Đọc truyện Giả quý tộc – Chương 33:
Đấu bán kết chia làm hai kỳ, mỗi kỳ mười người, hình thức giải trí rất nhiều, biến thành 5 người một tổ đấu đối kháng. Dương Vi được phân đến tổ ở cuối tuần thứ hai, vì thế Tống Triết có thời gian nhiều hơn một tuần để chuẩn bị.
Hơn nửa đêm Tống Triết làm nổ nồi, kinh động bảo mẫu trong phòng dì Lâm, thời điểm dì Lâm khoác áo ngoài run run đứng ở cửa, nhìn Tống Triết, thật cẩn thận nói “Tiên sinh, ngài…… Ngài đang làm cái gì ?”
Tống Triết không nói gì, anh cúi đầu nhìn thoáng qua bàn tay bị dầu nóng bắn lên, lạnh mặt nói với dì Lâm “Dì thu dọn một chút.”
Dì Lâm không dám hỏi nhiều, Tống Triết trở về phòng, lấy hòm thuốc ra.
Trước kia anh chưa từng bị loại vết thương này, mười ngón không dính nước của Tống đại thiếu gia, đời này đã bao giờ bị dầu bắn? Bản thân anh lên Baidu tra một chút làm cách nào để xử lý miệng vết thương, chờ xử lý xong miệng vết thương, anh đột nhiên cảm thấy có chút mệt mỏi. Anh nằm trên giường, mở tin nhắn của Dương Vi ra. Anh bắt đầu hồi tưởng lại quá khứ, thời điểm lúc ban đầu Dương Vi mới học nấu cơm.
Dường như khi cô đến Tống gia liền mang theo kỹ năng thiên phú ở mảng này, cô là một con cá trong phòng bếp, cái gì cũng làm rất tốt, vì thế khiến anh nghĩ lầm, xuống bếp là một chuyện thực sự dễ dàng.
Nhưng thẳng đến hôm nay khi bị dầu bắn, anh mới biết được, trước nay không có chuyện gì là thật sự dễ dàng, mỗi người đều ở nơi người khác không nhìn thấy lặng lẽ nỗ lực, mà khi Dương Vi nỗ lực, có lẽ anh chưa từng nhìn thấy.
Ngày hôm sau , anh gọi dì Lâm vào phòng bếp, chỉ vào phòng bếp nói “Cái kia, cháu muốn làm chút đồ.”
“Ngài muốn làm gì?”
Dì Lâm cảm thấy hôm nay Tống Triết thật đáng sợ, bà rất lo lắng cho mình có phải mình sắp mất chén cơm hay không, Tống Triết mất tự nhiên hắng giọng , anh suy nghĩ nửa ngày, nếu anh mời Dương Vi tới nhà ăn cơm, khả năng bị cự tuyệt có chút cao, cho nên tốt nhất anh hãy làm thứ anh có thể làm. Hơn nữa, dầu bắn con mẹ nó quá đau. Vì thế anh mím môi nói “Làm bánh kem.”
Dì Lâm nhẹ nhàng thở ra, bánh kem dễ dàng.
“Tốt, hôm nay tôi sẽ đi mua nguyên liệu.”
Tống Triết gật đầu “Buổi tối cháu trở về, dì hỗ trợ.”
Dì Lâm thật cẩn thận đáp ứng, Tống Triết mới đi ra cửa, anh lên xe, thấy nhắc nhở trên di động, nhắc anh phải gửi tin nhắn cho Dương Vi, vì thế anh đúng giờ xác định địa điểm nhắn một câu, chào buổi sáng.
Kỳ thật Dương Vi chưa bao giờ trả lời tin nhắn của anh, nhưng không biết vì sao, sau khi anh gửi một thời gian liền phát hiện, vào sáng sớm, gửi cho Dương Vi một tin nhắn, tựa như một cái nghi thức, anh muốn nói cho cô một ngày mới bắt đầu rồi. Loại cảm giác “Mạnh mẽ” xâm nhập vào thế giới của Dương Vi đối với anh mà nói còn khá tốt, anh gửi tin nhắn xong, buông di động, cúi đầu một lần nữa xem văn kiện trong máy tính.
Cao Lâm quan sát biểu tình của Tống Triết, không chút để ý nói “Tiên sinh, tôi cảm thấy gần đây tính tình ngài tốt hơn không ít.”
“Lời này cũng dám nói,” Tống Triết nhướng mày nhìn về phía anh ta, “Xem ra tính tình tôi thật sự tốt hơn không ít.”
Cao Lâm cười nhẹ ra tiếng, không nói nhiều.
Tống Triết nghe tiếng cười của anh ta có chút lúng túng, một lát sau, anh chậm rãi nói “Cao Lâm, tôi đột nhiên phát hiện, trước kia Dương Vi sống rất không dễ dàng?”
Cao Lâm có chút ngoài ý muốn, Tống Triết nhìn ánh nắng bên ngoài đang rơi xuống một cách rải rác, giọng nói bình thản “Trước kia tôi cảm thấy nhiều chuyện rất đơn giản, nhất định cô ấy làm thực dễ dàng, nhưng thời điểm bắt đầu làm tôi mới phát hiện, mỗi một chuyện , đều cực kỳ khó.”
Cao Lâm lẳng lặng nghe, nhìn Tống Triết như vậy, đột nhiên anh ta có vài phần thương hại. anh ta muốn khuyên nhủ anh, rồi lại không dám nhiều lời, Tống Triết nói tiếp “Dương Vi nói vấn đề lớn nhất giữa chúng tôi là tôi không hiểu cô ấy nghĩ gì, cũng không cần biết cô ấy đang suy nghĩ cái gì, tôi cảm thấy cô ấy nói đúng, kỳ thật tôi không hiểu cô ấy, cũng chưa từng đi tìm hiểu .”
“Tuy nhiên vẫn tốt,” Tống Triết cười khẽ, “Tôi còn rất nhiều thời gian.”
Cao Lâm mím môi, Tống Triết cúi đầu nhìn màn hình, sau một lúc lâu, anh đột nhiên nói “Nga, Cao Lâm.”
“Tiên sinh?”
“Về sau nếu tôi có cái gì không đúng, cậu có thể nhắc nhở tôi một chút.”
Cao Lâm ngẩn người, Tống Triết gửi email, thuận miệng nói “Nhưng đừng nói quá khó nghe, tôi sợ tôi sẽ mắng ngươi.”
Cao Lâm “……”
Thời điểm buổi tối Tống Triết trở về, dì Lâm đã chuẩn bị tốt nguyên liệu. Tống Triết yêu cầu dì Lâm bắt đầu làm, anh xem từng bước một , một mặt xem một mặt hỏi, kiên nhẫn đến mức cả người dì Lâm đều sợ hãi.
Buổi tối ngày thứ ba anh bắt đầu đuổi dì Lâm ra ngoài, tự mình làm. Anh làm bánh kem trong khi Dương Vi bắt đầu mở livestream, vừa làm vừa nhìn Dương Vi livestream. Gần đây anh Văn rất ít hoạt động trong phòng livestream, điều này khiến anh có cảm giác thật cao hứng, cảm giác như phòng livestream là thiên hạ của anh.
Lần đầu tiên làm bánh kem không có khả năng thành công, không phải nướng quá lâu, thì chính là đường quá nhiều, nếu không chính là quá xấu……
Anh thử nghiệm một lần rồi lại một lần, một tuần qua đi, anh làm hỏng mất mấy chục cái bánh kem, dao gọt hoa quả cắt vào đầu ngón tay mấy lần, cuối cùng cũng làm được một chiếc bánh ra hình ra dáng .
Bánh kem anh làm rất tinh mỹ, vẽ hoa, mứt trái cây đều có, anh còn cố ý đặt hai con búp bê nhỏ lên trên, dùng mứt trái cây viết “Vi Vi giỏi nhất”, sau đó viết chữ “Tống Triết” thật lớn phía dưới.
Mỗi ngày đều nói những lời này trên mạng, hiện tại dùng mứt trái cây viết ra , vẫn có một chút cảm thấy xấu hổ, nhưng so với trước kia thì tốt hơn rất nhiều, có thể thấy được muốn nói lời hay đều phải nhiều lời, sau khi nhiều lời, mới có thể trở thành thói quen.
Chờ tới ngày thi vòng bán kết , Tống Triết bảo Cao Lâm đặt vé cho anh, ngồi ở vị trí khách quý.
Sau khi Dương Vi tiến lên sân khấu, vốn dĩ cô đã cố định lời kịch, tuy nhiên , khi cô mỉm cười và đưa ánh mắt về phía khán giả, thời điểm nhìn thấy Tống Triết, cô ngẩn người.
Từ trước đến nay cô không nghĩ tới, Tống Triết sẽ có một ngày xuất hiện ở loại địa phương như thế này, tuấn tú lịch sự thậm chí trên mặt còn mang theo vài phần ý cười, bình thản nhìn cô.
Thấy cô sửng sốt , MC có chút sốt ruột, cũng may Dương Vi nhanh chóng phản ứng lại , trực tiếp sửa lại lời kịch, giống như màn sửng sốt vừa rồi là cố tình thiết kế, sau đó thong dong trở lại vị trí của mình.
Sau khi trở lại vị trí xong, cô nhịn không được bắt đầu trộm ngó Tống Triết, không rõ tại sao Tống Triết lại xuất hiện ở chỗ này.
Ngay cả khi Tống gia đầu tư cho chương trình chơi nói chữ , thì Tống Triết cũng sẽ không nên xuất hiện ở chỗ này.
Mỗi một động tác của cô đều dừng trong mắt Tống Triết, Tống Triết nhìn ánh mắt của cô trộm ngó lại đây, nhịn không được mỉm cười. Nhưng cũng chính là lúc này, anh phát hiện một ánh mắt khác .
Ánh mắt Chu văn nhìn anh càng không thèm che dấu, trực tiếp đảo qua , trong mắt mang theo vài phần tò mò, Tống Triết đón nhận ánh mắt của anh ta, trên mặt mang theo nụ cười, trong mắt lại lạnh vài phần, Chu Văn sửng sốt một lát, không dấu vết kéo dãn ánh mắt, giống như chỉ đang nhìn khán giả.
Chu Văn đánh giá khiến Tống Triết chú ý, anh nhíu mày, theo bản năng nhìn Chu Văn nhiều thêm vài lần.
Trong cuộc thi đồng đội này Dương Vi và Dương Cesar cùng một đội, Dương Cesar bởi vì có ngoại hình tốt hơn nữa quan điểm rõ ràng, cũng là tuyển thủ đứng đầu chương trình chơi nói chữ , đối thủ của bọn họ không mạnh, bởi vì nói chuyện không thoải mái, nên gần như toàn bộ cuộc thi họ đều chiến thắng tuyệt đối.
Sau đó Tống Triết liền phát hiện một số điểm kỳ lạ.
Dường như Chu Văn có một vài chú ý đặc biệt đến Dương Vi.
Khi những người khác nói rất đúng, thần sắc Chu Văn nhàn nhạt, trên mặt mỉm cười mang theo xa cách cùng khách khí, nhẹ nhàng vỗ tay, nhưng chỉ cần Dương Vi đứng lên, ánh mắt Chu Văn sẽ dừng trên gương mặt cô, mang theo sự ôn hòa nào đó nói không nên lời, giống như đang tán thưởng.
Sau khi chính thức thi đấu , giám khảo sẽ chọn từ mỗi đội ra hai người tới tiến vào đội của mình, trong đội Dương Vi còn có Dương Cesar, thời điểm các giám khảo khác còn đang thương nghị, Chu Văn đã không hề lưỡng lự mà chọn Dương Vi.
Mà hình như Dương Vi không hề cảm thấy có gì kỳ lạ, thậm chí còn quay đầu lại giống như có chút bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Chu Văn.
Động tác này rất nhỏ, thậm chí động tác của Dương Vi nhìn qua không khác gì những người khác. Nhưng Tống Triết quá rõ ràng Dương Vi, cho nên hôm nay mỗi một chi tiết,anh đều có thể đọc ra cảm xúc của cô khác với ngày thường.
Tống Triết cảm thấy có chút nôn nóng, anh cảm thấy có gì đó buồn bực trong ngực, khiến anh hận không thể bắt chương trình này dừng lại, để anh dẫn Dương Vi đi, và Chu Văn lăn xa một chút!
Nhưng giờ phút này anh cái gì cũng không thể làm, giám khảo lựa chọn xong đội viên của đội mình, lên sân khấu tương tác phân đoạn cùng người chơi, mọi người bắt đầu chơi bạn vẽ tôi đoán, Chu Văn chọn hai đội viên, dường như không một chút do dự liền chọn Dương Vi.
Còn Dương Vi một chút ngoài ý muốn cũng không có, nhấp môi rời khỏi đội ngũ, người MC cười dò hỏi chu văn “anh Văn , tôi có thể hỏi một chút hay không, khi anh tuyển cộng sự thì tiêu chuẩn là gì?”
Nghe câu này, nội tâm Tống Triết đột nhiên xẹt qua cái gì đó, anh bình tĩnh lại, nhìn lên sân khấu, không nói một lời, Chu Văn cười khẽ mở miệng “giá trị nhan sắc.”
Toàn trường cười vang, Tống Triết lẳng lặng nhìn bọn họ, nghe MC dò hỏi Dương Vi “thế tiêu chuẩn lựa chọn người hướng dẫn của Vi Vi là gì?”
“Không dối gạt ngài, kỳ thật tôi không có lựa chọn.”
“Không nha, chúng tôi cho phép các bạn được lựa chọn nha.” Người MC ngạc nhiên mở miệng, Dương Vi mỉm cười, tựa hồ có chút ngượng ngùng “Tôi là fan của anh Văn, anh Văn đứng ở chỗ này , nên tôi không có lựa chọn nào khác.”
Lần này toàn bộ trường hét lên, Chu Văn dường như có chút bất đắc dĩ.
Đến phần bạn vẽ tôi đoán, hai người phối hợp cực kỳ ăn ý, giống như cực kỳ quen thuộc đối phương. Tống Triết lẳng lặng nhìn, trên mặt bất động thanh sắc, nhưng tay lại nắm chặt muốn chết.
Sau khi tiết mục chấm dứt, Tống Triết ngồi ở vị trí không nhúc nhích, thẳng đến khi Cao Lâm đi tới, Tống Triết mới đứng dậy, Cao Lâm vui vẻ nói “Tiên sinh, chúng ta có đi hậu trường hay không……”
“Không cần,” thanh âm Tống Triết bình tĩnh, “Tôi đến nhà chờ cô ấy.”
Cao Lâm ngẩn người, anh nhìn thoáng lên sân khấu, rõ ràng phát hiện Tống Triết không vui vẻ.
Anh ta không rõ vì sao Tống Triết không vui vẻ, cho dù trên sân khấu Dương Vi cùng Chu Văn tương tác một chút, thì đây cũng là chuyện thường trong giới giải trí, Tống Triết …… Không đến mức ăn dấm lớn như vậy chứ?
Tống Triết biết Cao Lâm không hiểu.
Anh ta không hiểu Dương Vi không phải một người kiên nhẫn, bạn bè của cô rất ít, cô không quen biết mấy người, mà Chu Văn này, thời điểm lần trước đón máy bay, bọn họ mới gặp mặt lần đầu tiên, nếu chỉ gặp qua một lần,khi Dương Vi tương tác cùng anh ta không có khả năng lưu loát như vậy.
Thời điểm Tống Triết đi ra khỏi hội trường cảm giác như có cái gì túm lấy tâm , kéo xuống xuống dung nham nóng bỏng.
Kỳ thật anh biết anh không thể đi nghiên cứu kỹ, nhưng anh lại nhịn không được, anh quá muốn biết, Chu Văn xuất hiện khi nào, anh ta và Dương Vi quen biết từ khi nào , giữa hai người bọn họ, anh sắm vai trò gì.
Thậm chí anh nhịn không được mà bắt đầu tưởng tượng, vì sao Dương Vi muốn ly hôn, nhiều năm như vậy, vì sao đột nhiên cô quyết định làm như vậy?
Mà cô thích anh nhiều năm như vậy, tại sao chỉ để lại một phần hiệp nghị ly hôn, rồi ra đi sạch sẽ như vậy?
Có phải hay không……
Anh có chút không dám tưởng tượng, nhưng lại không khống chế được suy nghĩ của chính mình ——
Có phải cô có người khác hay không?
Anh nhớ tới anh Văn trong phòng livestream, nhớ tới lúc trước khi anh nói chuyện với Dương Vi và cô thì cúi đầu gửi tin nhắn cho người khác, nhớ tới cô làm fans mê luyến Chu Văn nhiều năm như vậy ……
Anh có cảm giác sợ hãi.
“Cậu đi……” Tống Triết gian nan lên tiếng, “Bảo người đi theo cô ấy, thời khắc đều phải báo cáo lại cho tôi. Cậu gọi những người đi theo cô ấy lại đây. Còn có,” Tống Triết quay đầu nhìn về phía Cao Lâm, “Đưa di động của cậu cho tôi.”
Cao Lâm có chút mê hoặc, nhưng vẫn đem điện thoại giao cho Tống Triết.
Tống Triết mở WeChat của Dương Vi trong WeChat của Cao Lâm, và mở trang cá nhân của cô ra.
Về phíaTống Triết, trang cá nhân của cô trống rỗng một mảnh. Ban đầu anh nghĩ rằng bản chất Dương Vi nội liễm, không phải người thích đưa cuộc sống sinh hoạt lên trên mạng, nhưng mà khi anh mở WeChat của Cao Lâm vào trang cá nhân của Dương Vi, anh mới phát hiện, Dương Vi trong WeChat của Cao Lâm, không giống anh.
Cứ cách mấy ngày cô lại đăng lên vòng bạn bè, ghi lại cảnh sinh hoạt của cô. Trước khi rời khỏi Tống gia cô rất ít đăng bài, cho dù đăng cũng chỉ hoa hoa cỏ cỏ. Nhưng sau khi rời khỏi Tống gia, cô đăng lên vòng bạn bè rất nhiều , cuộc sống sinh hoạt có thể nói là đầy màu sắc.
Anh ngồi trong xe, lẳng lặng xem nhật ký hoạt động củaDương Vi.
Cô một mình nấu mì ăn liền, uống Coca,trang điểm.
Một ngày nọ, cô giống như đang cùng người hẹn hò, ôm một con lợn đi công viên giải trí, rạp chiếu phim.
Tâm tình của cô càng ngày càng rộng rãi, trong khoảng thời gian gần đây nhất, bạn bè trong giới của cô vẫn luôn có tin đi ra ngoài.
Cô không phải chỉ có một người.
Tống Triết nhìn hai ly Coca, hai vé xem phim, rõ ràng có người giúp cô chụp ảnh, anh cảm giác nội tâm như bị nướng chín, giống như ngày đầu tiên học nấu cơm bị dầu bắn lên, xèo xèo.
Anh nhịn không được cười trào phúng ra tiếng .
Cao Lâm có chút lo lắng nói “Tiên sinh?”
Tống Triết không nói chuyện, anh xem một lát, rồi ném điện thoại cho Cao Lâm “Đi làm một việc, còn có, lần trước cậu điều tra ID anh Văn không phải anh trai bạn, có phải cậu tra ra một người tên Phương Hoài?”
“Vâng.” Cao Lâm mê hoặc nói, “Tại sao ngài đột nhiên nhắc tới cái này?”
“Cậu đi tra một chút, anh ta có quan hệ gì với Chu Văn.”
Cao Lâm ngẩn người, nhìn Tống Triết đi về phía xe của mình, bình tĩnh nói “Tôi về nhà trước một chuyến, nhìn chằm chằm Dương Vi.”
Nói xong, Tống Triết lên xe đóng cửa, liền mạch lưu loát chạy như bay ra ngoài. Cao Lâm cầm di động, cúi đầu nhìn giao diện còn dừng lại ở trang cá nhân của Dương Vi, cảm giác việc lớn không tốt.
Tống Triết cắn răng một đường chạy như điên về đến nhà, tìm được dì Lâm , nói với dì Lâm “Đưa điện thoại cho cháu mượn một chút.”
Dì Lâm không dám cự tuyệt, Tống Triết lấy di động dì Lâm, mở vòng bạn bè của Dương Vi, bắt đầu xem từng cái một.
Xem gần nửa tiếng, thì một vệ sĩ được cử đi nhìn chằm chằm vào Dương Vi đã trở lại, Tống Triết bình tĩnh nói “Dạo này Dương Vi làm gì?”
Vệ sĩ không nói chuyện, dường như có chút sợ hãi, Tống Triết giương mắt nhìn anh ta, lạnh nhạt nói “Cậu nói đi, không có việc gì.”
“Dương tiểu thư hình như…… quen biết một người.”
“Chu văn?”
Vệ sĩ gật đầu không nói chuyện, Tống Triết cười “Cậu cứ nói đi, không có việc gì,” anh châm điếu thuốc, lạnh nhạt nói, “Quen khi nào, làm cái gì, đều nói rõ ràng.”
“Ngày Dương tiểu thư đi Mộ Đạt Daily thử vai, sau đó theo Chu tiên sinh cùng nhau ra ngoài, hai người cùng nhau ăn cơm trưa, đi dạo phố, chơi game, sau đó Chu tiên sinh đưa tiểu thư về nhà.”
“Mộ Đạt Daily……” Tống Triết suy nghĩ một lát, sau đó nói, “Tại sao lại không nói?”
“Ngày đó vốn là muốn báo cáo,” Vệ sĩ nóng nảy, chặn lại nói, “Nhưng ngài chủ động tìm Dương tiểu thư nói chuyện phiếm, sau đó liền yêu cầu chúng tôi không cần báo cáo tất cả mọi thứ về Dương tiểu thư.”
Tống Triết không nói gì, anh hít một hơi thuốc thật sâu, một lát sau, anh cười.
Anh cảm thấy mình giống như cho Dương Vi một cây đao, sau đó hiện tại Dương Vi cầm cây đao này dứt khoát lưu loát xỏ qua người anh.
Anh nói muốn theo đuổi cô thật tốt, cô muốn tự do, vì thế anh cho cô tự do.
Sau đó trong khoảng thời gian anh cho cô tự do, cô thừa dịp , tùy ý làm bậy.
Anh trầm thấp cười, gật đầu nói “Tiếp tục, sau đó?”
Vệ sĩ thấp thỏm nói, Tống Triết hút thuốc từng điếu từng điếu một.
Anh gần như là tự mình hại mình , vốn dĩ anh cho rằng, thời điểm Dương Vi đề nghị ly hôn, Dương Vi nói cô thật sự phải rời đi, thời điểm Dương Vi nói cô đã từng thích anh, đã là điều nhục nhã thống khổ nhất đời này của anh.
Nhưng mà giờ khắc này anh mới phát hiện, thống khổ Dương Vi mang lại cho anh, có thể vượt qua điểm mấu chốt mà anh tưởng tượng.
Anh lẳng lặng nghe chuyện của Dương Vi và Chu Văn , anh căn bản không dám tưởng tượng, anh cũng chỉ nghe, sau đó đình chỉ tất cả hoạt động của đầu óc, chờ vệ sĩ nói xong, rốt cuộc Tống Triết cũng mở miệng “Bọn họ lên giường sao?”
“Không có!” Vệ sĩ lập tức nói, “Chúng tôi vẫn luôn đi theo, bọn họ không hề đơn độc ở chung một phòng.”
Sắc mặt Tống Triết bất động, chết lặng nói “Hôn môi sao?”
“Không có.”
“Ôm sao?”
“Không có……”
“Nắm tay sao?”
Lần này vệ sĩ không nói chuyện, sau một lúc lâu , vệ sĩ chậm rãi nói “Chu tiên sinh đỡ Dương tiểu thư một lần, tính sao?”
Tống Triết cười, anh gật đầu “Tính .”
Tình cảm làm gì có ngay từ đầu đã tình thâm như biển? Ai chẳng phải tích lũy từng chút một?
Lần đầu tiên anh kéo Dương Vi, cũng không phải trực tiếp lôi kéo cô.
Mà là trong đêm mưa to cô rời nhà trốn đi, anh dầm mưa tìm cô khắp nơi, sau đó anh nắm lấy cổ tay cô, kéo cô về nhà.
Lần đầu tiên anh ôm cô, cũng không phải trực tiếp ôm lấy cô.
Mà là ở trong đêm tối, bọn họ cùng nhau chờ mặt trời mọc, cô ngủ rồi, nhẹ nhàng dựa vào đầu vai anh, anh nói với chính mình anh chỉ sợ cô lạnh, vì thế thật cẩn thận nâng tay lên, đáp tay trên đầu vai cô.
Anh nhẹ nhàng cười, vệ sĩ bên cạnh không dám nói lời nào, Tống Triết cũng không biết mình đang cười cái gì, anh đột nhiên cảm thấy mình giống một đứa ngốc.
Anh thật cẩn thận lấy lòng cô, anh cảm thấy làm như vậy cô có thể trở về, nhưng từ trước tới nay cô vốn không nghĩ quay đầu lại.
Anh sớm nên biết đến, cô đã đi sao có thể quay đầu lại? ngay cả khi anh làm nhiều việc hơn nữa, cô cũng sẽ không đưa ra bất kỳ phản hồi nào.
Anh chậm rãi bình tĩnh lại, lúc này Cao Lâm gọi điện thoại tới.
“Tiên sinh,” Cao Lâm thở hổn hển nói, “Cái kia , Phương Hoài, là trợ lý của Chu Văn.”
Tống Triết không nói chuyện.
Kỳ thật anh đoán được.
Trong nháy mắt khi trên sân khấu MC gọi anh Văn, anh cũng đã đã nhận ra.
Anh trầm mặc không nói, Cao Lâm có chút nghi hoặc “Tiên sinh?”
“Không có việc gì.”
Tống Triết bình tĩnh lên tiếng “Cậu nghỉ ngơi đi.”
Nói xong, anh treo điện thoại, giương mắt nhìn về phía vệ sĩ, lạnh nhạt nói “Cậu cũng đi nghỉ ngơi đi.”
Vệ sĩ thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng rời đi. Chờ anh ta đi rồi, Tống Triết đứng lên, anh cảm thấy mình có chút mệt, anh vào trong xe, hút xong điếu thuốc cuối cùng.
Mùi thuốc có hơi nồng nặc, khiến anh sặc tới mức ho khan, anh quay đầu đi, thấy chiếc bánh kem mình làm.
Anh dí đầu thuốc, ném vào gạt tàn bên cạnh, khởi động xe đi về phía nhà Dương Vi.
Lúc này Dương Vi đang ngồi trong quán bar cùng Chu Văn, đây là quán bar được mở bởi người bạn của Cố Lam, bọn họ đặt một phòng riêng, để chúc mừng cô tiến vào trận chung kết.
Cố Lam bắt Dương Vi uống đến mức trời đất tối tăm, Chu Văn lẳng lặng nhìn Cố Lam, Hạ Pi Pi lôi kéo Dương Vi.
Chu Văn rất ít gặp trường hợp như vậy, có chút không biết phải làm sao, nên chỉ lẳng lặng nhìn bọn họ náo loạn.
Đến thời điểm Dương Vi và Hạ Pi Pi bắt đầu vung quyền, Cố Lam mang theo rượu tới bên cạnh Chu Văn, cao hứng nói “Tới, anh Văn , tôi kính anh một ly.”
Chu văn mỉm cười, nâng chén chạm cùng Cố Lam. Cố Lam nói chuyện phiếm cùng anh hai câu, nhìn Dương Vi và Hạ Pi Pi nghiêm túc hát một bài hát , cô nhẹ nhàng nói “Tôi không nghĩ tới cô ấy có thể buông bỏ nhanh như vậy,” nói xong , Cố Lam quay đầu, nâng chén nói với Chu Văn “Một ly này, vì bạn của tôi , tôi kính anh, nếu không có anh, tôi nghĩ Vi Vi không thể buông bỏ nhanh như vậy.”
Lông mi Chu Văn run rẩy, thấp giọng nói “Chuyện này, là tôi nên cảm ơn cô ấy mới đúng.”
“Hai người sẽ ở bên nhau sao?” Cố Lam nói thẳng, cô lẳng lặng nhìn Chu Văn, trong mắt tràn đầy nghiêm túc. Chu Văn ngẩn người, anh suy nghĩ, bình tĩnh nói “Tôi không biết.”
“Nếu có thể, đương nhiên tôi hy vọng chúng tôi có thể ở bên nhau. Thời điểm ở bên cạnh Dương Vi, tôi cảm giác thật vui vẻ. Nhưng tôi nghĩ, chắc hẳn cô ấy sẽ không muốn ở bên tôi đâu.”
“Vì cái gì?” Cố Lam nhíu mày, “Hai người nhìn qua rất xứng đôi.”
“Cô cảm thấy,” Chu Văn cười rộ lên, “Cách cô ấy đối đãi với tôi, và đối đãi với các cô, có rất nhiều điểm khác biệt sao?”
“Tôi cảm thấy hai người chúng tôi, kỳ thật chỉ giống như hai động vật nhỏ cùng nhau trải qua trời đông giá rét, chúng tôi dựa sát vào nhau sưởi ấm, đến thời điểm xuân về hoa nở, có lẽ sẽ tách biệt.”
Chu Văn nhìn Dương Vi, nghiêm túc nói “Chính là mùa đông quá lạnh, rõ ràng chúng tôi cho đối phương biết miệng vết thương ở nơi nào, cơ hội chúng tôi gặp mặt nhau, có lẽ chính là trời đông giá rét này.”
Cố Lam cái hiểu cái không, cô gật đầu, nói “Tuy nhiên, mặc kệ thế nào, trước tiên hai người có thể thử xem. Anh đừng ghét bỏ Vi Vi của chúng tôi ly hôn……”
Nghe được lời này, Chu Văn cười rộ lên, anh nhìn Cố Lam, trong mắt mang theo ý cười “Không chê.”
“Cô ấy là người phụ nữ tốt như vậy, sao có thể ghét bỏ?”
“Tôi đây liền an tâm rồi.” Cố Lam gật đầu, nhất thời Chu Văn không nói gì, anh rõ ràng, cô gái này hoàn toàn không nghe hiểu những gì anh nói.
Mấy người chơi đến buổi tối, Giang Hoài An đến đón Hạ Pi Pi về nhà, Chu Văn và Giang Hoài An đưa Cố Lam cùng Dương Vi về nhà.
Bọn họ đưa Cố Lam trở về trước, sau đó lại đưa Dương Vi về nhà.
Tới cổng tiểu khu nhà Dương Vi, Chu Văn có chút không yên tâm, nên anh đưa Dương Vi tới cửa nhà .
Hai người nói nói cười cười, vừa đến cửa, liền thấy Tống Triết chờ ở trước cửa.
Dương Vi và Chu Văn đột nhiên ngừng nói, Tống Triết mang theo một hộp bánh kem , lẳng lặng nhìn bọn họ.
Dương Vi nhíu mày “Sao anh lại ở chỗ này?”
Tống Triết không nói chuyện, anh hướng ánh mắt về phía Chu Văn, Dương Vi theo bản năng tiến lên một bước, Tống Triết nhẹ nhàng cười.
“Anh ở đây chờ em.”
Thần sắc anh ôn hòa đi đến trước cửa nhà Dương Vi, đặt bánh kem vào trong tay cô, giọng nói nhu hòa “Hôm nay em được vào trận chung kết, hẳn là nên chúc mừng. Cái bánh kem này là anh làm, em có vui không?”
Dương Vi cau mày không nói chuyện, cô nhìn chằm chằm Tống Triết, nói với Chu Văn “anh Văn , anh về trước đi.”
“Em uống rượu.”
Tống Triết giơ tay đặt lên mặt cô, dịu dàng nói “Anh nói rồi, phụ nữ không nên về nhà như vậy, cũng không nên tùy tiện uống rượu.”
“Anh bỏ tay ra……”
Chu Văn duỗi tay kéo Tống Triết, cũng chính trong nháy mắt này, một chân Tống Triết hung hăng đá vào bụng Chu Văn, Chu Văn đột nhiên bị đá đập vào tường, Tống Triết túm Dương Vi ra phía sau, gầm ra tiếng “Mẹ nó ,tôi làm gì đến lượt anh quản?!”
Chu Văn không nói chuyện, anh giơ tay lau máu nơi khóe miệng, chống thân mình đứng dậy, trong lúc mọi người không ngờ, anh đột nhiên nhào tới Tống Triết!
Tống Triết bị anh hung hăng đẩy vào tường, hai người đều túm lấy đối phương muốn xé rách nhau ra.
“Dừng tay!” Dương Vi kéo bọn họ, nhưng mà hai người ai cũng không chịu dừng tay.
Tống Triết bị Chu Văn dùng một chân đá xuống mặt đất, túm lấy đầu của anh đập xuống, đột nhiên Tống Triết xoay người, đè Chu Văn dưới thân, cũng túm lấy đầu Chu Văn mà đập xuống mặt đất , Dương Vi thấy Chu Văn không còn sức lực, cô quá rõ ràng sức chiến đấu của Tống Triết, dưới cơn hoảng loạn, cô lấy đồ vật trong tay, đập lên đầu Tống Triết!
Hộp bánh tinh xảo bị đập cho xiêu xiêu vẹo vẹo, tiếng thủy tinh vỡ vụn lăn trên mặt đất, phát ra tiếng vang thanh thúy.
Trong một cái chớp mắt, tất cả đều yên tĩnh.
Dương Vi thở hổn hển, nhìn Tống Triết đã dừng tay đang đưa lưng về phía cô.
Chu Văn cuộn trên mặt đất, trầm thấp thở dốc.
Tống Triết không nói chuyện, rất lâu sau, anh mới lên tiếng.
Cô không nhìn thấy vẻ mặt của anh, cô chỉ nghe thấy giọng nói bình tĩnh mang theo vài phần run rẩy, kiềm chế tiếng nức nở lại vẫn khó khăn đè nén thanh âm khàn khàn.
Anh nói “Dương Vi, Vì sao em không giúp anh?”
Anh nói “Dương Vi, Vì sao em lại có thể không giúp anh?”