Gấu ơi! Giúp anh!

Chương 13 - 26


Bạn đang đọc Gấu ơi! Giúp anh! – Chương 13 – 26


Chương 25

“Xin em hãy tha thứ cho anh.”
Xin….lỗi thôi mà, có cần làm thế này không?
Đến nước này rồi làm sao Thư Hoán không chấp nhận lời xin lỗi của anh được, cô ở vào thế bất đắc dĩ, đành miễn cưỡng dung cánh tay gầy gò của mình để đón bó hoa to khủng bố kia.

Nặng…nặng chết được.
Trong nhà hàng bỗng vang lên tiếng vỗ tay như sấm dậy.
Những thực khách trong nhà hàng đều ngỡ là cầu hôn thành công, ngoài việc vỗ tay nhiệt tình ra, còn lần lượt chúc mừng Từ Vĩ Trạch rất thành thực: “Chúc mừng anh”.
Từ Vĩ Trạch rất phong độ, mỉm cười đáp lại: “Cảm ơn, cảm ơn”.
Thư Hoán rất muốn cầm đĩa lên đập chết anh, cái tên này, tưởng mình đang đóng phim chắc?
Đóng phim xong, tiếp đó là Champagne, thức ăn, nến được thắp lên và cả âm nhạc nữa. Thư Hoán vẫn không có được món nui xào cô trông chờ nãy giờ, nhưng Từ Vĩ Trạch mỉm cười ngồi trước mặt, mặc một chiếc áo sơ mi trắng giản dị sạch sẽ, nụ cười dịu dàng, cô nghĩ lát nữa thôi mình sẽ tha thứ cho anh ngay.

Cô và Từ Vĩ Trạch là thế. Cho dù giận đến mức muốn xé nát anh ra nhưng hễ gặp mặt thì cô rất khó giận anh lâu.
“Anh thật sự rất chuyên nghiệp. Muốn xin lỗi cũng bắt em đợi lâu thế!”
Từ Vĩ Trạch sờ mũi: “Xin lỗi, anh cũng không ngờ hoa trong nhà hàng lại không đủ, đi khắp các cửa hàng trong thành phố mới mua đủ…”.
Thư Hoán đau lòng xót xa nhìn bó hoa to khủng bố đó: “Không cần nhiều thế này, tám hoặc mười bông là đủ, như thế lãng phí lắm”.
Từ Vĩ Trạch nhìn cô chân thành: “Anh muốn em hiểu thành ý của anh mà”.
Ăn cơm xong, hai người ra khỏi nhà hàng, cũng không ngồi xe mà cùng thả bộ đến công viên gần đó.
“Nói thật đó, Gấu Hoán, tối hôm ấy rất xin lỗi em.”
“Hừ! >皿皿


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.