hơi thoáng cau mày song lặng thinh không nói gì hết. Bước một bước dài tới đứng đối diện với kẻ cầm sổ giang hồ Vô Hình Đao Tôn Nhật rắn giọng:

– Lão phu muốn hỏi túc hạ hai điều. Điều thứ nhất là cái chết của thằng cháu nội Tôn Hòa…

Vẫn với giọng từ tốn kẻ cầm sổ giang hồ ung dung trả lời:

– Tại hạ thành thật xin lỗi Tôn lão trang chủ về chuyện đáng tiếc đó…

Ngừng lại thở hơi dài xong tay kiếm phiêu bạt giang hồ hắng giọng tiếp:

– Vừa mới nhập giang hồ thêm thiếu kinh nghiệm giao tranh do đó tại hạ đã nặng tay. Tuy nhiên tại hạ đã lùi hai bước và nhượng y hai chiêu cho tới khi y xử một chiêu kỳ tuyệt của Vô Hình đao pháp…

– Y xử chiêu gì túc hạ biết không?

Tôn Nhật lên tiếng hỏi và kẻ cầm sổ giang hồ nhẹ lắc đầu:

– Tại hạ không biết tên song nó tương tự như thế này…

Lồng trong tiếng nói kẻ cầm sổ giang hồ xô người nhập nội. Bàn tay hữu của y khép lại mường tượng như lưỡi đao chém vút vào người rồi từ thế chém đổi sang thế đâm vào nhũ trung huyệt của Tôn Nhật. Tuy y thi triển chiêu đao bằng tay song ý đao lộ hẵn ra khiến cho Tôn Nhật nhận biết đó chính là chiêu Vô Trung Sinh Hữu trong Vô Hình đao pháp của ông ta. Đối phương ra đòn lanh chuẩn khiến cho Tôn Nhật trong nhất thời phải lùi lại để tránh né.

– Với một chiêu đao dữ dằn như thế Tôn lão trang chủ hóa giải bằng cách nào?

Vô Hình Đao Tôn Nhật lặng thinh không trả lời vì ông ta cũng không biết cách giải chiêu. Đâu có khi nào ông ta lại nghĩ tới cách phải hóa giải chính chiêu thức của mình.Ông ta chưa kịp nói gì Tử Cước Lê Hùng lên tiếng trước:

– Tôn huynh… Lỗi này là lỗi của thằng Tôn Hòa chứ đâu phải lỗi của người khác. Nó thi triển sát thủ định giết người mà không giết được thời phải lãnh cái chết. Đó là tại nó kém tài và nhất là tại lỗi của huynh đã không giáo huấn con cháu một cách nghiêm minh…

Lê Hùng là một kẻ trực tính, công bằng và nghiêm minh. Sai ông ta nói sai, phải ông ta nói phải, xấu ông ta nói xấu và tốt ông ta nói tốt mà không hề chiều lụy bất cứ ai để uốn cong cái lưỡi của mình. Tôn Nhật hiểu tính tình của bạn cho nên nhìn nhận lời nói của Lê Hùng đúng. Do đó ông ta cười lảng sang chuyện khác:

– Được rồi…Lão phu bỏ qua cái chết của thằng Tôn Hòa. Còn túc hạ giãi thích thế nào về cái chết của Hắc Giang Quyền Lâm Quốc Tuấn và Đỗ Đình Can?


Kẻ cầm sổ giang hồ nhếch môi cười:

– Tại hạ hằng nghe Lâm trang chủ nức danh quyền thủ của miệt Hắc Giang song tiếc thay lại không có hân hạnh gặp mặt ông ta. Phần Đỗ Đình Can thú thật tại hạ không biết ông ta là ai…

Vô Hình Đao Tôn Nhật quay nhìn Tam Phong Kiếm Hồ Vũ Hoa và Tử Cước Lê Hùng. Ba người đều lộ vẻ kinh nghi khi nghe lời tiết lộ của kẻ cầm sổ giang hồ. Lát sau Hồ Vũ Hoa lên tiếng:

– Túc hạ khẳng định chưa hề gặp mặt Lâm Quốc Tuấn và Đỗ Đình Can?

Kẻ cầm sổ giang hồ nghiêm giọng thốt:

– Nếu đã có gan giết họ tại hạ sợ gì mà không dám nhận. Dựa vào chứng cớ gì mà chư vị nói tại hạ giết họ. Chư vị có mặt lúc họ bị giết?

Ba đại cao thủ làm thinh không trả lời. Thật lâu Tử Cước Lê Hùng thong thả lên tiếng:

– Tuy lão phu không có mặt lúc họ bị giết song xem xét vết thương thời lão phu có thể nói đó là kiệt tác của túc hạ. Vết thương nhỏ, gọn và sâu dường như do thứ kình lực vô hình đâm chứ không phải do vũ khí…

Kẻ cầm sổ giang hồ lẩm bẩm:

– Ai là kiếm thủ trong giang hồ có thể thi triển chiêu kiếm giết người tương tự như mình…

Tam Phương Kiếm Đoàn Chí Hạ đột nhiên lên tiếng xen vào câu chuyện:

– Xin phép ba vị trang chủ cho Đoàn tôi được xen vào câu chuyện. Theo thiển ý của tôi việc này chắc có nhiều uẩn khúc bên trong bởi vì gần hai tháng trước đây y đã bị đoàn do thám bắt giữ ở Đông Triều. Chuyện này không những tôi mà Hạ huynh cũng có can dự vào…

Hạ Long Khách từ từ thuật chuyện y với Đoàn Chí Hạ và kẻ cầm sổ giang hồ đụng chạm với đoàn do thám ở Đông Triều. Nghịch Cước Lê Hào cũng phụ họa:

– Gia phụ… Y không phải là kẻ giết người bởi vì hơn nửa tháng trước đây hài nhi đã gặp y trong Thành Ngoại ở Hoa Lư…

Hồ Vũ Hoa, Tôn Nhật và Lê Hùng im lìm suy nghĩ. Hướng về kẻ cầm sổ giang hồ Lê Hào cười nói:

– Nếu tôi đoán không lầm trong thời gian huynh bị cầm tù tại tổng đàn do thám thời một kẻ nào đó đã giả dạng huynh đi giết người. Giả mạo huynh đài đi giết người một cách bừa bải kẻ giả mạo phải có dụng ý sâu xa và thâm độc. Hắn muốn làm nhơ danh hiệp nghĩa của huynh đài đồng thời biến huynh thành kẻ thù của giới giang hồ trong nước. Tuy không biết hắn là ai song tôi đoán chắc phải có lý do quan trong và đặc biệt lắm mới khiến cho hắn giả dạng huynh đài…

Tử Cước Lê Hùng nói:

– Hào nhi nói như thế cũng nhằm lý nhưng còn có chỗ chưa thông lắm. Giả mạo hình dáng, tướng mạo thời dễ nhưng làm sao kẻ giả mạo có thể bắt chước thế huynh đây về thuật xử kiếm…

-Thưa phụ thân trường hợp này lại khác vì huynh đài đây kiếm thuật có mỗi một chiêu cho nên rất dễ bắt chước. Dĩ nhiên kẻ giả mạo phải là một kiếm thủ nổi tiếng, có kiếm thuật cao siêu nên mới hạ sát Lâm bá phụ bằng một chiêu kiếm. Hài nhi xin hỏi phụ thân về bản lĩnh của Lâm bá phụ?


Lê Hùng thở dài nói nhỏ:

– Lâm bá phụ bản lĩnh hơn ta bội phần. Đánh bại ông ta không có mấy người huống hồ gì hạ sát bằng một chiêu kiếm. Nếu đúng như lời hài nhi nói thời kẻ giả mạo phải có bản lĩnh cao thâm vô lường…

Lê Hào cười cười:

– Hài nhi không biết bản lĩnh của hắn cao tới bực nào song phải nói kiếm thuật của hắn không sút người thực chút nào. Thực và giả giống nhau nên rắc rối lắm bởi vì chúng ta khó lòng phân biệt được ai là người thật ai là kẻ giả mạo…

Nghe tới đó Hồ Vũ Hoa chợt lên tiếng:

– Túc hạ còn giữ tín vật mà túc hạ cho ta xem khi gặp nhau tại Hồ gia trang…

Kẻ cầm sổ giang hồ lắc đầu:

– Tại hạ đã giao tín vật đó cho Hồ phu nhân giữ dùm vì sợ bị đoàn do thám tước đoạt…

Hồ Vũ Hoa cau mày chưa kịp nói gì hết kẻ cầm sổ giang hồ tiếp liền:

– Trong lúc Hồ gia trang bị thiêu hủy tại hạ may mắn cứu được Hồ phu nhân và cháu Phong rồi họ bất đắc dĩ phải theo tại hạ lưu lạc giang hồ cho tới khi bị bắt giải về tổng đàn do thám ở Hoa Lư …

Tam Phong Kiếm Hồ Vũ Hoa lộ vẻ kinh ngạc lẫn vui mừng khi nghe tin này. Mấy tháng nay ông ta xuôi ngược giang hồ tìm kiếm tông tích con cháu của mình. Nay tình cờ được biết con dâu và cháu nội còn sống ông ta rất vui mừng.

– Thưa Hồ lão trang chủ… Hồ phu nhân và cháu Phong tuy tính mạng không bị nguy hiểm nhưng rất cực khổ vì bị cầm tù tại tổng đàn do thám…

Hồ Vũ Hoa ôm quyền thi lễ cùng với giọng nói ân cần và lễ độ vang lên:

– Lão phu thành thực cám ơn về nghĩa cử của túc hạ .Chuyện hiểu lầm giữa chúng ta xin túc hạ bỏ qua…

Kẻ cầm sổ giang hồ cũng ôm quyền trả lễ:

– Hồ lão trang chủ nói quá lời. Tại hạ chỉ làm bổn phận của một vũ sĩ giang hồ…

Hướng về phía Vô Hình Đao Tôn Nhật và Tử Cước Lê Hùng y cao giọng tiếp:

– Tại hạ biết nhị vị hằng quan tâm về cái chết của tiên đế và nóng lòng muốn biết ai là thủ phạm hành thích tiên đế. Tại hạ cùng với Lê huynh không ngại gian nguy vào tận tử ngục Hoa Lư để truy nguyên bí ẩn về lời trối trăn của Đỗ Hậu. Thật không uổng công vì tình cờ tại hạ đã tìm ra bí ẩn trong lời trối trăn của Đỗ Hậu. Chư vị hãy xem đây…


Kẻ cầm sổ giang hồ trao cho Lê Hào thanh nan giường bằng tre y đang cầm trong tay rồi cười nói :

– Trên thanh nan giường này có khắc ba chữ ” Lê…Thập…Đạo…” Huynh quan sát kỹ sẽ thấy…

Chăm chú nhìn hồi lâu Lê Hao buột miệng la lớn:

– Đúng rồi. Ba chữ Lê…Thập…Đạo… khắc nhỏ lắm nếu trong bóng tối mù mù như ở trong phòng giam thời không ai nhận ra được…

Không dằn được tính hiếu kỳ Tam Phương Kiếm Đoàn Chí Hạ, Hạ Long Khách, Hồ Vũ Hoa, Tôn Nhật và Lê Hùng bước tới xem xét. Mọi người đều thấy trên chiếc nan giường bằng tre có khắc ba chữ ” Lê…Thập… Đạo…” Nét chữ rất vụng về, thô sơ dường như kẻ nào đã viết trong lúc hối hả và thần trí không được bình thường.

– Ai là người đã viết ba chữ này?

Không một ai lên tiếng trả lời câu hỏi của kẻ cầm sổ giang hồ. Thật lâu Nghịch Cước Lê Hào hắng giọng:

– Nếu tôi đoán không lầm Đỗ Thích chính là người đã viết ra ba chữ này. Là kẻ lãnh lệnh giết chết tiên đế do đó hắn phải biết chính phạm là ai. Có lẽ trước khi chết hắn đã ăn năn xám hối tội lỗi nên mới viết lên ba chữ nhằm ý định tố cáo thủ phạm. Trong lúc giả làm lính canh tôi dò la được biết là sau khi đâm chết tiên đế Đỗ Thích bị đầu độc chết trong ngục Hoa Lư chứ không bị giết chết như lời của triều đình thông báo. Có lẽ biết mình bị đầu độc vì vậy Đỗ Thích mới cố gắng viết ba chữ để tố cáo thủ phạm. Tuy nhiên trong lúc bấn loạn tinh thần hắn mới viết ba chữ mơ hồ không đầu không đuôi. Nếu Lê Thập Đạo là tên của một người thời ai là người trong nhóm quan đại thần có tên là Lê Thập Đạo…

Tam Phong Kiếm Hồ Vũ Hoa nói nhỏ:

– Quan đại thần tại Hoa Lư thời lão phu biết hết song không hề nghe ai nói tới tên Lê Thập Đạo…

Mọi người làm thinh vì không một ai trong nhất thời có thể nghĩ ra Lê Thập Đạo là ai. Riêng kẻ cầm sổ giang hồ biết có một người may ra mới giải đáp được vấn đề hóc búa này song không hiểu vì lý do gì y lại không nói ra.

Giọng nói của Lê Hào chợt vang lên trong bầu không khí im lặng:

– Hồ bá phụ… Bá phụ có nghĩ tới chuyện hiện thời có tới hai kẻ cầm sổ giang hồ…

Hồ Vũ Hoa gật gù cười. Lê Hùng cũng phụ họa:

– Hào nhi nói có lý lắm.Con hãy nói ra ý kiến của con cho mọi người nghe…

Lê Hùng biết con trai của mình lắm. Tuy tính tình nghịch ngợm và rắn mắt nhưng Lê Hào lại là đứa trẻ thông minh và khôn ngoan.

– Hiện thời có tới hai kẻ cầm sổ giang hồ giống nhau không những về hình dáng, tướng mạo mà vũ thuật cũng có nhiều điểm tương đồng do đó ta khó lòng nhận biết ai giả ai thật. Tuy nhiên ta biết một điều là kẻ giả mạo phải là một kiếm thủ lỗi lạc, tôi luyện được thuật xử kiếm cao siêu vô lường do đó mới giết được Lâm bá phụ. Không những kiếm thuật cao siêu người này còn thông thạo cả thuật hóa trang nữa…

Sáu người đều nhìn nhận Lê Hào nói đúng. Kẻ giả mạo phải là kiếm thủ lỗi lạc và thông thạo thuật hóa trang. Vũ sĩ nào trong giới giang hồ Đại Việt có đủ hai điều kiện này. Bảy người nặn óc suy nghĩ. Giọng nói của Lê Hào vang đều đều:

– Kiếm thủ của giới giang hồ nước ta nhiều lắm nhưng nổi tiếng nhất là Hồ bá phụ …

Tam Phong Kiếm Hồ Vũ Hoa nói nhanh:

– Hiền điệt nói đúng song ta không thể nào giết được Lâm bá phụ của cháu bằng một chiêu kiếm…

Lê Hào gật đầu cười tiếp:

– Nói tới thuật hóa trang ta không thể quên tên Bách Diện Thư Sinh. Chỉ có một điều không phù hợp là tuy thông thạo thuật hóa trang Bách Diện Thư Sinh lại không rành về kiếm thuật…


Trầm ngâm suy nghĩ giây lát Tam Phong Kiếm Hồ Vũ Hoa lên tiếng nói với Tôn Nhật và Lê Hùng:

– Cứu người là chuyện cấp bách cho nên tôi phải đi Hoa Lư ngay…

Vô Hình Đao Tôn Nhật cười đỡ lời:

– Tôi theo huynh tới Hoa Lư…

Hồ Vũ Hoa lắc đầu:

– Tôi cần Tôn huynh ngược ra bắc thông báo cho đồng đạo giang hồ biết rõ về cái chết của tiên đế đồng thời mời họ đúng ngày mồng năm tháng giêng tới Tản Viên sơn hội họp. Phần Lê huynh hãy xuôi nam mời các gia trang, bang hội ở miền nam tới Tản Viên tham dự đại hội giang hồ…

Kẻ cầm sổ giang hồ nói nhỏ :

– Hồ lão trang chủ định tới Hoa Lư giải cứu cho Hồ phu nhân?

Hồ Vũ Hoa chưa kịp trả lời y tiếp nhanh:

-Tại hạ bị thương nặng nên cần phải kiếm

chỗ chữa trị do đó không thể nào phụ giúp được…

Hồ Vũ Hoa ân cần vổ vai kẻ cầm sổ giang hồ:

– Túc hạ đã làm xong bổn phận của mình rồi…

Hạ Long Khách cười lớn:

– Hồ lão trang chủ… Tôi với Đoàn huynh có trăm thủ hạ tinh thông võ nghệ và can đảm. Nếu lão trang chủ không chê…

Cười sang sãng vị lão trang chủ họ Hồ nói với Hạ Long Khách và Đoàn Chí Hạ:

– Lão phu hân hạnh mời nhị vị một tiệc rượu trước khi chúng ta đồng hành tới Hoa Lư…

Đoàn Chí Hạ quay qua hỏi kẻ cầm sổ giang hồ:

– Huynh đài tính đi đâu?

Kẻ cầm sổ giang hồ lắc đầu cười:

– Tôi kiếm chỗ nào kín đáo và yên tịnh để chữa trị thương thế xong sẽ trở lại Hoa Lư…

Bảy người chia tay. Tôn Nhật ngược đường lên mạn bắc còn Lê Hùng và Lê Hào xuôi nam. Đoàn Chí Hạ cùng với Hồ Vũ Hoa và Hạ Long Khách trở lại Hoa Lư. Đứng im suy nghĩ giây lát kẻ cầm sổ giang hồ tìm đường đi về hướng huyện Lê Gia .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.