Bạn đang đọc Giả Vờ Thôi Mà! Sao Lại Thành Thật – Chương 3
Hắn hét lên tức giận nhưng tất nhiên là chẳng có trả lời. Đau hơn là khi vừa mới ngẩng đầu lên thì 1 cái sô
nước từ tầng 3 rơi xuống đổ ụp vào đầu hắn….giống như đội mũ ý nhưng cái mũ này khiến mặt mũi hắn
chả thấy đâu cả và cũng khiến hỏa trong người hắn tăng lên gấp bội.Sau lan can,nó cười nghiêng ngả cùng
nhỏ Sunny, bịt mũi lại để lạc giọng:
– Só rỳ nha! Lỡ tay rơi đống rác nhưng có vẻ nó thích anh nên mới chọn anh để đáp xuống đó. Dù gì cũng
thấy có lỗi nên đổ sô nước đó cho anh tắm đó. Ha ha ha ha ha..
– Ai mà lại làm thế này nhỉ?- Jun phủ phủ những vệt bị bắn ra từ đống rác do anh đứng gần hắn quá( anh này thương em nhỷ)- Làm
bẩn hết áo mình roài.( coi như Zu chưa nói gì nha)
Sau khi ném cái sô vào mặt ông anh thì hắn tức tốc leo lên tầng 3 để tìm cái tên trời đánh kia.Khi lên đến nơi
thì hắn choáng người: Hắn ở đâu trong đống người này?
Vậy là hắn dùng cách hỏi thăm.
– Ai vừa đổ nước xuống vậy?- Thấy có một đám nữ đang ở gần đó hắn liền phát tín hiệu.Nhưng nước làm chiếc áo đóng 3 cúc kia trở nên
rất mong manh, nhìn rõ được thân hình săn chắc bên trong khiến lũ con gái sịt máu mũi. Không thấy tín hiệu
trả lời hắn chuyến sang nhóm nữ bên cạch thì cũng gặp trường hợp tương tụ như vậy. Rút kinh nghiệm hắn
hỏi mẫy tên con trai thì mặt đứa nào cũng tái mét không nói lên lời.
– Mày có nói không hả?- Hắn giận sôi người túm ngực một tên chừng mắt- Hay tao ày bay từ đây xuống?
– Đừng…!Đừng…m..à!..
– Thế thì nói! Nhanh!
– Tôi….không..n..ói…được……- Tên kia lắp bắp, thầm than thân trách phận, có những 57 người lận tại
sao lại rơi vào mình???
– Thế hả? Thế thì để tao ày mãi không nói được luôn- Hắn túm cổ tên đó cao hơn, chuẩn bị tư thế
ném một bao cát xuống sân trường.
– Tôi nói…tôi…nói…mà….- Nếu nói ra thì sẽ chết với Jen còn nếu không nói thì chết với Shin, thôi chết sau
còn hơn chết trước, cứ nói vậy.
– Thằng hèn hạ! Sao lại uy hiếp người quá đáng như vậy chứ?- Nó r-ủa hắn
– Thế chẳng phải mày cũng uy hiếp bon nó không được nói sao- Nhỏ Sunny bĩu môi.
– Mày là bạn tao hay bạn tên đó? Nó trừng mắt. Hỏi vậy thôi chứ nó thùa biết câu trả lời rồi. Muốn chết thì
cứ nói là bạn tên đó đi.
– Bạn mày, được chưa?- Sunny mếu máo từng chữ.
– Đi thôi!
– Đi đâu?
– Cứ đứng dậy đi- Nó kéo nhỏ dậy rồi đi ra ngoài nơi hắn đang đứng.
– Tôi biết là ai đã đổ nước xuống- Nó dõng dạc tuyên bố.
– Ê! Mày điên hả?- Nhỏ thì thầm kéo tay nó lại.
Bốp.- 1 cú đấm giáng trời lao xuống mặt nhỏ.
– Cô biết hả?- Hắn như người chết đuối vớ được cọc liền ném luôn cái tên vừa nãy đi, tất nhiên là nhân từ ném xuống
sàn chứ không phải là sân trường.
– Là ai?
– Nhưng cô ta ghê gớm lắm, nếu tôi nói anh phải bảo đảm cho tôi và nhất là không được để tôi bị xây xát
nhẹ.
– Ok!Nói đi.
– Là Dương Băng Băng.
Dương Băng Băng? Đây chẳng phải là vợ tương lai của mình sao?Sao con nhỏ đó dám làm thế chứ? Thế mà ông già lại muốn mình lấy nhỏ này. Bố con thế đấy.Hừm!Đợi đấy! Tôi sẽ cho cô biết thế là sống trong địa ngục.
– Cô ta đang ở đâu?
– Anh cứ đi đến cái phòng cuối cùng thì rẽ vào- Nó vừa nó nói vừa khua chân múa tay chỉ hướng- Con nhỏ
đó đang ở đấy đấy.
Hắn định đi xử lý vợ iu ngay nhưng khựng lại: Mình đâu biết mặt cô ta đâu?
– Này! Nhưng tôi không biết mặt cô ta, cô đi theo để chỉ nhỏ đó cho tôi, yên tâm cô sẽ không thiệt thòi đâu.
– Không cần!Anh cứ đi đi! Đến chỗ đó anh thấy ai xinh nhất thì chính là cô ta đó- Nó tiện thể tự sướng luôn.
– Được rồi.
Không muốn đôi co và cũng muốn mau chóng tìm ra tên hung thủ nên lập tức chạy đi với vận tốc ánh sáng
và bở qua màn cười tràng giang đại hải của nó:
– Hahaha! Đúng là ngu không tưởng tượng được! Làm gì có cái loại cưới vợ mà không biết mặt vợ hả trời?Hahaha
– Thì mày cũng đâu biết mặt anh ấy, tên cũng không nhớ nữa là- Nhỏ Sunny đã tỉnh sau khi bị hôn mê dài
phút.
Bốp…..ngủ thêm lần nữa…..
-Hộc…hộc….hộc….Jen! Em có thấy Shin đâu không- Jun chạy tất bật đi tìm thằng em mà bặt vô âm tín.
– Sao anh lại có tên em biến thái thế hả 4 mắt?- Nó chống nạnh nhìn anh.
– Shin làm sao cơ?- Jun ngạc nhiên, không biết thằng quỷ ấy lại làm gì nữa.
– Hắn ta di vào nhà vệ sinh nữ kìa- Nó hất mặt về phía cuối dãy hành lang- Biến thái không tả được- Nó
chép miệng.( chứ không phải chị đặt bẫy anh ấy à?)
– HẢ?????????
Về phần hắn, đi đến phòng cuối cùng thì đập ngay vào mắt là tấm bảng to đùngWC NỮ.Tẩm bảng tuy bé
nhưng nó đủ để hắn hiểu rằng hắn vừa bị lừa. Còn Dường Băng Băng thì tất nhiên là con nhỏ đo mà con
nhỏ đó thì tất nhiên là vợ chưa cưới của hắn mà vợ chưa cưới của hắn thì…tất nhiên là nó(^^). Hắn lại lắp
bu-gi vào người và phi về chỗ ban nãy nhưng mới phi được nửa bước thì bống hắn khưng lại.
Nhưng cô ta ghê gớm lắm, nếu tôi nói anh phải bảo đảm cho tôi và nhất là không được để tôi bị xây xát nhẹ
AAAAAAAA!MÌNH THẬT ĐÚNG LÀ NGU MÀ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!