Đọc truyện Gia Tộc Ma Cà Rồng 3: Hé Lộ – Chương 22
Trung tâm điều trị quá trình thay đổi được đặt trong một khuôn viên xây dựng đa sắc màu rực rỡ tại New York. Oliver đã xung phong lái xe chở Bliss và Schuyler, kể từ khi dạo gần đây cậu nhận được giấy phép lái xe cùng với chiếc Mercedes G500 mới nóng hổi. Các tùy chỉnh tạo hình hộp bạc SUV mới nhất của cậu là nguồn của niềm tự hào.
Schuyler đã vui mừng khi được đi. Cô cảm thấy có lỗi về những gì đã xảy ra với Dylan, họ đã sai nhiều như thế nào khi bỏ qua không cảnh báo cho hội nghị về tình trạng của cậu càng sớm càng tốt. Hy vọng rằng những người cao tuổi sẽ biết những hành động nào là tốt nhất. Bliss nói với họ cha cô đảm bảo với cô rằng Dylan sẽ trở nên vô hại trong tay họ và sẽ được điều trị tốt nhất có thể, nhưng cô muốn tận mắt nhìn thấy – tất cả việc họ đã làm.
Ở hàng ghế sau, Bliss dao động giữa trở thành loại bám đuôi và 1 chút hứng thú, Schuyler nhận thấy. Cô đã buồn rầu và im lặng khi họ đi khỏi, có thể lo lắng về Dylan và những điều kiện họ sẽ tìm thấy anh ta, và Schuyler đã vui mừng khi qua nửa chừng chuyến đi ra khỏi thành phố Bliss phấn khởi lại và bắt đầu hoạt động huyên thuyên về GPS.
– Đậu phộng M&M chứ? – Bliss đề nghị, cúi người về phía 1 chiếc túi lớn màu vàng đang mở.
– Không, cám ơn. – Oliver nói, vẫn nhìn lên đường.
– Chắc rồi. – Schuyler đồng ý. Thật buồn cười khi Ủy ban không thể dự đoán được tất cả mọi thứ: ngay cả khi họ là ma cà rồng họ cũng không mất mùi vị với kẹo.
Thật dễ chịu khi rời khỏi trường Duchesne, dù chỉ trong 1 ngày. Mọi người ở trường đều biết tất cả chi tiết về hôn lễ sắp tới của Mimi và Jack đã sẵn sàng (hoặc ít nhất các Máu Xanh đã biết) và không ngừng nói về chuyện này. Những người khác chỉ nghĩ rằng gia đình Forces tổ chức 1 bữa tiệc tuyệt vời mà họ sẽ không được mời 1 lần nữa, và theo cách này giả định của họ là đúng. Schuyler phát ốm khi nghe về chiếc váy của Mimi và hôn lễ này được so sánh như thế nào với tất cả những hôn lễ khác trong quá khứ của họ. Piper Crandall liên tục nhắc nhở mọi người rằng cô ta là phù dâu cho Mimi được 3 lần rồi.
Thật thất vọng khi nghĩ đến việc Mimi và Jack đã ở bên nhau trong 1 thời gian lâu đến như vậy. Cô gần như không thể tin và không muốn suy nghĩ về điều này ngay sau đó, và làm mình bận rộn bằng cách chơi với tất cả các nút trên máy tính bảng đồng hồ mới bóng loáng.
– Dude, chiếc xe này giống như, chiếc xe quân đội sang trọng nhất trên thế giới. Kiểm tra cái này xem! Đây là nút khởi động M-15, – cô đùa.
– Cẩn thận, đó là nút màu đỏ có thể phá hủy thế giới. – Oliver trêu chọc, theo hướng dẫn GPS lái xe lên cầu George Washington. Đèn giao thông được bật sáng trên đường cao tốc.
Đây là lần đầu tiên họ được cắt giảm tất cả các học kì. Học sinh trường Duchesne được phép cắt giảm nhiều lần trong một năm, nhà trường đã tiến bộ đến nỗi cuộc nổi loạn thậm chí đã được ghi trong chương trình giảng dạy. 1 số học sinh, như Mimi Force, đẩy chính sách này đến giới hạn của nó, nhưng hầu hết thậm chí còn không tận dụng lợi thế của nó. Nhà trường đầy những học sinh cố gắng phấn đấu, những người mà ở lại trong lớp sớm hơn là có cơ hội nhận được vào Ivy. Mỗi ngày đều được tính.
– Các cậu nên biết điều này có thể hủy hoại điểm trung bình của mình. – Oliver phàn nàn khi cậu nhìn qua vai mình để thay đổi làn đường và vượt lên trước chiếc Honda đang chạy dưới giới hạn tốc độ.
– Thư giãn 1 lần đi. – Schuyler khiển trách.
– Tất cả học sinh năm cuối đều được cắt giảm kể từ khi họ nhận được thư chấp nhận.
Đôi khi Oliver có thể là 1-thanh-nhúng-bùn. Luôn luôn tuân theo luật lệ.
– Đúng vậy. Dù sao thì cậu cũng đâu phải di sản của Harvard đâu? – Bliss hỏi.
– Đại học có vẻ như là 1 thứ gì đó kì lạ, phải không? – Schuyler trầm ngâm.
– Mình biết ý cậu là gì. Trước hi chúng mình phát hiện về Ủy ban, mình đã nghĩ mình sẽ học trường Vassar, cậu biết không? Ngành Lịch sử Nghệ thuật hay 1 cái gì đó. – Bliss nói.
– Mình thích ý tưởng nghiên cứu về nghệ thuật thời Phục hưng phía Bắc, và sau đó làm việc trong một viện bảo tàng hay phòng trưng bày.
– Ý cậu là gì khi nói thích ý tưởng? – Schuyler hỏi.
– Ồ, cậu không nghĩ rằng nó sẽ xảy ra? Oliver hỏi, búng nhẹ lên chiếc radio. Amy Winehouse đang hát về việc cô không muốn đi cai nghiện (“Không Không Không! Không!”). Schuyler bắt gặp đôi mắt của Oliver, và họ mỉm cười.
– Các cậu, không có gì buồn cười đâu. Tắt đi hoặc đổi kênh khác. – Bliss cảnh cáo.
– Mình không biết. Mình không nghĩ mình sẽ vào đại học. Đôi khi mình cảm thấy như mình không có tương lai. – Vừa nói cô vừa xoắn xoắn chiếc vòng cổ của mình.
– Ồ, thôi nào. – Schuyler nói, quay xung quanh để cô có thể nói chuyện trực tiếp với Bliss trong khi Oliver tìm một cái gì đó thích hợp hơn trên đài radio.
– Tất nhiên cậu sẽ học đại học. Tất cả chúng ta sẽ như vậy.
– Cậu thực sự tin vậy không? – Bliss hỏi, nghe có vẻ đầy hy vọng.
– Hoàn toàn chắc chắn.
Cuộc trò chuyện đã giảm xuống ru ngủ một sau một vài phút, và Bliss chìm vào giấc ngủ. Ở phía trước, Schuyler đang chọn nhạc, lần này Oliver để cô chọn.
– Cậu thích bài này à? – Oliver hỏi, khi cô chọn kênh đang chơi một giai điệu Rufus Wainwright.
– Cậu không thích hả? – Cô hỏi, cảm thấy như thể bị bắt quả tang. Đây là bài hát mà cô và Jack luôn nghe. Cô nghĩ cô có thể thoát ra khi nghe bài này trong xe. Oliver đã có một chút vệt cảm xúc trong cậu. Cô thích trêu chọc ông rằng thị hiếu âm nhạc của cậu chạy theo hướng âm nhạc cô lập mình.
– Cậu nghĩ mình thích, phải không? Nhung mình không.
– Tại sao?
Oliver nhún vai, nhìn sang bên cạnh cô
– Nó giống như … quá sướt mướt, hoặc 1 cái gì như vậy.
– Ý cậu là gì? – Schuyler hỏi. – Sướt mướt?
Cậu nhún vai. – Mình không biết. Mình chỉ cảm thấy tình yêu không phải như vậy, cậu biết không? Giống như, nếu là sự thật, nó không nên giày vò như vậy.
– Huh. – Schuyler nói, tự hỏi liệu cô có nên chuyển kênh. Dường như có vẻ phản bội khi nghe 1 bài hát gợi cô nhớ đến 1 chàng trai khác.
– Cậu chẳng lãng mạn tí nào.
– Mình không phải.
– Nhưng thậm chí cậu chưa yêu bap h.
– Cậu biết điều này là không đúng mà.
Schuyler im lặng. Trong tháng qua, họ đã thực hiện Caerimonia hai lần. Cô biết cô nên có 1 thần linh quen thuộc khác – ma cà rồng phải luân phiên những thần linh quen thuộc của họ để không phải làm họ kiệt sức – nhưng cô đã đi xa hơn cô tưởng mà không cần 1 người khác. Và cô đã chống lại việc có 1 người khác. Nhưng Schuyler không muốn suy nghĩ về mối quan hệ của họ – bạn bè – hoặc cái gì cũng được. Sau vụ bùng nổ đam mê của Oliver ở Odeon, nó đã không xảy ra lần nữa. Cô muốn giải tỏa sự căng thẳng đã bắt đầu cảm thấy trong xe.
– Nhưng cậu thậm chí không thể kể tên một bộ phim lãng mạn mà cậu thích, – cô trêu chọc.
Cô cảm thấy tự mãn khi một vài phút trôi qua mà Oliver vẫn không thể kể tên một bộ phim lãng mạn mà cậu tự cho là mình thích được.
– Đế chế đánh trả. – Cuối cùng Oliver tuyên bố, bóp còi tại một Prius đang lang thang trên đường.
– Đế chế đánh trả? Phim cuộc chiến giữa các vì sao? Đó không phải là lãng mạn! – Schuyler gắt gỏng, nghịch vớ vẩn cái điều khiển điều hòa không khí.
– Ngược lại, bạn thân mến, nó rất lãng mạn. Cảnh cuối cùng, cậu biết đấy, khi họ sắp đặt Han vào trong buồng đông lạnh, hoa85cca1i gì như vậy. Nhớ không?
Schuyler mmm-hmmmed.
– Và Leia dựa người trên mỏm đá và nói – Em yêu anh.
– Thật rẻ tiền, đó không phải là lãng mạn. – Schuyler tranh cãi, mặc dù cô đã từng thích phần này.
– Để mình giải thích. Lãng mạn là câu mà Han đáp lại kìa. Có nhớ anh ấy nói gì với cô ấy không? Sau khi cô ấy nói Em yêu anh đó.
Schuyler cười toe toét. Có lẽ, Oliver đã đúng. – Han nói Anh biết.
– Chính xác. – Oliver gõ nhẹ vào vô lăng.
– Anh ấy không nói bất cứ điều gì nhàm chán như là Anh yêu em. Bởi vì họ đã biết rồi. Và đó là lãng mạn.
Lần này, Schuyler phải thừa nhận cậu đã đúng.