Đọc truyện Gặp Phải Kỳ Duyên Là Đại Boss – Chương 23: Yến hội hắc bang (2)
Trong nhất thời, những người tham gia dự không hẹn mà ngưng nói chuyện, tất cả đều xoay người nhìn veeg phía Tử Thiên làm tư thế chào đón hết sức tôn kính, giống như nghênh đón hoàng đế vậy. Tử Vỹ quan sát những nguoif đó có người đã lớn tuổi trông rất phúc hậu, có người nho nhã trí thức, có ông già đầu tóc bạc phơ hiền từ. Nhìn dọc nhìn ngang cũng không thể nhìn ra họ là người xấu. Trên thực tế, họ đều là trùm xã hội đen ở khu vực Đông Nam Á. Tử Vỹ bất giác lắc đầu, đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong.Mọi người đều tưởng rằng, trong bữa tiệc lần này sẽ nhìn thấy anh đến một mình, không ngờ anh lại dẫn theo bạn gái. Đây chính là tin tức vô cùng nóng hổi, chứng kiến cảnh tượng trước mặt mấy ông trùm xã hội đen đưa mắt nhìn nhau. Giang hồ ai chả biết Tử Thiên nổi tiếng máu lạnh vô tình, bình thường tuyệt đối không cho phép người nào lại gần, đặc biệt là phụ nữ. Thế nhưng lúc này anh lại tiếp xúc thân mật với người bạn gái bên cạnh.
Nhưng mà người bạn gái của anh tối nay đúng là tuyệt sắc giai nhân, khó ai sánh được. Bộ lễ phục màu đỏ lộ rõ vẻ diễm lệ, quý phái đầy quyến rũ. Nhìn hình ảnh hai người đi cùng nhau thật vô cùng đẹp mắt, khiến người ta không tự chủ được mà cho rằng họ chính là một đôi do trời đất tạo nên.
Đàn ông nhìn Tử Vỹ thì si mê, chị em phụ nữ nhìn cô thì ghen tỵ. Tử Vỹ cảm nhận được cái lạnh toát ra từ cơ thể Tử Thiên, trong đầu nghĩ:” ai lại trọc giận anh ta rồi đây”.
Hòa vào bữa tiệc, mọi người đang để tầm mắt lên người Tử Vỹ cũng dần tản đi cùng nhau nhảy nhót khiêu vũ, nâng ly trò chuyện tán gẫu… Lúc này sắc mặt Tử Thiên cũng khá hơn một chút, cái lạnh trên người anh cũng dịu đi.
Tử Vỹ lướt qua bàn rượu thì mang đầy hứng thú, rượu toàn bộ đều là rượu nhập, mỗi chai dù là rượu mạnh hay nhẹ đều từ 60 năm trở nên. Hương men rượu thoảng qua cũng khiến Tử Vỹ trở lên hào hứng.
Cô định rủ Tử Thiên đi tới quầy rượu thì nhìn thấy mấy người đàn ông trung tuổi đang gạt bạn gái mình sang một bên, tao nhã đi về phía Tử Thiên. Cô thức thời chỉ vè phía quầy rượu, nói:
– Tôi qua bên kia uống chút gì đó.
Tử Thiên dùng ánh mắt sắc bén quét một vòng quan sát tình hình bên đó, xong mới nhàn nhạt lên tiếng:
– Ừ.
Nhận được sự phê chuẩn, Tử Vỹ không nói hai lời, buông cánh tay Tử Thiên ra xoay người đi về nơi mình muốn đến. Cô vừa mới bước được hai bước thì bị anh kéo lại. Cô dừng lại nhìn anh đầy thắc mắc.
Tử Thiên hơi cong môi lên, tiến lên trước một bước, vòng tay qua eo Tử Vỹ, cúi đầu đặt lên môi cô một nuk hôn nói:
– Đi đi.
-…_ Đây là gì vậy hả? Tử Vỹ hơi ngạc nhiên, hết chỗ nói rồi.
Tử Vỹ không hiểu, nhưng ở phía xa kia những đàn ông đang ngồi trên ghế sofa vây quanh là vô số người đẹp kia thì hiểu rất rõ. Hành động bất ngờ này của Tử Thiên đều ẩn chứa một ý nghĩ sâu xa. Anh dùng phương thức này để nói cho mọi người biết, Tử Vỹ là người phụ nữ của anh ta, bất kì ai dám ngấp nghé đến cô thì sẽ không có kết cục tốt.
Đám đàn ông quanh đó đương nhiên nhìn thấy hành động cuối cùng của Tử Thiên, chính vì điều này mà ai cũng ngập ngừng không dám đến gần Tử Vỹ. Cái vẻ lạnh lùng như có như không, dáng vẻ thoáng chút bất cần không coi ai ra gì. Trong mắt Tử Vỹ bây giờ sáng như sao nhìn vô số hãng rượu được bầy trên bàn khiến cô không kìm được mà dùng ngón tay thon dài của mình theo thói quen lướt nhẹ lên từng hãng rượu, khóe môi cong lên đầy tà mị, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt người khác.
Cô nâng một ly rượu lên lắc nhẹ dung dichj màu đỏ bên trong đó rồi nhấp một ngụm nhỏ, từ từ cảm nhận hơi cay men rượu, vị ngọt trong họng. Nhấm nháp ly rượu trong tay, ánh mắt Tử Vỹ chợt dừng lại trên hình ảnh phản chiếu trên ly. thoánh giật mình. Hình ảnh hiện trên ly là một bóng người mang ánh mắt sắc lạnh, vui sướng khi tìm được món đồ mình yêu thích từ đầu đến cuối chăm chăm nhìn vào Tử Vỹ, đôi mắt màu xanh lạnh lùng ý chỉ cảnh báo. Khóe miệng nhếch lên nụ cười giả tạo. Tử Vỹ không khỏi lẩm bẩm:
– Chết tiệt, Châu Quang.
Sao hắn lại ở đây? Chẳng lẽ tổ chức tìm thấy cô rồi…nhanh vậy sao? Chết tiệt sao cô lại bất cẩn vậy chứ. Tổ chức hoạt động mạnh ở Đông Nam Á, đây là bữa tiệc trong giới hắc đạo dù cho tổ chức là ” vùng màu xám” nhưng cũng được xem như có mối liên hệ lớn trong hắc đạo, là cầu nối mua bán vũ khí, chất cấm trái phép đương nhiên đứng tại đây cũng không có gì là lạ.
Thở dài một hơi, cô đưa ly rượu lên miệng một hơi uống hết sạch, cố gắng không để ý đến nó nữa ngoài thì nghĩ vậy nhưng trong lòng thì đang cố gắng nghĩ cách thoát khỏi tầm mắt ấy. Không nghĩ nhiều cô toan định xoay người tiến về phía Tử Thiên, ở đó có lẽ sẽ an toàn hơn, hiện giờ cô đang trong thế bất lợi.
– Rượu không hợp khẩu vị của cô sao?_ Không biết từ lúc nào Hàn Dư đã đứng bên cạnh Tử Vỹ quan tâm hỏi.
Mọi người nhìn thấy Hàn Dư chủ động đi đén gần Tử Vỹ, phản ứng khác nhau nhưng phần lớn là muốn xem kịch hay. Hàn Dư_ người đứng đầu Dư gia có khả năng đối kháng với Tử Thiên.
Mặc dù Tử Thiên đang đàm đạo với người khác, nhưng anh vẫn không ngừng để ý đến mọi tình huống xung quanh Tử Vỹ, cho nên ngay từ đầu anh đã phát hiện hành vi của Hàn Dư. Anh áp chế lửa giận trong lòng mặt không biến săc vẫn tiếp tục trò chuyện với người khác, anh muốn xem thái độ của Tử Vỹ như thế nào.
Tử Vỹ vẫn bình tĩnh lặng lẽ quan sát bóng người của Châu Quang dường như đang định tiến về phía mình thì có chút hoang mang, chợt phát hiện cũng có người tiếp cận cô, lần này coi như cô may mắn rồi. Nhận ra Hàn Dư đi tới gần Tử Vỹ thì Châu Quang cũng biết đường rút lui hòa lẫn vào đám đông rồi biến mất.
Tử Vỹ ổn định lại tinh thần mặt hầu như từ đầu tơi cuối chưa hề biến sắc, nói về khoản che giấu cô là cao thủ rồi. Cô đặt ly rượu cạn đó xuống tiếp tục nâng một ly khác, lần này lại là một ly màu trắng có nồng độ cồn nhẹ hơn. Xong mới tò mò quay đầu nhìn về phía chủ nhân của giọng nói khi nãy._ Mái tóc màu hung, mắt mang màu cafe, thân hình cao to. Xem xét qua Tử Vỹ đưa ra kết luận là: đẹp trai nhưng không phải dạng người cô thích, rồi Tử Vỹ ngao ngán đưa tầm mắt chuyển xuống ly rượu tiếp tục lắc nhẹ theo thói quen, cơ bản không buồn để ý tới người đó. Dù sao nhờ hắn mà Châu Quang mới rời đi, cô đành đáp cho phải lễ:
– Là tám tiếng.
Hàn Dư không khỏi cảm thấy có chút thất bại, chẳng lẽ sức hấp dẫn của anh không bằng ly rượu nhập kia sao? Hàn Dư cười ngượng thở dài nói:
– Thật thú vị.
Tử Vỹ nhấp một ngụm rượu, khẽ cau mày như chờ đợi câu nói tiếp theo của hắn. Thấy biểu cảm của cô như vậy Hàn Dư liền hiểu ý, nói tiếp:
– Em có thể uống nhiều như thế mà hình như không say, đúng là người khác cầu mà cũng không có được người mê hoặc như em.
Tử Vỹ uống xong gật đầu một cái rồi lại cúi xuống chọn một ly rượu khác mạnh hơn một chút, những lời nói đó cô nghe nhiều đến nỗi mòn tai ra rồi, giờ chỉ như thoảng qua cô cũng chả thèm để tâm, chỉ ầm ừ cho qua. Đối với hành động của cô, Tử Thiên rất hài lòng. Thậm chí anh có thể nhìn ra Tử Vỹ đang xây lên một bức tường vô hình giữa cô và Hàn Dư. Khóe miệng nhếch lên một nụ cười thỏa mãn…