Đọc truyện Gia Sư 17 Tuổi Và Thái Tử Phá Hoại – Chương 7
1 dáng ng đang dần hiện ra…đó là 1 cô gái..cô nhẹ nhàng , thận trọng tiếng sâu vào tr0g hơn….
-Chết tiệc lộ rồi…chuồn thôi_cô ta ng cầm đầu thỳ thầm vs 1 cô gái khác
-Ok…_cô gái kia khẽ trả lời rồi đứng dậy cùng vs cô ta khẽ khàng nhếch
từng bước tiến vào sâu hơn…đúng hơn là trốn tránh vào bóng tối…nơi mọi
vật không thể nhìn thẩy = mắt thường…trc khi rút khỏi khu vực nguy hiểm
cô ta không quên nháy mắt ra hiệu cho con bé kia không đx tiết lộ thân
phận của mình , rồi quay ng đy luôn.
*Cộp*cộp* tiếng giày ngày
càng lớn hơn…cô gái ấy thận trọng tiến vào và chợt bỗng khựng lại..khuôn mặt bỗng xám xịt..tối tăm khi nhìn thấy nó…đang nằm dài ra trên mặt
phẳng đất , mình bê bết máu…
-Con khốn nạn nào dám động vào bạn tao ló mặt ra đây , 1 sống 1 còn vs tao_Un jo bạn thân của nó hùng hổ đy vào hét lớn
-Tao là cái đứa động vào cái con bạn chó của mày đấy_cái giọng ẻo lả
đỏng đảnh lại vang vọng trong bầu không khí ngột ngạt ở cái nhà hoang
này…
-Còn đứa nào ra hết đây…_un jo cùng vs khuôn mặt lạnh nhìn xuyên thấu qua đôi mắt khinh miệt của đối phương
-Ra hết đy…có j mà phải sợ cái con nhỏ này chứ nhỉ
Thế rồi từ trong bóng tối…có khoảng 50 dáng ng vừa lộ dần ra..nơi có
ánh sáng len lỏi vào đx 1 ít, phản xạ vào những dáng ng đó….
-Xông lên hết đy…_vẫn cái trạng thái lạnh lùng đó un jo khiu khích cái đám du côn kia
-Huh..mày tưởng mày ngon à..đx lắm..tụi mày xông lên hết cho tao_cái
con bé đầu to mặt dày kia ra lệnh cho cái đám ôn dịch của mình xông lên
đánh un jo
Un jo nổi đóa xông lên đánh vs cái đám kia….
Un jo chổm ng đạp 1 cướp chìu ngang tuyệt cú mèo vào cái con nhỏ trơ
trẽn cầm đầu cái toán ng kia..khiến nó văng xa chỗ đó khoảng vài
mét..tiếp tục cô đưa quyên cái cù chỏ chà bá lửa vào khuôn mặt của 1 con nhỏ khác…*Phụt*phụt* máu mũi nó tuôn ra đầy mặt..con nhỏ hoảng quá chạy tứ phía mà la mà hét…sau đó cô nhẹ nhàng bật tung ng lên không trung
lộn 1 vòng 1 phát đạp từ trên cao xuống đầu 1 con bé đang lăm le đánh
sau lưng cô…
Thế rồi lại 1 cuộc ẩu đả nữa lại xảy ra…có 1 điều rất
khác ở un jo mọi ngày..thường ngày cô là 1 cô gái rụt rè , nhẹ nhàng ,
lúc nào miệng cô cũng luôn nở 1 nụ cười nhưng tại sao bh cô lại trở
thành 1 con ng như thế này nhỉ…lạnh lùng , sát nhân và vô cùng hiếu
chiến . có phải bề ngoài của cô thường ngày là 1 chiếc mặt nạ đang cố
gắng che giấu con ng cũng như tính cách thật sự mà vốn dĩ đã có từ trc
của mình hay không..liệu cô là ng như thế nào nhỉ…
__________
Sau 1 lúc , un jo đã hạ màn tất cả toán ng kia…cô tức tốc chạy lại bên nó..khẽ nâng khuôn mặt nó lên…
-Sun min à…cậu không sao chứ…trả lời mình đy_un jo có vẻ lo lắng khi nó đang tr0g tình trạng bất tỉnh nhân sự
*Soạt* từ phía sau lưng của un jo 1 phát gậy vừa định phan xuống đầu
của cô…nhưng thật nhanh cô đã né tránh và chộp lấy khuôn mặt của con
bé…cô lấy tay siết chặc cổ của đối phương..mạnh đến nổi tay cô nổi hết
gân xanh cả lên , mặt con bé trắng bệch vì ngạt thở….
-Mày nên
nhớ…đừng có hòng động vào tao và bạn tao…nếu mày nằm tr0g 1 băng nhóm
nào đó chắc mày cũng danh tiếng biết nhóm XF chứ.Nếu mày có gan động vào tao hay bạn tao 1 lần nữa thỳ nhị Jo tỷ của cái nhóm đó sẽ băm vằm mà
ra lm trăm mảnh đấy…_un jo mặt lạnh tanh liếc xéo vào mặt con bé vs
giọng ns đầy đe dọa
Ns xong cô buông cái bản mặt bẩn thỉu của con bé đó rồi dìu nó ra khỏi cái bãi chiến trường hỗn loạn này….
Từ tr0g bóng tối có 2 đôi mắt ác quỷ đang hướng về tụi nó…
-Sao cô ta pk nhị jo tỷ nhỉ_ju soo khẽ rùng mình khi nghĩ đến nhị jo
tỷ…nếu tả sơ qua cô gái đó là 1 con ng đầy hiểm ác và vô cùng sát nhân,
nếu đã có gan động vào nhị jo tỷ thỳ chỉ có nc đy đx chứ không bao h
quay về đx..nhị jo tỷ còn là cận vệ trung thành của nhất vương tỷ..đại
ca của nhóm XF..nhất vương tỷ cũng là 1 con ng đầy quyền lực, uy tín và
đáng tin tưởng..không có ai có thể sánh = nhất vương tỷ.danh tiếng của 2 ng này và cả của Tam gia huynh vang vọng khắp thế giới ngầm..2 ng này
chưa bao h xuất hiện hay lộ mặt trc nhóm XF trừ Tam gia huynh tức là Op
kyong huyn…nhưng hình như cách đây 2 năm nhị jo tỷ và nhất vương tỷ đã rời khỏi nhóm..và từ đó mất liên lạc cho đến bh…
-Nhị jo tỷ là ai thế_Su ri quay qua ju soo nhìn vs ánh mắt đầy vẻ gian xảo và nghi ngờ
-Tại sao cô ta lại quen pk nhị jo tỷ nhỉ..cô ta là ai..chết tiệc..nếu
nhị jo tỷ pk chắc mình chêt chắc_ju soo như không nge thấy lời của su ri và lại 1 lần nữa rùng mình vs những lời mình ns ra
-Tôi hỏi cô nhị jo tỷ là ai cơ mà_su ri mất kiên nhẫn hét vào mặt ju soo
-Ơ…
-Nhị jo tỷ là ai
-Nhị jo tỷ là 1 sát thủ tầm cỡ tr0g nhóm của tôi XF
-Huh..thỳ đã sao cơ chứ…cô đừng nên lo lắng đã có tôi thỳ nhị jo tỷ của cô chẳng là cái thá j cả….
Su ri vuốt cằm..cười nhếch mép cùng vs đôi mắt hiện rõ bản chất xảo quyệt và độc đoán của cô ta…
_______ Quay lại vs hiện trạng của un jo và nó…
Khi vừa rời khỏi cánh
cửa..ánh sáng còn xót lại của hoàng hôn hắt vào mặt nó..khiến nó có vẻ
hơi khó chịu vì chói nên nó khẽ dụi mắt tỉnh dậy và nhận ra thời gian bh đã vào lúc xế chiều…
-Ơ…_nó
-Min tỉnh rồi hả..jo tưởng min không tỉnh chứ_un jo cười tươi như hoa vì vui mừng
-Ukm…đầu min đau quá
-Có sao không
-Không s chỉ là hơi nhức mình chút thôi
-Để jo đưa min về nhà hén
-Thôi..min qua nhà jo đx không
-S vậy
-À..min muốn qua nhà jo ở vài ngày để chăm sóc vết thương sẵn tiện để mama papa của min không lo lắng
-Ukm cũng đx…
Thế rồi un jo đưa nó về nhà mình…nhà của un jo tuy không lớn nhưng kiểu dáng rất đẹp mắt…ngôi nhà có kiến trúc theo kiểu pháp..rất cổ điển và
khá là cũ…và hình như căn nhà này chi có mỗi mình un jo sống…
Un jo đưa nó vào phòng rồi chăm sóc..thuốc men cho nó
Tr0g khi đó tại nhà nó :
– Không pk con bé nó đy đâu mà h chưa về nhỉ_mama lo lắng cho nó
-Ái da..bà chị đầu gấu này mà lo j cơ chứ..cỡ ông nào đụng bả chắc đều
toy mạng hết rồi mama ơi_seong ngồi gác chân lên gế xem TV 1 cách bình
thản…
-Con ns kiểu j đấy hử…lỡ nó bị tai nạn hay j thỳ sao_papa nãy h khóc mún hết nc mắt sợ nó bị lm s
-Ái..da bả thỳ bị s cơ chứ…ngta có đụng bả chết đâu.mà toàn bả đụng
ngta chết đấy thôi..bả khỏe như trâu..đánh mấy cũng chả xi nhê…riêng con thỳ con không lo rồi đấy_seong vẫn thản nhiên ăn bắp ran bình thường
_____REENG_REENG___chuông điện thoại bàn reo
-Alo…_mama chộp ngay cái điện thoại
-Dạ cháu là un jo..bạn của Sun min đây ạ..bác có thể cho bạn min sống ở nhà cháu vài ngày đx không ạ_đầu dây bên kia là un jo
-Ôi.lạy chúa con tôi vẫn bình yên..cũng đx bác cho min ở nhà cháu vài ngày vs lí do j nào_mama vui đến phát điên lên đx
-Dạ min muốn ở nhà cháu để cùng cháu hoàn thành những nhiệm vụ mà thầy ms giao cho tụi cháu ạ
-Vậy cũng đx..con nhớ chăm sóc con bé nhá
-Vâng thưa cô..cháu cúp máy đây ạ_un jo ns rồi cúp lun
-Ôi.vui quá..con mình không sao nó đang ở nhà con bé un jo…con bé un jo là ng tốt nên không cần phải lo anh ạ_mama mừng quá trời chia sẻ niềm
vui vs papa
-Đấy con ns mà…bả thỳ ai dám đụng cơ chứ…đến cả thằng
em này đầu gấu của trường mà còn thua đấy chứ lị_seong tự mãn ra mặt vì
mình đã đoán đúng
Trong khi đó trên lầu..đang có 1 ng đang nghĩ về nó.đó là cậu..
*Cô ta ở nhà của un jo à…tại s lại ở nhà un jo chứ..có việc j mà phải ở nhà của un jo , kì lạ thật phải đến nhà của un jo thôi* cậu nghĩ rồi
xuống lầu đy ra ngoài….
Tại thư phòng ng hầu cận của cậu..
_REENG_REENG_điện thoại reo
-Alo_ng hầu cận
-Tôi là thái tử Park ji woo đây..cậu có thể điều tra ngay cho tôi trong vòng vài phút về căn nhà của cô Ju un jo đx không_cậu
-Ơ thưa vâng thái tử chờ thần 1 chút ạ
Sau 5’ :
– Thưa thái tử nhà của cô un jo ở…%^$%^%$^#@[email protected]#_ng hầu cận ns ra 1 lèo
-Đx rồi…_cậu ns rồi cúp máy luôn 1 mạch..cứ theo như chỉ dẫn của hầu
cận cậu đy vòng vèo khắp thành phố 1 lúc thật lâu…rồi cuối cùng sau
bao nhiu h tìm kiếm cậu cũng đã đứng trc cánh cổng nhà jo un…
_KINGKOONG_KINGKOONG_ cậu bấm chuông cổng..sau 1 lúc 1 cô gái chạy ra mở cổng cho cậu
-Ơ…ji woo_un jo ngớ ng
-Ukm_cậu
-S cậu lại pk nhà tôi
-Bí mật
-Ukm mà cậu đến dây lm j thế
-Có sun min không
-Có
-Tôi vào gặp cô ta đx không
-Ơ..chuyện này
-Cko tôi vào đx không
-Ukm…dù sao mai cậu cũng sẽ gặp min và pk sẽ pk chuyện..tôi cko cậu pk
lun..min bị 1 đám du côn dập cko tan tành tả tơi.cũng hên là có tôi kịp
lúc nên min không bị ngta rạch mặt đó…bh cậu ý đang ở trên sân thượng 1
mình đó.lên đó chơi vs cậu ý đy..tiện thể tớ cũng phải đy mua chút đồ
nên cậu ở lại chăm sóc min nhá_un jo nhìn cậu nháy mắt rồi rời khỏi nhà
-Ukm…
Cậu đy vào nhà dần dần tiến lên từng bậc cầu thang cho đến khi cậu đã
đứng trc cánh cửa sân thượng..cậu nhẹ nhàng mở ra để không gây tiếng
động nào…
Xa kia nó đag lẻ loi ngồi 1 mình trên chiếc xích đu
xinh xinh…khuôn mặt đầy nét thâm tím…gió khẽ thoảng qua cuốn theo
luồng hơi lạnh đầu mùa đông…lòng nó bỗng cảm thấy lạnh lẽo quá…đôi mắt
nó long lanh ngấn nước chứa chan bao u buồn…nó ngẩng đầu lên cố gắng
tìm 1 thứ j có lẫn tr0g bầu trời đen thẳm 1 màu kia..đêm nay bầu trời
không như mọi khi..hôm nay trời không có sao cũng không có trăng…
-Cô đơn quá…_nó khẽ buông 1 lời ns nhẹ như gió thoảng rồi những giọt nc mắt khẽ lăn dài..
Thường ngày nếu như nó cảm thấy mình không đx vui..nó hay lên sân
thượng nhà nó ngắm sao cho đỡ buồn hay cô đơn nhưng bh nó lại nhìn lên
bầu trời ấy không có j cả…lòng nó lại cảm thấy buồn hơn..trái tim lẫn
thể xác của nó vừa bị 1 tổn thương lớn…nhưng nó chỉ pk ôm vào lòng mình
những nổi buồn mà không pk chia sẻ vs ai..những nổi buồn cứ càng ngày
càng nhân thêm trĩu nặng lòng nó , những nỗi buồn cứ kéo dài đăng đẳng , đối vs nó những nổi buồn dài tựa ngàn thu , mỗi khi ngủ cái ngày đó cứ
ám ảnh,dày vò tâm trí nó..nhưng không điều đó sẽ sớm kết thúc thôi khi
nó gặp cậu..
Còn cậu…khi thấy nó trở nên hốc hác và có vẻ hơi
mệt mỏi tim cậu cảm thấy hơi đau nhưng khi nó khóc bất chợt tim cậu nhói lên , đau lắm đau như bị cắt từng miếng thịt , tại sao nhỉ cậu không
thể nào giải nghĩa đx…cậu khẽ bước lại bất giác lấy tay quàng lấy cổ
nó..
-Cô không cô đơn đâu…_cậu gé vào tai nó rì rầm
-Ơ..cậu_nó chợt tỉnh giấc mộng quay ng lại
-Tôi đây….
-Tại sao cậu..
-Cô không cần pk đâu..
Cậu khẽ ngồi xuống bên nó..chộp lấy bàn tay đang rung cầm cập cứng đơ vì lạnh của nó…
– Cậu.._nó ngớ ng giật phăng tay ra nhưng không thể vì tay cậu đã nắm chặc tay nó
– Để yên xem nào…_cậu ns nge nhẹ nhàng hết sức khiến nó cũng để yên
*bàn tay của woo ấm quá..ấm áp thật* nó cảm thấy bàn tay mình vừa đx
truyền hơi ấm từ cậu…nó thik lắm thik đx cảm giác ấm áp như bh…
-Cô cô đơn phải không…cô có cần sự an toàn không_cậu nhìn nó cười nhẹ..nhưng ấm áp
-Ơ…_nó ngập ngừng 1 hồi lâu rồi trả lời.._có
Cậu khẽ giang đôi bàn tay rộng lớn của mình ra rồi ôm lấy nó…cậu để nó ngồi vào lòng mình…
*Ấm thật…* nó chỉ khẽ nghĩ vậy thôi rồi chui rút vào lòng cậu để tìm 1
chút j là an toàn…nó không hề nghĩ mình đang ngồi trong lòng cậu mà chỉ
cảm thấy sự ấm áp mà thôi…nó không pk rằng tim cậu đang đập..cậu cảm
thấy rất thik.thik lắm cậu ước nó sẽ như thế này vĩnh viễn…
-Cô nhìn kìa…điều cô muốn thấy kìa_cậu khẽ đưa tay lên chỉ về phía bầu trời…
-Oa…nhiều quá.._nó cười..nó rất vui khi những đám mây đen dần trôi
đy..để lộ những vì sao nó yêu quí và coi như những ng bạn từ thuở còn
nhỏ…
-Đẹp không thik không
-Đẹp lắm..thik lắm hjhj_nó cười 1 cách vui vẻ
Đang vui bỗng nó chợt khựng lại 1 lúc rồi lại hét lên :
– Oa…sao..sao băng kìa_nó cười trong vui sướng
-Sao băng á…_cậu ngẩng đầu nhìn lên trời
-Ước đy..ước đy..lần đầu tiên tr0g đời ms đx thấy 1 lần không đx uổng phí..ước đy nhanh lên_nó hối cậu
-Ơ..ừ….
Thế rồi Nó nhắm mắt lại..miệng lẩm nhẩm j đó…cậu cũng bắt chước theo nó nhắm mắt…nhưng cậu khẽ đọc lời ước của mình rồi khẽ lấy tay đặt trc
ngực mình và đưa tay lên trời buông thỏng ra như muốn gửi gắm điều ước
của mình lên trời cao…
Đêm hôm đó đối vs cậu thật tuyệt vs`:
__________ Sáng hôm sau tại trường :
Nó bước vào lớp vs những ánh mắt bất
ngờ và thương hại hoặc thậm chí là hả hê cũng có của những ng bạn chắc
hẳn mọi ng cũng pk vì sao :
– Min cậu sao vậy_huyn
-Ukm..min bị sao vậy_ho0n
-Min không sao đâu chỉ là có vài chuyện thôi_nó cố lẫn tránh câu hỏi của 2 ng
-Vậy thì thôi…không hỏi nữa min vào học đy_ho0n và huyn thấy như vậy nên cũng không ép nó
-Ukm
Thế rồi sau buổi đối thoại như thường lệ vào mỗi buổi sáng mọi việc vẫn bình thường :
11h30 ___REENG_REENG___ tiếng chuông h ăn trưa đã tới
Tại phòng ăn tập thể :
-Đồ ăn của mọi ng này_nó và un jo lăng xăng chạy ra vs khay thức ăn trên bàn
Bữa trưa bắt đầu vs bao nhiêu là câu chuyện kỳ thú mà huyn ms bày ra ,
tiếng cười đùa cứ nối tiếp nhau cho đến khi 2 cô gái vs bộ mặt khinh
miệt và hả hê đy ngang :
– Oh…min à mặt cậu bị sao vậy hả_Su ri lm bộ chạy lại xoa xoa mầy vết thương tên mặt nó
-Huh.đúng là hồ ly tinh bị quả báo đáng đời..khinh_ju soo lại đặt lên mặt nó 1 chứ khinh lần thứ 2
-Các cô…các cô lm đúng không_nó nhìn 2 ng , thật ra nó đã nghi ngờ 2 ng này từ cái lần nó bị đánh hồi hôm qua rồi
-Oh..min à 2 bọn mình có pk chuyện j đâu nào_su ri nhún vai vs vẻ mặt vô tội vạ
-Cô còn chối hả….
-Bằng chứng..bằng chứng đâu
-Tôi không có nhưng chắc chắn các cô là ng đã hại tôi_nó nắm ấy cổ áo của su ri ghì chặc
-Huh…cô là cái thá j đừng có động chạm vào ng tôi…cô không có = chứng
thỳ biến đy_su ri hét lên rồi dùng lực gạc phắc cánh tay nó sẵn tiện còn đẩy nó bật ngữa ra phía sau…thế rồi nó loạng choạng ngã ngữa ra đằng
sau.1 phần do lực quá mạnh và 1 phần vì bh nó quá yếu để có thể kháng cự , đầu nó bỗng dưng choáng váng..mắt nó hoa lại…và cuối cùng kết quả nó
ngã sầm xuống đầu lại 1 lần nữa va vào cạnh bàn máu ứa ra nó ngất lịm
đy…cả 3 ng huyn ho0n và cậu đều định đỡ nó nhưng không kịp…
-Chết tiệc đưa cô ta đy bệnh nhanh lên_cậu
-Không đy lên phòng y tế sao_un jo hoảng quá
-Cô điên à..như thế này mà lên y tế cho chết hả…
-Ukm
-Các cậu cứ đy trc đy tôi sẽ xử lí cô ta sau_huyn chỉ tay về phía su ri
Cậu bế xốc nó lên chạy ra ngoài leo lên 1 chiếc xe hơi đã đợi sẵn và thẳng tiến tới bệnh viện vs tốc độ nhanh nhất.
Thế rồi vừa tới nơi nó đã đx đưa vào phòng cấp cứu mà không hỉu nó có j trầm trọng không mà lại đưa vào phòng cấp cứu khiến cậu , ho0n và un jo rất lo lắng…
*Cạch* bác sĩ mở cửa bước ra…
-Bác sĩ min…_ho0n
-À..cô gái ấy có khối máu đông tụ trong não.có vẻ như cô ấy đã từng bị
va chạm mạnh vào đầu nên đã tạo nên 1 khối máu tụ đông đặc tr0g đầu…mà
vs lại đã như thế mà còn lại bị thêm 1 lần va chạm vào đầu ms đây
nữa..thật sự rất nguy hiểm vậy nên chúng tôi buộc phải lm 1 ca phẫu
thuật cho cô…nếu như 1 lần nữa cậu để cho cô gái này bị va chạm vào đầu
thỳ sẽ có nguy cơ bị tác dụng phụ hoặc mất trí nhớ rất cao_bác sĩ
-Vâng…_cậu ns mà lòng nặng trĩu nổi buồn
_______
Tr0g khi đó tại phòng hiệu trưởng :
Su ri đang ngồi chơi xơi nc trên ấy..cô ta ngồi xuống ghế..tay nâng ly
trà đưa ngang miệng..nhìn thầy hịu trưởng vs ánh mắt trịch thượng , xem
thường…
-Bh em có viết bảng kiểm điểm cho thầy rồi đấy_thầy hịu trưởng
-Ớ..em nhớ em lm j có tội thưa thầy_cô ta nhìn thầy hịu trưởng vs ánh mắt ngây thơ vô tội
-Em đã xô ngã em kim sun min đúng không
-Oh..= bộ thầy thấy em xô cô ta ngã à
-Nhưng mà có ng tố cáo em
-Oh vậy thầy tin họ chứ không tin em à
-Nhưng…
-Ns chung em không viết_su ri cắt lời
-Em..em không viết tôi sẽ lm đơn đuổi học em
-0h..thầy có gan đó hả…nên nhớ nếu thầy dám lm vậy vs con của quan đốc
sứ thỳ thầy pk sẽ như thế nào không…sẽ có ng đến sang bằng cái trường
này..sẵn tiện cái mạng già của thầy cũng chẳng có chỗ mà chôn.._su ri gé sát tai thầy thỳ thầm những lời đe dọa mà giọng vẫn ngọt như mía lùi…
-Em…._thầy hịu trưởng đơ họng
-Cô tưởng lm con quan đốc sứ thỳ ngon à_huyn nhìn su ri vs ánh mắt khinh bỉ..cậu đã nge hết những lời đe dọa của cô ta
-Coi chừng cậu cũng vậy đó_su ri nhìn cậu cười đểu..giọng vẫn ngọt ngào lắm
-Haha tưởng j có ngon thỳ chạm đy…
-Cậu…
Huyn đã chuyển cư từ nc ngoài sang sống ở hàn quốc đx 16 năm nhưng
không ai pk j về thân phận của cậu…thật sự chuyện này khiến cho nhiều ng thắc mắt.nhưng haỹ đợi nhé dần dần sẽ đx hé lộ..
________
▒hj các bạn ơi vài đoạn nữa sẽ có nhân vật ms..đấy▒nếu dở thỳ ns nkoa mình sẽ cố gắng hoành chỉnh mình hơn▒ Tại bệnh viện :
thời gian vẫn trôi qua theo từng giờ…cậu , ho0n và jo đã đợi nó từ lúc trưa cho đến gần sẫm tối…
-Thôi các cậu về nghĩ đy để tôi ở lại cko_cậu
-Thôi..để mình ở lại_jo
-Các cậu cứ nhìu lời…để tôi ở lại_ho0n
-Nhưng các cậu nhà xa vs lại cũng đâu ở chung vs cô ta nên rất bất tiện vậy nên để tôi ở lại đx rồi
-ờ.vậy cũng đx mình về hén_jo
-Tôi cũng về luôn..nhớ canh chừng min đó nge chưa_ho0n đy mà cứ ngoáy đầu lại dặn cậu
-Ukm….
Cậu khẽ nhìn theo bóng dáng của 2 ng đy mà khuôn mặt bỗng biến sắc…cậu
ôm ngực.tim cậu đang nhói lên…*Cô ấy đang đau…cô ấy đang chịu sự đau đớn mà mình không giúp đx j* đó là suy nghĩ mà hiện h đang hiện lên tr0g
đầu cậu..
0 Giờ 0 phút 0 giây ___BOONG__BOONG__ tiếng chuông nhà thờ đã đổ chuông 12h..
*Cạch* cánh cửa phòng cấp cứu khẽ mở ra..bóng dáng ng bác sĩ dần hiện ra tr0g bóng tối…
-Bác sĩ..min_cổ họng cậu như nghẹn lại
-Ca phẫu thuật đã thành công nhưng lại tốn quá nhìu sức lực…khối máu
này quá đặc và + thêm tình hình sức khỏe của cô gái quá xấu vậy nên
chúng tôi phải kéo dài thời gian cuộc phẫu thuật này ra…_bác sĩ
-Vâng..cảm ơn..cảm ơn rất nhìu_cậu vui đến phát khóc lên đx
-Nhưng cần chú ý chăm sóc chu đáo cko cô gái ấy…như tôi đã từng ns đưng bao h để cho cô gái bị va chạm vào đầu 1 lần nữa nếu không sẽ dẫn đến
tác dụng phụ hoặc mất trí nhớ rất cao..
-Vâng.cảm ơn._cậu ns rồi rạo bước 1 cách vội vả vào phòng bệnh của nó..
Cậu khẽ mở cửa bước vào..1 cô gái đang nằm trên chiếc giường đôi mắt nhắm nghiền..
-Cô không sao rồi…không sao nữa rồi…_cậu lấy tay nhẹ nhàng sờ má nó…
Đêm hôm đó cậu đã ở cạnh no mà không hề chợp mắt tý nào…