Gặp Anh Là Điều Đẹp Nhất Của Thanh Xuân - Stay With You 2003

Chương 16: Mẫu bạn trai lý tưởng


Đọc truyện Gặp Anh Là Điều Đẹp Nhất Của Thanh Xuân – Stay With You 2003 – Chương 16: Mẫu bạn trai lý tưởng

Tôi đưa mắt ra ngoài cửa sổ. Đúng lúc Kiên Tâm với đám bạn Hiếu đi ngang qua. Họ nói gì đó rất hào hứng, và hắn đã cười. Thế là nhóm con gái trong này liền khều vai nhau, xôn xao. Lúc đi ngang qua cửa lớp, tự dưng Kiên Tâm nhìn vào đúng ngay chỗ tôi ngồi. Hắn chẳng nói gì cứ thế khuất sau cánh cửa. Chẳng hiểu sao mà nhóm con gái cười rộn lên, còn bảo Kiên Tâm vừa nhìn họ. Nghe vậy, Mai Thư chống cằm nhìn tôi:

– Cậu ta rõ ràng là nhìn bà còn gì, lúc nào chẳng thế.

Tôi biết nhưng không đáp vì bất giác lòng có chút nặng nề và hơi buồn.

Tan học, tôi đang cất tập sách vào cặp thì bất chợt, nhóm nữ sinh cuối lớp kéo nhau đến đứng trước bàn và một đứa nhanh miệng hỏi ngay:

– Chân Thành nè, bộ bà là bồ của Kiên Tâm 11B8 hả?

Quả nhiên linh cảm chẳng hề sai. Tôi nhìn sự nôn nóng trên gương mặt họ, đáp:

– Mình không phải bồ Kiên Tâm đâu, mấy bà đừng hiểu lầm.

– Nhưng hồi trước cậu ta không cho tên con trai nào đến gần bà còn gì.

– Bọn mình là bạn thôi. Còn Kiên Tâm làm vậy chỉ vì muốn chọc ghẹo mình.

Tức thì nhóm nữ sinh liền nhìn nhau hớn hở. Cứ tưởng thế là xong, nào ngờ họ còn hỏi một câu: “Nếu là bạn vậy chắc bà biết sinh nhật của cậu ấy nhỉ?”. Tôi biết là họ muốn tặng thiệp sinh nhật cho Kiên Tâm. Nhưng đáng tiếc là tôi cũng chẳng biết nên lắc đầu. Nhóm nữ sinh có vẻ hơi thất vọng, thế rồi họ nhờ vả tôi hỏi hắn ngày sinh nhật. Tôi chưa kịp phản ứng là bọn họ đã kéo nhau rời khỏi lớp. Nhìn theo những nụ cười tươi rói ấy, tôi chỉ biết thở ra.

Trùng hợp thế nào, tôi với Mai Thư gặp ngay đám của Kiên Tâm ở bãi giữ xe. Lần này Thư lại chủ động hỏi chuyện với Hiếu trước:

– Dạo này thấy mấy bạn siêng năng có mặt ở trường quá.

– Tụi này muốn học hành chăm chỉ chứ bộ, mà đại ca đã hứa với thầy bớt trốn học.

Quan sát Kiên Tâm ở giữa đám bạn đang rôm rả nói chuyện, tôi phân vân khi nhớ đến nhóm nữ sinh ban nãy. Liệu có nên hỏi hắn về ngày sinh nhật? Thể nào hắn cũng sẽ trả lời và rồi sau đó tôi phải nói lại cho mấy nhỏ bạn đó ư? Tôi cũng muốn biết hắn sinh nhật ngày mấy nhưng… Tôi sực tỉnh bởi nghe giọng Hiếu hỏi:


– Bạn Chân Thành sao im re thế?

Tôi đưa mắt nhìn Kiên Tâm, hắn cũng đang nhìn tôi. Nén tiếng thở dài, tôi hỏi:

– Sinh nhật của bạn là ngày mấy vậy? Có vài bạn nữ trong lớp đã nhờ mình hỏi.

Tôi vừa nói xong thì đám đàn em lập tức kêu lên tỏ vẻ vui thú lắm. Hiếu đánh nhẹ vào người Kiên Tâm, bảo đại ca được hâm mộ quá! Về phía hắn, bản thân chắc cũng hiểu lý do khi nữ sinh hỏi ngày sinh nhật của nam sinh là có ý gì nên hắn liền cười cười, mặt hiện rõ hai từ “khoái chí”. Trông thế bất giác tôi thấy hơi khó chịu. Xem ra tên này cũng thích được nữ sinh để ý lắm. Rồi Hiếu cất tiếng rõ ràng:

– Bạn cứ nói với họ, đại ca Kiên Tâm sinh nhật ngày 11 tháng 11, cung Thiên Yết.

– Vậy là sắp tới rồi! – Mai Thư bảo – Thế là đại ca đẹp trai chuẩn bị nhận thiệp nhé!

Kiên Tâm cười khỉnh trước lời trêu chọc của Mai Thư, xong quay qua tôi hỏi gọn lỏn:

– Bạn thì sao?

– Sao là sao? – Tôi khó hiểu.

– Vào sinh nhật tôi, bạn có tặng thiệp chúc mừng không?

Chẳng hiểu có ý gì mà Kiên Tâm lại hỏi như vậy. Dĩ nhiên tôi cũng muốn viết cho hắn một tấm thiệp thế nhưng nghĩ đến nhóm nữ sinh cũng tặng thì tôi trả lời thơ ơ:

– Cũng chưa biết nữa, để xem thế nào đã.

– Bạn bè mà thế à?

– Còn chưa phải là bạn thân… Vả lại, hôm đó bạn sẽ nhận được rất nhiều thiệp chúc mừng, mình có tặng hay không cũng đâu quan trọng.


– Nhưng tôi sẽ rất muốn nhận thiệp của Chân Thành đấy.

Câu nói đó khiến tôi không khỏi bất ngờ. Tôi lại nhìn Kiên Tâm, đôi mắt ấy đang hướng vào tôi đầy nghiêm túc. Cứ như thể hắn thật sự xem trọng tấm thiệp tôi sẽ tặng vậy. Chính điều đó làm tim tôi bắt đầu đập nhanh, cảm giác bối rối lại xuất hiện y hệt sáng nay lúc tôi ngã vào người hắn. Tôi thầm trách, sao đột nhiên tên này làm vẻ nghiêm túc vậy chứ, khiến người ta ngại quá chừng! Không muốn bị hắn phát hiện sự bất thường, tôi liền nói nhanh:

– Biết rồi… Sẽ tặng thiệp cho bạn.

Chỉ chờ có thế là tôi mau chóng kéo Mai Thư đi vào bãi giữ xe. Phía sau, Hiếu nói tạm biệt thật to. Mai Thư cũng ngoái đầu, vẫy tay. Còn tôi thì mỉm cười một mình.

***

Làm xong đống bài tập về nhà, tôi vươn vai uể oải rồi ngả lưng ra phía sau thành ghế, ngửa mặt nhìn lên trần phòng sáng trưng. Radio đang phát bài hit Cung đàn tình yêu của Đan Trường và Mỹ Tâm. Nghĩ ngợi miên man một lúc tôi chợt nhớ đến cuốn sổ tự bạch của Mai Thư, tranh thủ lúc này tôi sẽ viết tự bạch để còn trả lại nhỏ. Lấy cuốn sổ màu hồng trong cặp ra, tôi lật qua trang hai rồi bấm viết.

Tên khổ chủ: Chân Thành

Ngày đầu thai lên trần gian: 13/05/1986, cung Kim Ngưu

Gia đình có những ai: cha, mẹ và em trai sinh đôi

Màu sắc ưa thích: tím mộng mơ

Ước mơ sau này: làm việc liên quan đến viết lách

Ca sĩ yêu thích: Lam Trường, Châu Kiệt Luân

Đang hí hoáy viết thì đột ngột tôi lại thấy cái dòng: Mẫu bạn trai lý tưởng, thế là đôi tay dừng ngay tức khắc. Tôi đảo nhẹ mắt suy nghĩ, bản thân cứ nghĩ về Kiên Tâm nhưng rồi lắc đầu liên tục cho ý nghĩ điên rồ đó bay biến đi. Quyết tâm, tôi ấn ngòi viết xuống trang giấy, định ghi chữ “Anh Danh” vậy mà vừa mới viết chữ “A” thôi là đã gạch xoá rồi. Thật là chán, rõ ràng tôi không hề muốn đề tên anh ấy vào đây. Còn người mà tôi luôn nghĩ đến chỉ khiến tôi phát hoảng. Hay đề tên Châu Du Dân nhỉ? Không, nhỏ Thư thể nào cũng cười cho xem!

Đắn đo tới lui, sau cùng tôi đề hai từ “bí mật” vào chỗ trống đó. Hi vọng vào một thời điểm nào đấy, tôi sẽ biết rõ được chàng trai mà mình thật lòng thích là ai.


***

Sáng nay vào lớp, tôi gặp ngay Trọng Đức, cậu bạn lớp trưởng chào buổi sáng bằng một nụ cười thân thiện và tiếp theo thì hỏi tôi rằng:

– Thành có muốn cùng bọn mình chuẩn bị cho ngày lễ thành lập trường?

– Chuẩn bị thế nào?

– Lớp mình sẽ hát văn nghệ, viết báo tường rồi làm băng rôn này nọ. Sau khi tan học, tụi mình sẽ dành ra một tiếng để làm. Nhóm làm thì có ban cán sự lớp và bốn tổ trưởng nhưng mình vẫn muốn tìm thêm vài bạn tình nguyện nữa.

– Nghe hay đấy, mình đồng ý.

Đang cười phấn khởi thì tôi thấy Trọng Đức nhìn mình, vẻ như muốn nói gì đó. Tôi thắc mắc hỏi, cậu ấy phân vân vài phút mới bảo:

– Xin lỗi vì mình hơi nhiều chuyện, chỉ là mình rất tò mò về mối quan hệ giữa Thành với Kiên Tâm. Hai bạn có phải đang cặp bồ không?

Giả mà đang uống nước thì khéo tôi bị sặc rồi. Sao Trọng Đức cứ hỏi về chuyện này mãi nhỉ? Chẳng phải lần trước cậu ấy đã hỏi Kiên Tâm và hắn cũng trả lời không có gì ư?

– Mình nói rồi, tụi mình không phải bồ của nhau. Là bạn! Là bạn thôi.

– Nhưng cái cách cậu ta bảo vệ Thành có phần hơi quá, chả giống bạn bè gì hết.

Trước ánh mắt ngờ vực của cái bạn luôn đứng đầu khối này, tôi chỉ biết thở ra ngán ngẩm. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đúng là cách làm của Kiên Tâm dễ khiến người khác hiểu lầm. Chả có tên con trai nào lại làm thế nếu nhỏ đó chỉ là bạn đơn thuần. Vấn đề ở chỗ, hắn cứ khăng khăng tôi là bồ anh Danh. Để chấm dứt cái màn nghi hoặc này, tôi nghĩ mình sẽ nói rõ mọi việc cho Trọng Đức biết…

– Ra là vậy! – Trọng Đức phán ba từ sau khi nghe xong câu chuyện.

– Đấy, chuyện là vậy nên từ giờ bạn đừng hỏi mình có phải bồ Kiên Tâm không nữa. Mà nói luôn, mình càng không phải bồ anh Danh. Chẳng qua cậu ta hiểu lầm ý của anh trai nên mới làm quá lên như thế.

– Mình hiểu rồi. Nhưng nghe vậy, mình cũng thấy vui hơn.

Tôi tròn xoe mắt cốt hỏi “thấy vui hơn” là sao. Lần nữa Trọng Đức lại cười ẩn ý, nói chẳng có gì và quay trở lại bàn học. Càng lúc tôi càng khó hiểu cậu bạn lớp trưởng này.


Giờ về, tôi rủ Mai Thư ở lại cùng chuẩn bị cho lễ thành lập trường. Đúng lúc ngoài cửa lớp, Kiên Tâm với đám bạn Hiếu xuất hiện. Biết họ đang chờ chúng tôi nên tôi liền đi ra, báo rằng:

– Mấy bạn về trước nhé, hôm nay mình với Thư sẽ về trễ.

Hiếu hỏi có chuyện gì sao. Tôi nói hai đứa phải ở lại làm vài thứ cho lễ thành lập trường sắp tới. Đứng bên cạnh, Kiên Tâm đưa mắt nhìn vào phòng học lúc này có khoảng mười mấy học sinh mà chủ yếu là nam, đang đi đi lại lại chuẩn bị dụng cụ.

– Sao toàn là con trai thế?

– Vì ban cán sự lớp mình hầu hết là nam, rồi có thêm mấy bạn nam tình nguyện giúp nữa.

Kiên Tâm không nói gì thêm chỉ dán mắt vào những tên con trai ở trong lớp. Tiếp theo, tôi thấy hắn ngừng lại ngay chỗ Trọng Đức đang chỉ thị công việc cho các bạn, liền hỏi:

– Cả tên đó cũng làm chung sao?

– Dĩ nhiên, Đức là lớp trưởng mà.

Chẳng hiểu sao mặt Kiên Tâm lại trở nên đăm chiêu. Rất nhanh, Hiếu hỏi tiếp:

– Làm nhiều thứ như thế thì sao xong trong chiều nay được?

– Bọn mình sẽ làm trong vài ngày chứ không phải chỉ có hôm nay thôi.

Tôi vừa trả lời xong thì tự nhiên nghe Kiên Tâm nói ba từ kỳ quặc: “Không được rồi”. Sau đó thì hắn mang dáng vẻ cực kỳ nghiêm túc hệt như đang cân nhắc chuyện gì đó rất quan trọng. Đúng lúc thế nào, Thái Linh từ trong lớp 11B8 bước vội ra, gọi:

– Kiên Tâm, bạn với Hiếu có thể ở lại phụ giúp tụi mình treo mấy tấm bảng cho lễ thành lập trường không? Tụi mình toàn con gái, mấy tấm bảng khá nặng lại phải treo ở trên cao nên rất cần những bạn có chiều cao và khoẻ.

Hiếu quay qua nhìn nhỏ thủ quỹ, vẫn còn mất thiện cảm, nghênh mặt hỏi:

– Chẳng phải hai lớp B8 và B9 làm chung ư, nhờ mấy bạn nam bên…

Đột ngột Kiên Tâm ngắt lời tên đàn em bằng một câu rành rọt: “Ok, tụi này sẽ làm!”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.