Bạn đang đọc Gia Đình Phép Thuật – Tia Sáng Cuối Cùng – Chương 110: 163.
Tên Át Chuồng ôm cánh tay phải của mình lùi ra đằng sau. Hắn ta vẫn không thể nào tin vào mắt mình là mình lại bị ông chú Mây và dì Hoa Hồng làm cho thương.
Nhưng hắn ta vẫn chứng nào tật nấy, lại điên cuồng tấn công vào hai người họ với mục đích đánh nhanh thắng nhanh.
Đánh nhanh thì có nhưng thắng nhanh thì chưa chắc đã có. Đơn giản vì ông chú Mây và dì Hoa Hồng không cho phép chuyện đó xảy ra.
Ông chú Mây lao lên một đối một với Át Chuồng. Hai ánh mắt và hai thanh kiếm chạm vào nhau phát ra tia lửa. Hai bên không ai nhường ai.
Hoa Hồng đứng từ xa quan sát hai người họ, phải nhanh chóng tìm cách, sợ rằng ông chú Mây sẽ chịu không nổi.
Hoa Hồng dịch chuyển không gian ra đằng sau tên Át Chuồng. Hai luồng sức mạnh toả ra từ hắn ta và ông chú Mây khiến Hoa Hồng cảnh thấy lạnh cả sống lưng. Không được, phải ra tay nhanh thôi.
Hoa Hồng tập trung toàn bộ sức mạnh phép thuật của mình lại, đặc biệt là sức mạnh phép thuật ánh sáng của ruột trứng cầu vồng.
Cả hắn ta và ông chú Mây đã dần cảm nhận được sức mạnh phép thuật của Hoa Hồng. Ông chú Mây cười nhếch mép rồi nói.
– Ngươi chết chắc.
Vừa dứt lời, hàng loạt những tia sáng từ Hoa Hồng lao thẳng đến tên Át Chuồng. Ông chú Mây đứng đó liền xoay người tên Át Chuồng lại và hướng mặt hắn ra hướng tấn công của những tia sáng phép thuật.
Hắn ta dần cảm thấy đau rát bởi ảnh hưởng của những tia sáng đó, rồi dần dần bị hàng loạt những tin sáng đó tấn công. Hắn ta đau đớn la lên.
Một bên ông chú Mây vẫn ra sức giữ chặt lấy tên Át Chuồng không cho hắn ta thoát ra khỏi vòng tay mình. Một bên Hoa Hồng vẫn đang tấn công liên tục những tia sáng vào tên Át Chuồng.
– Thả ta ra.
Hắn ta giải phóng phép thuật của mình làm ông chú Mây bị văng ra xa. Rồi lại tấn công về phía của Hoa Hồng mặc cho đang bị ánh sáng của ruột trứng cầu vồng tấn công dồn dập.
Hoa Hồng thấy vậy thì né sáng một bên nhưng không kịp. Đòn tấn công ấy dính vào một bên tay của Hoa Hồng làm Hoa Hồng văng ra xa.
– Các người…
Tên Át Chuồng sau khi giải quyết được cái đống hỗn độn này, hắn ta nhìn lại cơ thể mình. Trên khuôn mặt, cả làn da đã bị bong tróc, cơ thể đang rất nóng nhưng thể đang bị thiêu rụi trong lửa. Đúng là sức mạnh phép thuật ánh sáng của ruột trứng cầu vồng. Thật sự rất kinh khủng.
Ánh mắt và cả khuôn mặt của Át Chuồng hiện lên những tin tức giận. Càng nhìn là càng thấy hoảng sợ.
– Sao ta lại thành ra thế này? Cái thứ… ánh sáng của ruột trứng cầu vồng khốn khiếp. Muốn tiêu diệt được ta. Không có dễ như các ngươi nghĩ đâu.
Mặc dù bị thương ngoài da lẫn bên trong cơ thể. Tên Át Chuồng vẫn cứ cho rằng mình sẽ luôn là người chiến thắng. Mặc dù đến giờ phút này, cả hai bên vãn chưa sử dụng toàn bộ sức mạnh phép thuật của mình. Nếu cứ tiếp tục vậy mãi, họ sẽ nhanh chóng kiệt sức, e rằng khó có thể đánh bại lại Hoa Lan.
Trước mắt, phải tiêu diệt được tên Át Chuồng. Phía sau kia còn là Hoa Lan với nguồn sức mạnh phép thuật mạnh mẽ hơn nhiều.
– Hoa Hồng, mau tránh xa.
Ông chú Mây ở phía sau hét lớn khi thấy tên Át Chuồng đi đến bên cạnh Hoa Hồng.
Hoa Hồng ngồi dưới đất, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Át Chuồng. Thôi chết rồi.
Tên Át Chuồng cưới lớn.
– Vừa nãy ngươi gan to lắm mà, sao bây giờ lại rụt rè thế. Ta có nên…
Hắn ta chưa nói xong liền xoay nhanh người lại đỡ đòn tấn công từ ông chú Mây. Hắn cười nhếch mép, rồi dùng phép thuật đánh thẳng xuống người Hoa Hồng.
– Chị Hoa Hồng, cẩn thận.
Một bóng người từ xa lao đến ôm chầm lấy Hoa Hồng, cả hai văng ra xa và xoay mấy vòng liên tục trên mặt đấy.
Đòn tấn công của tên Át Chuồng đánh xuống dưới đất và nổ tung ra. Ngay đó liền xuất hiện một lỗ hổng siêu to vì tác động của đòn tấn công vừa nãy. Nếu không tránh kịp, có lẽ bây giờ Hoa Hồng đã bị banh xác ngay tại đây rồi.