Gần Lắm Nhưng Được Không

Chương 56: Anh em tốt


Đọc truyện Gần Lắm Nhưng Được Không – Chương 56: Anh em tốt

Buổi chiều, Lãnh Hàn và Tử Đằng làm xong việc cùng đi tới điểm hẹn trước.

*Quán bar Secret

Tới ngay phòng đã được chuẩn bị trước, bên ngoài còn có vệ sĩ canh chừng, chắc người này không phải dạng tầm thường gì. Nhưng những người này không phải là vệ sĩ bình thường, mà là người của hắc đạo, không lẽ người này có tiếng tăm trong giới hắc đạo.

Hai người vệ sĩ liền cung kính mở cửa cho anh và cô bước vào trong. Một anh chàng tuấn tú, mang nét lạnh lùng và đầy phần nguy hiểm. Trên người anh tỏa ra khí lạnh, khiến ai cũng không thể lại gần. Nhưng đó chẳng là gì đối với Tử Đằng vì ngay chính Thượng Thành cũng là thủ lĩnh, những chuyện như vậy cô cũng đã quen rồi. Bên cạnh còn có Vũ Khải. Ở gần đó còn có hai thủ hạ thân cận là Á Luân và Thiết Sơn. Lãnh Hàn cùng anh chàng đó đứng dậy chào hỏi nhau theo kiểu phương Tây, không lẽ là người bạn mà anh đã nói.

“Hàn, lâu rồi không gặp, dạo này vẫn sống tốt chứ.”

Người này không ai khác lại chính là Vương Tần Trạch, thủ lĩnh của Huyết Ma nổi tiếng ở Mỹ. Tần Trạch thấy Tử Đằng đi cùng anh bạn tới đây, có chút thắc mắc hỏi Lãnh Hàn.

“Hàn, cô gái đằng sau là…”

Lãnh Hàn không nghĩ gì nhiều, lại gần ôm lấy cô giới thiệu với Tần Trạch.


“Cô ấy là Kim Tử Đằng, bạn gái của tôi.”

Tử Đằng vừa quan sát lấy Tần Trạch, đưa tay ra lịch sự bắt tay với Tần Trạch, giọng nói có chút khiêm tốn nói.

“Chào anh, tôi là Kim Tử Đằng.”

Tần Trạch cũng bắt tay lại với cô khẽ gật đầu. Tử Đằng nhận ra, hàn khí xung quanh của người này khác với những vệ sĩ bên ngoài, chắc người này là lão đại. Cô cau mày liền buông ra một câu thản nhiên.

“Anh là người hắc đạo.”

Tần Trạch ngạc nhiên với khả năng quan sát của cô, vậy mà cô có thể nhìn thấu thân phận của anh. Anh thản nhiên đáp lại

“Cô biết…”

Vũ Khải nghe cô nói mà cũng phải giật mình. Ngoài anh và Phong Lãnh Hàn thì không ai biết Tần Trạch là người hắc đạo.Tử Đằng nhận ra hàm ý của anh trong lời nói, cô liền trả lời, vừa liếc nhìn qua túi áo của anh.


“Túi áo của anh có súng.”

Nhìn qua người này, cô lại nhớ đến Nhất Lan. Cô bạn này có nhiều kẻ thù đến nỗi luôn phải trong tình trạng cảnh độ cao nhất. Tần Trạch thật khâm phục khả năng của cô, chưa gì đã nhận ra anh là người hắc đạo một cách nhanh chóng chỉ với vài ánh nhìn. Mà cũng không thể tránh được vì đó là thói quen được hình thành khi cô gặp người mới.

Tần Trạch cũng không nói gì, chỉ lấy khẩu súng trong người ra để cho mọi người kiểm chứng. Và đúng như cô nói, anh có mang súng bên người. Á Luân và Thiết Sơn hết sức kinh ngạc, gan cô cũng lớn lắm mới nói chuyện với lạo đại của hai người như vậy nhưng họ không dám hó hé gì.

Tử Đằng và Lạnh Hàn ngồi xuống ghế, Vũ Khải liền giới thiệu Tần Trạch cho cô biết.

“Kim tiểu thư có lẽ là lần đầu gặp. Cậu ấy là Vương Tần Trạch, chủ tịch của AOC kiêm là thủ lĩnh của Huyết ma.”

Huyết ma sao…cô cũng đã nghe qua. Tổ chức mafia lớn nhất ở Mỹ tính cho đến bây giờ dù tuổi đời còn rất trẻ, thâu tóm mọi hoạt động của thành phố ngầm của Mỹ cũng nhưng một số nước khác như Italia, Anh, Pháp… Nhưng không nghĩ thủ lĩnh của họ trẻ đến như vậy. Đột nhiên Tần Trạch lên tiếng hỏi.

“Cô cũng là người hắc đạo…”

Anh nhìn Tử Đằng bằng ánh mặt lạnh lùng, bên trong đầy rẫy sự nguy hiểm. Không lẽ đang thăm dò gì.

“Không, bạn tôi là người hắc đạo.”

Tần Trạch cũng chẳng biểu lộ gì nhiều, anh cũng không nghĩ một người bình thường như cô lại có mối quan hệ mật thiết đến hắc đạo dù không có bang phái nào.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.