Bạn đang đọc Giả Vờ Thôi Mà! Sao Lại Thành Thật – Chương 15
Nhấn chuông mãi mà chưa thấy 2 đứa con yêu quý đâu nên mẹ nó lấy chìa khóa chuẩn bị sẵn mở cổng đi vào. 4 vị bô lão sước song song như một phiên tòa thực sự để kết tội hắn. Có vr mọ người đang thực hiện theo chính sách con người ta thương con ta ta mặc xác vậy.
Bước vào cửa 8 con mắt trố nên nhìn khung cảnh trước mặt, bàn chân tự nó mà chuyển hướng đi ra khỏi cửa. Nếu lúc đi họ mang bộ mặt hình sự thì lúc về mặt ai cũng tươi roi rói có thêm một chút gian tà nữa. Nhìn cảnh đó bậc làm cha như họ không vui sao được. Nhưng chỉ là họ thôi nhá, chứ người khác thì không biết chuyên khủng khiếp gì xảy ra nữa.
~*~*~*~*~*
~Sáng hôm sau Bun đang cầm những bức ảnh của tên đã đánh bạn cậu đến cho hắn xem. Chỉ có điều trong ảnh không chỉ có mình tên đó mà còn có một người nữa làm cậu cứ tần ngần mãi. Liệu có nên đưa không? Vừa đến lớp thì cái mớ hỗn độn đó được cậu gạt phanưg ra khỏi đầu trong khi cậu bù đầu rối tóc mà cái tên kia vẫn ngoác cái miệng ra cười đến nước rãi chảy thành sông rồi. Kệ cha hắn! Cho chừa cái tội hành người khác đi!
– Có gì mà mày vui thế?
Cậu vứt mấy bức ảnh xuống bàn, nhìn hắn tò mò. Ai mà lại làm cái khuôn mặt con khỉ ăn ớt thường ngày thành chàng hoàng tử ngủ trong lớp thế này, Chỉ cóđiều hoàng tử này đang mộnng du thì phải, vừa ngủ mà cứ mân mê môi, hàm răng thì khoe tới lợi, ôi nhìn cái mắt kìa, có giống ông Mỏi mỗi khi phá được án banừg chiêu thức ngủ gật không hả trời? Là ai? Ai đã biến hằn thành thế này? Còn ai ngoài nó?
– Ya! Mày điếc rồi hả? Tao tìm ày thằng chó đó rồi đấy!
– Thế thì sao?
– Mày không muốn xử đẹp nó hả?
– Tao là con người hiền lương mà.
– Đừng nói với tao là mày định cho qua nhé!
– Ồ! Chỉ mày hiểu tao!
– Thế còn cái vụ bà xã mày hôn phớt má nó thì sao?- Mắt anh nheo nheo lại, lần này xem còn vô tư như trước được không. Cậu đã nói trúng tim đen của hắn rồi còn đâu nữa.
– Đúng rồi!- Hắn lập tức trở về trạng thái lúc chiến đấu với Ken, 2 mắt đỏ rực lửa, Hỏa Diệm Sơn là con tép nhá. Bna tay liền vơ xấp ảnh trên bàn, không mở phong như bình thường mà xé luôn, nhưng phong này làm bằng chất liệu nilông mỏng có bọc lớp giấy bên ngoài nen xé haòi không đứt đành mở như bình thường. Trong ảnh có một đôi trai gái đang cùng nhau chạy trogn mưa, còn cùng nhau đi vào nhà nữa chứ. Tên con trai không ai ngoài cái bản mặt của thằng khốn đó còn người con gái thì……lại là nó. Lập tức tấm ảnh bị xé nát quăng xuống nền lớp học.
Bun hơi rùng mình, cậu chỉ là muốn chọc hắn một chút thôi đâu ngờ hắn nổi sôi lên như vậy. Không chừng có án mạng nữa chẳng chơi. Híc, Mình đã làm gì thế này. Suy cho cùng mình không nên làm thế. Ước chi thời gian quay lại thfi mình hứa, mình đảm bai mình nhất định…..sẽ vẫn làm như vậy.
– THẰNG ĐÓ Ở ĐÂU???????????????
Ở ngoài cửa lớp một bóng dáng nhỏ đang lấp sau cánh cửa, nhìn hắn nhếch môi. Cô cũng chỉ được có thế thôi Dương Băng Băng à! Giờ thì xem ai mới là cao tay nhé
– Nó..nó ở cùng dãy nhà với mày đấy! Cách có mấy nhà à..!- Bun bủn rủn chân tay nói mà mồ hôi tuôn như tắm. Thế này nguy cơ cậu bị điếc là rất cao.
– Không!Tao hỏi cái thằng quân của mày cơ!
– Hử? Mày hỏi để làm gì?
Hắn giờ thản nhiên ngồi xuống, mặt lại tươi tỉnh như trước. Lại tiếp mấy tấm ảnh mặt hắn cứ như ta là Gia Cát Lượng, cái này ngươi không cần nói ta đã biết trước rồi.
– Giờ mới báo cái tin này, quân của mày dở ẹc à! Cái này tao biết từ lúc Trái Đất khai sinh rồi!
– Là sao?- Bun vác cái mặt ngố ngố hỏi hắn, mới hôm qua cậu nhận được còn phải đi kiểm tra mấy trăm lần xem có phải ảnh ghép. Qua một đêm thành tin cũ rích? Đứa bé nó đéo tin.
– Cái này vợ tao nói hôm qua rồi!- Miệng hắn lại mở rộng hết cỡ, chỉ cần như thế, 1 lần mỗi ngày, con gái quanh hắn sẽ bớt đi ngay. Tất nhiên là bị hắn hút hồn mà hồn bay phách lạc rồi.
– Thế cho tao hỏi là ai trong cái danh sách vợ dự trữ của mày?- Bun trêu chọc hắn, cậu không có vợ để trêu thì trêu hắn, ôi lo gì. À mải tìm kiếm cho Shin mà cậu đã quên cái thú vị của mình ở đâu rồi. Không sao! Đời còn dài, kiểu gì thì nhỏ cũng sẽ siêu siêu vẹo vẹo mà thôi.
– Mày lại muốn ăn đấm nữa mà!- Hắn nổi đóa nên, gì mà danh sách bà xã dự trữ hả? Vu khống hắn quá. Hắn làm gì có mấy cái đó- Tao làm gì có mấy cái đó! Chỉ có lịch người yêu thôi!
– Thì cũng…- Bun định cốc lại hắn thì một giọng nói vang lên cắt ngang, trong trẻo, dịu dàng…..nhưng khiến những người quen như cậu sởn gai ốc. Có bao giờ nó thục nữ vậy đâu?
– Danh sách bà xã dự trữ với cái lịch người yêu gì đó?- Nó từ đâu xuất hiện, nếu để ý thì sẽ thấy trong cái ngọt ngào đó là sự bực tức, hay nói cách khác là ghen tuông.
Hắn chột dạ. Sao nó cứ như ma lúc ẩn lúc hiện thế nhỉ? Mà toàn đến những cái lúc hắn phạm tội thôi à. Hừ! Ai bảo thần giao cách cảm là tốt? Hắn sẵn sàng bóp cổ tên đó ngay!
– Thằng Bun nó đang hỏi anh có thấy lịch người yêu của nó không ý mà!
Hắn sử dụng chiêu nụ cười tỏa nắng, áp dụng kiểu chối bay chối biến, biến bị cáo thành người bị hại. Bun tai thấy mình bị vu oan, lại nhìn cái bóng dáng mà bám đuôi suốt mầy tuần nay đang đứng sau nó liền lác đầu nguây nguẩy:
– Không phải anh! Anh vô tội!
– Thế ai có tội?
– Nó dùng giọng nói lạnh băng hỏi lại, có vẻ không thoải mái cho lắm. Ôi nhầm người không phải nó rồi. Là chị Sa nhà ta đang lên tiếng đấy. Hắn thì từ ngạc nhiên chuyển thành gian tà còn Bun vẫn giữ trạng thái mắt ôc nhồi miệng con ếch. Thế này là sao?
– Có trời mới biết lũ đàn ông này ai mới vô tội!- Sunny nhún vai. Không phải là biết ai có tội mà là ai vô tội nhá. Thế có nghĩa là các bác con trai toàn người có tội không à.( đây chỉ là mang tính chất minh họa ^-^)
4 viên đạn bắn xuyên qua tim nhỏ Sunny trong tích tắc. Thực ra là 4 đôi mắt hình viên đạn tia la-ze nhỏ, sao laị lỡ nói tụi anh như vậy chứ? Nếu em mà nghĩ trên đời có tên đàn ông con trai nào vô tọi thì em cầm sách xuống mẫu giáo mà học nhé!
( hé hé tiện thể xoáy ny tẹo nào)
– Này! Muni tìm ai à?- Một đám con trai đang vây quanh cô. Chả là họ đang định vào lớp thì thấy cô rình rập bên ngoài cửa lớp liền hỏi thăm. Biết đâu cô học sinh mới chuyển đến này có thể trở thành bạn gái của tên nào trong số chúng thì sao? May mắn quá đi ấy chứ!
– À…dạ..không!- Muni ngượng ngùng vội tìm cách tháo chạy. Khốn khiếp! Đang nghe nén thì bị phát hiện. Mà con nhỏ Jen đó cao tay thật, đã khai hết với hắn rồi. Nó cũng không tầm thường như mình nghĩ. Mà…sao tự nhiên ngứa thế nhỉ? Từ lúc mình lấp để tránh nhỏ Jen thì ngứa ngứa từ lúc đó! Ách! Cái gì đây? Nhỏ gỡ từ áo ra một chùm mắt mèo. Con…nhỏ khốn nạn. Mày cứ chờ đấy!
– Hihi! Đến giờ công dụng của mắt mèo phát giác rồi nhỉ?- Nó thì thầm với bọn nó, định nghe lén hả? Đâu có dễ.
– Ừ! Không ngờ phía sau trường nhiều mắt mèo vậy!- Sunny hùa theo, trong chuyện này nhỏ là người có công lớn nhất mang mắt mèo đến lớp mà.
– Gì đó? Lại nói xấu tụi anh hả?- Hắn tò mò nhìn cái nụ cười đểu giả của nó, lại có nạn nhân nào bị hại đây!
Cái ngu của hắn là thêm chữ tụi vào. Nếu cứ anh không thì chết ai. Thế là liền bị Sa cô nương đá đểu:
– Làm gì có cái nào tốt mà nói chả nói xấu!
Bun từ nãy đến giờ không nói gì, chỉ nhìn nhỏ đăm chiêu suy nghĩ. Nếu điều cậu nghĩ là thật thì đúng là hắn đã giúp anh rồi. Ngốc quá nhỉ, sao lại không nghĩ đến ngày lặng. Thế này thì tảng băng kia sớm muộn gì cũng sẽ thuộc về cậu thôi. Trên môi xuất hiện một nụ cười. Nói thế nào nhỉ? Đắc thắng. Có. Mãn nguyện. Cũng có. Mà còn thứ nữa….liệu là hạnh phúc. Ôi! Học xong phải kiểm tra tổng thể mất. Bị gì vậy nè? Yêu? Yêu cái đầu….Tóm lại là trong từ điển của cậu không có từ yêu.
– Thế sao em lại đang ghen kìa!- Bun nhìn nhỏ, ánh mắt có những ánh cười. Có là tảng băng thì vẫn phải tan chảy thôi. Mua mấy lít xăng là Ok Men.
Nó với Sunny há hốc mồm. Không phải ngạc nhiên vì Bun nói thế mà đang lo lắng cho số phận của Bun. Họ mới quen nhỏ Sa một thời gian ngắn đâu biết nhỏ đáng sợ thế nào. Nó thì thầm với Sunny:
– Này! Gọi 113 đi!
– Thôi mày gọi đi! Điện thoại tao hết pin- Sunny thì thầm lại.
– Trời ơi sao lại hết pin đúng lúc này- Nó ôm mặt.
– Biết sao giờ? Lấy phone của mày đi!
– Tao cũng…thế..!
– Xì…Thế mà..- Chưa nói hết câu nhỏ cùng nó đã ngã lộn tùng phèo. Chả là ai đó đang bê cái bàn mà họ ngồi, ai nhỉ? Ai nữa! Sa cô nương đó!
– AAAAAAAAA! Mày bình tĩnh lại đi Sa!!!!!!!!!- Nó hét lên, mặc xác cái người mà nó đang đè lên sắp chết ngẹt.
Nhỏ bế nguyên một cái bàn tiến về phía Bun trong khi cậu vẫn đứng hình trong gió. Lực sĩ Hecquyn tái thế à, tiện thể chuyển đổi giới tính lun à?1 bước…2bước…Nhỏ gần cho Bun ăn cái bàn thì từ đâu xất hiện một con búa rách. Nhỏ sợ nhất con động vật dễ thương này đấy. Tay nhỏ buông thõng, và cái người tưởng chừng vô can trong chuyện này thì lại bị dính đòn. Anh Shin nhà ta đó!
– Shin! Shin! Anh có sao không?- Nó cúi xuống lay lay người hắn. Thấy hắn lắp bắp cái gì đó liền cúi xuống nghe ngóng. Hắn vẫn cứ lẩm bẩm chỉ để ình mình nghe.
– Gì cơ?- Nó mất kiên nhẫn, ghé sát tai vào miiệng hắn.
– Thôi đưa anh ý xuống phòng y tế đi!- Nhỏ Sunny mặt đỏ bừng, lấy tay che miệng. Đợi lúc nó đi rồi nhỏ mới bật cười thành tiếng- Có khi phải kiến nghị với nhà trường đừng may áo cổ trễ nữ mới được!Ha ha ha!
Giờ nhỏ mới để ý đến con bạn kia nha, xem nào. Giờ thì Sa cứ ôm chặt Bun không chịu dời, lí do là con vật nhỏ bé vừa mới bò qua. Ha ha, huề cả làng, dọa người ta gần chết rồi giờ ôm người ta, hay nha!
Bun thì mặt đỏ bừng, có cố cũng chả đứng dậy được. Làm sao mà dậy được khi có một của nợ đang bíu trên người. Mà cậu thì có thiệt gì, kệ đi!^^
Ở ngoài cửa lớp một dáng người mảnh mai đnag đứng đó, đằng sau còn có vài đứa teo cùng. Bàn tay nắm chặt thanh cửa sổ, đôi mắt đăm chiêu nhìn những gì vừa xảy ra.
– Eli! Cậu có thể giúp tớ không?
Nhỏ quay người lại, nở một nụ cười rạng rỡ. Điều mà nhỏ cảm thấy vinh hạnh nhất trên đời này là phục tùng theo mệnh lệnh của cô.
– Mình đi nơi khác đi!
Nhỏ vẫy tay những đứa đằng sau, rồi sóng bước đi cùng Muni bước. Cô mỉm cười. Đúng là đi tìm Eli là 1 sự lựa chọn đúng đắn. Và có cả Ken giúp cô nữa, địa ngục dành cho nó đây rồi.
*~*~*~*
~Trong phòng y tế, trên giường có một chàng trai tuấn tú đang nằm. Ở tay một dịch tryền đang đưa máu vào người hắn. Còn hắn thì ở trạng thái…không xác định.
Nó còn thảm hại hơn hắn nhiều. Đi ở từ phòng cô y tá ra thì thẫn thờ. Cô ta nói gì nó không hiểu. Cái gì mà hắn không bị thương nhưng thiếu máu trầm trọng? Thế là sao? Làm ơn có ai giải thích giùm nó với, nó cưới người đó luôn bất kể trai hay gái. Nhưng chú thích thêm là chỉ mang tính fantasy!^^
Nó vẫn cứ thẫn thờ đi không biết đường nào với đường nào. À đúng rồi! Cô y tá có nói gì đó. Gì mà em có cần chị may thêm cúc không? Tại sao? Đôi chân nó dừng bước, nhìn xuống. Khuôn mặt trắng hồng lập tức xám ngoét lại.
-Tên…tên bút chì thối tha!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
– Vợ chồng mày tình cảm giữ. Lúc nào cũng gọi tên anh trong ngày vậy sao?- Nhỏ Sunny đã ở đó tự lúc nào nhìn nó cười đểu đểu.
Nhưng lần này nó không đấm hay đá gì mà chạy tới nắm lấy tay nhỏ, đôi mắt tràn ngập quyết tâm( quyết tâm cái gì nhể?)
– Này Sunny! Nếu sau này tao mà đi chung với hắn thì ày oánh tao thoải mái!
Sunny đứng hình một lúc rồi hét lên sung sướng.
– Thật sao??????????Móc nghéo! đóng dấu! Phôtô! Kí tên!(không nhớ lắm, mang máng à^^)
Jen:>