Giả quý tộc

Chương 83


Đọc truyện Giả quý tộc – Chương 83

Dương Vi nghỉ ngơi cả đêm,  đến buổi sáng ngày hôm sau, đúng 6 giờ cô tỉnh lại.
Cô vận động nửa giờ, vừa ăn bữa sáng, vừa nghe tin tức sáng sớm.
Tin tức sáng sớm vẫn xoay quanh tiến trình sự việc của Tống Triết. Tất cả mọi người đều suy đoán rốt cuộc Tống Triết xảy ra chuyện gì, mà miệng lưỡi truyền thông thì luôn ngấm ngầm hại người, dường như đều thống nhất ám chỉ rằng Tống Triết có vấn đề.
Cao Lâm đứng bên cạnh, nhìn Dương Vi bình tĩnh ăn sáng, không khỏi cười rộ lên nói: “Trước kia phu nhân cũng sinh hoạt như vậy, tôi còn tưởng rằng phu nhân không thích trải qua cuộc sống như vậy.”
Rốt cuộc cô vừa ra đi liền trời cao mặc cánh chim bay, cô không bước chân ra khỏi cửa mà chỉ gọi cơm hộp đã đánh sâu vào trong ấn tượng của Cao Lâm.
Dương Vi nghe lời này, cô cũng biết ý tứ Cao Lâm, ôn hòa nói: “Bởi vì chưa từng được lựa chọn, cho nên không biết mình muốn cái gì, sau khi nếm thử tất cả mọi thứ, cảm thấy sinh hoạt như vậy cũng rất tốt.”
“Thói quen tốt mà tôi còn giữ, ngủ sớm dậy sớm, ẩm thực khỏe mạnh, nhưng muốn ăn liền ăn, cũng không ủy khuất chính mình, tôi cảm thấy sinh hoạt như vậy, khá tốt.”
Cao Lâm cười không đáp lời, Dương Vi suy nghĩ nói: “Luật sư Thẩm còn chưa gặp được A Triết sao?”
“Nói hôm nay sẽ gặp được.”
Cao Lâm cung kính nói: “Nghe nói buổi sáng sẽ sắp xếp gặp mặt.”
Dương Vi gật đầu, đem lo lắng giấu ở trong lòng.

Buổi sáng sau khi bắt đầu phiên giao dịch , giá cổ phiếu không có dừng lại, trực tiếp bắt đầu hướng lên trên, nhìn tư thế này, Dương Vi liền rõ ràng: “Tống Minh nhất định phải bỏ tiền túi của mình ra.”
Mọi người cau mày không nói chuyện, chỉ có thể đi theo tiếp tục tăng giá, một đường đẩy giá cổ phiếu lên tới đỉnh điểm. Vì thế lại bắt đầu phiên giao dịch,  không đến mười phút, trực tiếp chạm nóc.
Giám đốc Tây Dung có chút khẩn trương, anh ta đi lên phía trước , thương lượng cùng Dương Vi nói: “Dương tổng, cứ tăng giá như vậy không phải là biện pháp, chỉ dựa vào một mình chúng ta mạnh mẽ kéo……”
“Không cần lo lắng.” Dương Vi giơ tay, ngắt lời giám đốc , bình thản nói, “Ngày mai sẽ có khoản tài chính mới bổ sung.”
Nghe được lời này, mọi người thở phào nhẹ nhõm. Ban ngày Dương Vi sắp xếp bốn bữa tiệc, bắt đầu chạy tới chạy lui vay tiền từng nhà một.
Giang Hoài An và Võ Ấp chắc chắn sẽ ra tay giúp đỡ, tuy nhiên khả năng vẫn còn chưa đủ, rốt cuộc hai người cũng chỉ có thể giúp đỡ một phần, Dương Vi không thể khiến bọn họ vì Tống Triết mà đặt công ty của  mình vào tình thế nguy hiểm. Nếu Tống Minh quyết tâm muốn thừa dịp này thu mua cổ phiếu của tập đoàn Tống thị, để chắc chắn rằng sau khi Tống Triết trở về thì cổ phần của ông ta có thể cao hơn Tống Triết , từ đó có được quyền phát biểu tại công ty. Như vậy giá cổ phiếu tiếp tục tăng, việc cô cần làm là tăng giá cổ phiếu ngay từ lúc bắt đầu, khiến Tống Minh biết khó mà lui.
Ban ngày Dương Vi gặp mặt bốn đối tác cũ của Tống gia, 6 giờ tối lại đến hội trường biểu diễn. Cô ngồi trang điểm, Hướng Duy khẩn trương nói: “Vi Vi, cô đừng lo lắng, đừng sợ, hôm nay cô nhất định sẽ thể hiện rất tốt!”
Dương Vi nghe được lời này, không khỏi cười, cô nhìn Hướng Duy nói: “Nhìn qua anh còn khẩn trương hơn tôi rất nhiều.”
“Không có,” Hướng Duy chặn lại nói, “Tôi  tin tưởng cô như vậy, vì sao lại khẩn trương?”
Buổi biểu diễn bắt đầu lúc 8 giờ.
Dương Vi vừa hoá trang, vừa xử lý công vụ, đồng thời nhẩm lại nội dung diễn xuất hôm nay một lần.
Chờ tới đúng 8 giờ, Dương Vi ngồi ở hậu trường, nghe MC giới thiệu.
Cô nhắm mắt lại, cảm nhận tiếng tim đập của chính mình.
Đây là lần đầu tiên cô chính thức diễn xuất.
Lần đầu tiên mọi người mua vé vì cô, một sân khấu thuộc về riêng cá nhân cô.
Cô đã từng vô cùng kỳ vọng, có một ngày như vậy, cô sẽ biểu diễn ở hội trường Kim Phương, tổ chức một buổi biểu diễn của riêng mình, sau đó mọi người ngồi kín vị trí. Mà hôm nay, chính là bước đầu tiên trong cuộc đời cô.
Vì một bước này cô đã làm vô số việc để chuẩn bị.
Từ khi cô bắt đầu làm streamer, cô đánh bạo đứng luyện tập ở trên đường, sau đó thi đấu, đóng phim điện ảnh, một đường trời nam biển bắc đi chỗ nào nói về chỗ đó……
Cô đã nỗ lực nhiều như vậy, rốt cuộc mới có buổi biểu diễn này.

Cô cần phải làm tốt.
Cô có thể làm tốt.
Cô đang nghiêm túc suy nghĩ, thì nghe thấy MC nói “Hoan nghênh”, âm nhạc đột nhiên thay đổi, cô mở to mắt. Lãnh Mân và Hướng Duy đều nhìn chăm chú vào cô, thời điểm cô mở mắt ra, bọn họ cảm thấy dường như Dương Vi đột nhiên có một sức mạnh nào đó, khiến cả người cô nhìn qua có vẻ trấn định lại mạnh mẽ.
Cô đứng dậy, đi theo thanh âm âm nhạc, hướng về phía sân khấu.
Cô mới vừa lộ diện, tiếng hoan hô rung trời như muốn nhấc cả khán phòng lên, Dương Vi ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy xung quanh hội trường đều là người và người.
Mà cô đứng trên một bục sân khấu nhỏ, cảnh trên sân khấu được phóng thật lớn lên màn hình, thân ảnh của cô dừng lại trên màn hình.
Quanh hội trường không còn chỗ ngồi, cho dù là chỗ ngồi xa nhất, cũng chật kín người, thậm chí có một số người còn không có chỗ ngồi, chỉ có thể đứng lên.
Dương Vi biết, những người này đại đa số đều là fans của cô, nhưng cũng có một bộ phận, đến vì bài viết mấy ngày gần đây.
Cô nhìn gậy huỳnh quang múa may có tiết tấu trong hội trường, giống như có người tổ chức, cùng nhau gọi tên cô: “Vi Vi! Vi Vi!”
Nhìn cảnh tượng như vậy, có một loại cảm động không nói nên lời nảy dâng lên, cô giơ tay điều chỉnh lại vị trí tai nghe, dường như có chút ngượng ngùng cúi đầu, nhấp môi cười khẽ.
Góc nghiêng hoàn mỹ xuất hiện trên màn hình lớn, chỉ một động tác nhỏ khiến nhiều người ngay lập tức hét lên.
“Thật hạnh phúc,” Dương Vi điều chỉnh vị trí tai nghe, ngẩng đầu lên, ánh mắt đảo qua mọi người, dịu dàng nói, “Khi được gặp mặt mọi người.”
“Tôi là Dương Vi.”
“Rất vui, khi hôm nay có thể nhìn thấy mọi người.”

 
 
 
 
 
 
 
 
 
 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.