Giá Trị Của Thanh Xuân

Chương 25


Đọc truyện Giá Trị Của Thanh Xuân – Chương 25

– Niên Vũ mau vài đây đi con! Mẹ đợi mãi!

Một người phụ nữ với mái tóc nâu được búi gọn, bộ đầm tím kiêu sa, trên người đeo bao nhiêu trang sức chói loá, cùng với cặp mắt hiền từ đang đứng trước mặt chính là mẹ tôi!

– Mẹ, con về rồi, dạo này con bận quá không về thăm mẹ được!

– Không sao đâu con trai, nghe nói tập đoàn của con đang gặp vấn đề hay sao?

Dạ, con giải quyết ổn thoả rồi ạ!

– Vậy thì tốt, mẹ vui quá!

Mẹ cười thật đẹp, đôi mắt mẹ thật hiền từ, nụ cười của mẹ làm mình thấy vui và thật ấm áp!

– Con ngồi xuống đây, để mẹ kêu ba con xuống, mẹ vui quá nên quên luôn ổng rồi!

– Vâng, phiền mẹ ạ!


– Y Phu ông xuống đây nào, Niên Vũ về rồi này!

Một người đàn ông khá bảnh bước xuống, tầm 60 tuổi, dáng vẻ lịch lãm, vãy tay chào và nói:

– Niên Vũ con về rồi à!

– Con chào ba!

– Dạo này trông con gầy gò quá, có ăn uống đủ không vậy? Ba lo quá!

– Cảm ơn ba đã lo cho con, con không sao, còn khoẻ lắm!

– Thôi, thôi ông ơi, con nó mệt rồi, mau kêu nó vào ăn cơm, lâu lắm gia đình chúng ta mới có một bữa cơm trọn vẹn như vậy!

– Uk, uk vào ăn cơm nào con


– Vâng ạ!

Hai người trước mặt là người tôi yêu quý nhất, là ba và mẹ tôi, xung quanh họ lúc nào cũng tràn trề sức sống và đầy tình yêu thương, trên môi lúc nào cũng nở nụ cười hiền hậu đối với tôi, tôi yêu họ rất nhiều!

– Niên Vũ à, con cũng lớn rồi, sao không tìm một người bạn gái nào đi!

– Con sao mẹ, con nghĩ là mình còn bận nhiều việc!

Niên Vũ né tránh câu hỏi của mẹ mình, trong lòng thầm nghĩ:

“Chắc là mẹ chưa biết chuyện của mình với anh Gia Hi, hợp đồng đó vẫn còn thời hạn!”

– Mẹ có quen một người, họ nói cũng thích con lắm, nếu được con làm quen thử xem!

– Nếu mẹ muốn con sẽ làm!

Ngoài mặt nói nhưng trong lòng chẳng yên, một phần anh muốn làm hài lòng mẹ mình, một phần anh cảm thấy có lỗi với một ai đó!

– Vậy hay quá rồi, vậy mẹ hẹn người đó nhé, con nhớ gặp mặt!

– Dạ vâng=)))


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.