Bạn đang đọc Gia Sư vs Quỷ Sứ: Chương 16
– Em theo Tony đi !!
BaekHyun theo anh ta.
Tony đưa BaekHyun đi mát xa. Nó được mấy anh nhân viên mát xa, lúc đầu nó nhột kinh khủng, cứ cười suốt, nhưng sau đó nó quen dần cảm thấy dễ chịu vô cùng.
Sau đó nó được trang điểm và làm tóc. Tóc nó được kéo cho thẳng, phần mái tỉa lại một chút, sau đó thêm tý keo để định hình, còn mắt được kẻ viền mỏng, màu đen hết sức câu dẫn.
Cuối cùng nó được tư vấn để chọn trang phục. BaekHyun không ngờ trong này còn có cả một shop thời trang cao cấp nữa. Nó thử không biết bao nhiêu là bộ nhưng nó chẳng chịu bộ nào. Bộ thì quá lố, bộ thì mặc nào nhìn như ông ngoại của nó . Cuối cùng Tony chọn cho BaekHyun một bộ vừa ý nó vừa ý anh ta. Một bộ vest cách điệu với hàng nút bên trái đính đá màu trắng lấp lánh, bộ vest khiến BaekHyun trông khác hẳn. Nó rất hài lòng về tất cả ngoại trừ đôi giày độn 7 phân ở dưới chân nó. Nhưng anh Tony nhất quyết không cho nó thay đôi giày lười mà nó chọn. Vì anh ấy nói rằng với chiều cao có phần khiêm tốn của nó thì đây là lựa chọn thích hợp nhất rồi.
BaekHyun bước ra thì thấy ChanYeol đã ngồi sẵn ở đó rồi. BaekHyun hoàn toàn bị hớp hồn. ChanYeol thật là đẹp trong bộ vest màu đen, nhìn cực kì thu hút !!
– Nhìn xong chưa bé cưng .
– Nhìn đâu mà nhìn !! – BaekHyun khẽ đỏ mặt.
– Anh đúng là không làm em thất vọng – ChanYeol quay sang Tony – Cảm ơn anh nhiều !!
– Không có gì. Tony mỉm cười.
ChanYeol cười đáp rồi cùng BaekHyun đi ra.
– Em thật là khác quá !! – ChanYeol vừa lái xe vừa quay sang nhìn BaekHyun và nói.
– Khen hay chê đây ?
– Chê !!
– Vô duyên !!
– Giận hả ?
– Không !! Người thiếu thẩm mĩ như anh thì tôi không thèm chấp !!
– Giận thật rồi. Nhìn đáng yêu phết .
– … – BaekHyun không nói gì quay mặt nhìn ra ngoài đường.
Không giận sao được. Ăn mặc đẹp như vầy mà không một câu khen nào cả. Hứ !!
…
– Tới rồi !! ChanYeol dừng xe trước một biệt thự sang trọng
– Nhà ai vậy ?
– Bạn anh.
– Sao lại tới nhà bạn anh ?
– Đi sinh nhật. Em mau quên thế !!
– À há !!
– Vào thôi !!
– Wow !! Bạn của anh cũng giàu thật đấy !!
– Thôi vào đi. – ChanYeol ra hiệu cho BaekHyun khoát tay mình.
– Làm gì vậy ?
– Em phải ra vẻ là người yêu của anh chứ. Phải tình cảm một chút.
– Rồi !! Nói nhiều quá !! – BaekHyun đưa tay khoát vào tay ChanYeol.
Hai người tiến vào trong, mọi cặp mắt như đều đang đổ dồn vào hai người. Đa số mọi người đều nhạc nhiên, vì ChanYeol – cậu công tử của tập đoàn Diamons nổi tiếng, chưa một lần có tin đồn liên quan đến chuyện tình cảm, vậy mà hôm nay lại xuất hiện cùng một cậu trai phải nói là mỹ nam. Nhiều người bắt đầu bàn tán không biết người cậu trai đó là ai mà lại đi bên cạnh đại công tử ChanYeol. ChanYeol dường như chẳng để ý đến mọi người nói gì, nhưng BaekHyun thì khó chịu vô cùng, nó ghét cái cảm giác người ta nhìn vào nhìn rồi xì xầm cái gì đó. Nhưng BaekHyun không tỏ ra bên ngoài, vì dù gì ở đây cũng toàn là những tiểu thư, công tử nhà giàu, nó không muốn làm mất mặt ChanYeol.
ChanYeol đưa BaekHyun tiến tới chỗ mấy anh chàng, cũng ăn mặc lịch lãm không kém ChanYeol.
– Sinh nhật vui vẻ, MinHo !!
– Cảm ơn cậu. Đây là… – Người tên MinHo và cũng là chủ nhân của buổi tiệc nhìn sang BaekHyun.
– À. Đây là người yêu mình – ChanYeol nói, như để phụ họa cho lời nói của mình, ChanYeol đưa tay ôm nhẹ ở eo của BaekHyun, kéo nhẹ BaekHyun sát người mình hơn.
BaekHyun nhẹ mỉm cười chào những người bạn của ChanYeol, nó hơi bực mình nhưng vẫn đứng đó, nghe ChanYeol nói chuyện với người này người nọ. BaekHyun cứ im lặng. Như hiểu được BaekHyun khó chịu, ChanYeol dừng cuộc trò chuyện, đưa BaekHyun ra chỗ khác.
– Em ăn cái gì không?
– Ờ !!
– Sao vậy ? Không vui à ?
– Không có.
– Thôi theo anh nào. – ChanYeol cùng BaekHyun tiến tới những chiếc bàn đầy thức ăn. -Em cứ tự nhiên đi, không sao đâu.
ChanYeol không nói thì BaekHyun vẫn cứ tự nhiên thôi, đã nói rồi mà, cứ thấy đồ ăn thì làm sao không tự nhiên được chứ.
Hai người chọn một cái bàn và ngồi ăn ở đó. Ăn gần xong thì nhạc vang lên, nhiều cặp bắt đầu ra khiêu vũ.
– Em có muốn ra khiêu vũ không ?
– Tôi đâu có biết nhảy đâu !! Anh thích thì cứ ra nhảy đi, đẳng kia có mấy cô cứ nhìn anh nãy giờ kìa – BaekHyun hất mặt về phía một cái bàn cách đó không xa.
ChanYeol nhìn theo hướng BaekHyun chỉ.
– Em ghen đấy à ? ChanYeol cười.
– Anh điên à, chỉ là khó chịu vì người ta cứ nhìn mình thôi. Ăn thôi mà cũng không yên. Biết thế này thì tôi đã không theo anh tới đây rồi.
– Thì em đừng quan tâm tới họ, cứ tự nhiên đi. Mà em có muốn uống gì không, anh đi lấy cho.
– Được đó !!
– Em ngồi chờ anh nhé.
ChanYeol đi lấy nước cho BaekHyun. BaekHyun ngồi đó nhìn ngắm mọi người. Một bữa tiệc sinh nhật hoành tráng nhất mà từ trước tới giờ nó mới biết lần đầu. Thường thì nó chỉ dự sinh nhật của bạn bè nó thôi, mà cũng chỉ làm đơn giản với người thân hoặc với bạn bè trong lớp, ấm cúng và vui hơn ở đây nhiều. Nó có cảm giác mọi người đến đây chỉ để phô trương thân thế của mình hơn là có ý định chúc mừng sinh nhật cho chủ nhân. Và chủ nhân của bữa tiệc cũng chỉ muốn khoe khoang gia thế của mình thôi. Chợt nhớ tới cuộc hẹn với KyungSoo, nó đứng dậy ra ngoài để gọi điện cho KyungSoo.
Mở máy ra BaekHyun thấy 10 cuộc gọi nhỡ của KyungSoo, BaekHyun cuống quýt gọi lại.
– Alo. KyungSoo hả ?
– Ừ ! Ai vậy ?
– Tao BaekHyun nè !!
– BaekHyun nào vậy ?
– BaekHyun bạn của mày nè !!
– Xin lỗi, bạn nhầm số rồi, tôi không có bạn tên BaekHyun !!
– Mày đừng đùa nữa mà, cho tao xin lỗi, tự nhiên hẹn với mày rồi mà không đi.
– Kekek. Không có gì đâu, mày đi hẹn hò mà. Tao không trách đâu.
– Hẹn hò gì ?
– Thì gọi mà mày không bắt máy, tao gọi về nhà mày, ba mẹ mày nói mày đi chơi với tên nào rồi. Không hẹn hò chứ gì nữa.
– Hẹn hò gì mà hẹn hò. Không có đâu. Lần sau tao sẽ đi với mày, đừng giận tao nhaa !!
– Ừ !! Thôi mày cứ tiếp tục hẹn hò đi, tao đang shopping có mấy món đồ dễ thương lắm, mày không đi với tao đúng là đáng tiếc mà.
– Mua sắm vui vẻ nha!!
– Oke cưng. Bye !!
– Bye !!
BaekHyun đi vào, nó thở phào nhẹ nhõm. Mang giày độn BaekHyun chẳng cảm thấy thoải mái tí nào cả,nhưng công nhận nhờ nó mà BaekHyun cao lên chút đỉnh. BaekHyun đi ngang qua bàn của mấy cô gái khi nãy cứ nhìn nó và ChanYeol mãi. Một người bất ngờ gạt chân BaekHyun, BaekHyun chúi người tới trước, nó nhắm mắt chịu trận. Thì một cánh tay nắm lấy tay nó kịp thời, kéo BaekHyun lên. Mất thăng bằng BaekHyun chúi người vào người người vừa mới đỡ nó.
– Em không sao chứ ? – Giọng nói quen thuộc của ChanYeol.
– Không.. không sao !!
– Không sao thì bỏ anh ra đi, mọi người đang nhìn kìa !!
BaekHyun nhìn lại mình lúc đó hai tay đang ôm ngay eo của ChanYeol. BaekHyun vội rụt tay lại, mặt nó đỏ bừng !! Tự nhiên lại ôm ChanYeol ngay giữa nơi đông người như thế này.
– Ai đã chơi xấu em? – ChanYeol hỏi BaekHyun mà mắt thì hướng về phía các cô gái khi nãy, ánh nhìn vô cùng đáng sợ.
– Không có !! Chỉ là.. Mang giày không quen thôi.
– Thật không ?
– Thật. – BaekHyun nhìn ChanYeol lúc này có vẻ rất giận dữ nên nó không nói rằng mấy cô gái kia đã chơi xấu mình, nó sợ ChanYeol sẽ làm lớn chuyện !!
– Mà nãy giờ em đâu để anh tìm khắp nơi.
– Chỉ là gọi điện thoại cho thằng bạn thôi.
– Em khát không ?
– Cũng ..
– Vậy tới kia uống nước nhé .
– Ừm
Hai người mới đi được nửa đường thì đèn đột ngột tắt hết.
end chương 16