Bạn đang đọc Gia Đình Phép Thuật – Tia Sáng Cuối Cùng – Chương 116: 169.
Ông Baram, Chini, Bắp Cải, ông chú Mây, Hoa Hồng, Yeye và ông Mưa đứng yên nhìn Hoa Lan đang đứng trên tảng đó to nhất ngay trước mặt mình. Xung quanh Hoa Lan toả ra một luồng sức mạnh phép thuật vô cùng kinh khủng. Còn có cả những nhà phép thuật Z.
Ông Baram biết chắc rằng cả ba người bọn họ không thể nào trực tiếp chiến đấu với Hoa Lan và những nhà phép thuật Z. Nhiệm vụ của nhóm ông Baram là cầm chân Hoa Lan chậm nhất có thể ngăn cho sự hoà bình vĩnh cữu xảy ra ở thế giới loài người. Đợi các nhóm kia trở về. Khả năng thắng Hoa Lan sẽ cao hơn rất nhiều.
– Chỉ còn lại 3 người các ngươi nhắm đủ để đánh thắng ta sao?
Hoa Lan nhếch mép hỏi.
Bắp Cải nghe vậy liền nói.
– Mục đích của bọn ta không phải là đến đây để chiến đấu với các ngươi.
– Vậy thì các ngươi nên đi về nhà của mình và tận hưởng ít giây phút cuối cùng của thế giới này đi. Chỉ trong ít giây phút nữa, các ngươi sẽ…
Hoa Lan chưa nói xong thì đã cười lớn lên. Cô ta nghĩ đến cảnh mình sẽ thống trị của thế giới phép thuật lẫn thế giới con người bằng sự hoà bình vĩnh cữu. Hiện tại đó chính là ước mong lớn nhất của cô ta.
– Ba, con sợ rằng chúng ta sẽ không giữ nổi chân Hoa Lan.
– Chúng ta cầm chân bọn chúng được đến lúc nào thì hay lúc nấy. Hiện tại chúng ta chỉ có 3 người, không thể nào chiến thắng được bọn chúng.
Bắp Cải gật đầu đồng ý. Hi vọng là bên phía Puni và ông chú Mây vẫn an toàn. Ngọc Linh và tên Át Chuồng không phải là dễ chiến đầu. Vì vậy phải bảo đảm an toàn tính mạng trước. Bởi vì cuộc chiến này con dài, họ sẽ có cơ hội gỡ. Còn mất đi mạng nào, dù có chiến thắng cũng chả thế nào bù đắp được chỗ thiếu đó.
Hoa Lan nhìn lên bầu trời, rồi lại nhìn xung quanh. Thế giới này sắp thuộc về Hoa Lan rồi. Cuối cùng ước mong lớn nhất của Hoa Lan bao lâu nay đã sắp thành hiện thực.
– Các ngươi đúng đó thật sự rất chướng mắt ta đấy.
Hoa Lan dùng phép thuật tấn công vào chỗ của ông Baram, Chini và Bắp Cải đang đứng. Cả ba người họ nhanh chóng né đòn tấn công đó. Tảng đó ta bên dưới họ cũng bị Hoa Lan đánh cho vỡ tung ra.
– Ta thật sự không muốn chiến đấu với các ngươi chút nào. Trước sau gì các cũng thua mà, sao các ngươi lại không từ bỏ.
Ông Baram nghe vậy thì liền lắc đầu nói.
– Nếu biết trước kết quả là sẽ thua, bọn ta cũng nhất định sẽ chiến đấu một lần với ngươi để ngươi hiểu rõ rằng, dù có bại cũng không nản.
– Đúng là gia đình ông thật sự rất cứng đầu, cả ông cũng vậy. Được, nếu các ngươi muốn thì ta sẽ chiều. Dù gì đi nữa thì chiến đấu với các ngươi cũng tốn không nhiều sức mạnh phép thuật của tao.
Hoa Lan giận dữ, ánh mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào họ. Hoa Lan tập trung toàn bộ sức mạnh phép thuật của mình lại và lai thẳng đến.
Bỗng Hoa Lan khựng lại. Trong tim cô ta bỗng như đau lên từng cơn một. Hoa Lan lùi lại và ngồi bệt xuống tảng đá to.
– Ngọc Linh…
Hoa Lan nói nhỏ. Hoa Lan và Ngọc Linh được liên kết với nhau rất chặt chẽ. Những thứ mà đối phương chịu đựng, Bên còn lại sẽ cảm nhận được một chút cảm giác đó.
Hoa Lan đang cảm nhận được. Ngọc Linh đang trải qua một thứ gì đó rất đau đớn. Nhưng chẳng phải hiện tại Ngọc Linh đang chiến đấu với Ngọc Yến và Puni hay sao?
Hoa Lan thừa biết rằng sức mạnh phép thuật của Ngọc Linh đủ để chiến đấu với Ngọc Yến và Puni. Chắc chắn là đang có chuyện gì xảy ra khiến cho Ngọc Linh bị hành đến như vậy.
Không nói không rằng gì, Hoa Lan liền dịch chuyển không gian đến chỗ Ngọc Linh