Đọc truyện Gần Lắm Nhưng Được Không – Chương 5: Gặp anh (1)
Sáng hôm sau, theo lời của Tử Đằng, hôm nay cô tới Phong thị để phòng vấn. Ngồi trước bàn trang điểm chuẩn bị, vì bản thân hay không có thói quen dùng mĩ phẩm nên cô chỉ bôi tí kem chống nắng và dặm một chút phần môi. Buộc mái tóc dài ngang tới lưng lên cao để dễ làm việc. Bộ đồ công sở gồm một chiếc áo sơ mi trắng, áo vest và chiếc váy công sở dài trên đầu gối bó sát thân hình đầy đặn của cô. Như vậy cũng đủ để người khác chú ý đến cô rồi. Đến giờ, Tử Đằng bước lên xe do Lam Bạch lái. Mới ngày đầu tiên đi làm mà cô không muốn gây sự chú ý nên đã dặn Lam Bạch đậu xa Phong thị một chút. Trước khi đi, Lam Bạch còn nói với cô:
“Có kết quả nhớ báo cho mình biết. Nếu đậu thì tối nay đi bar, mình mời.”
“Mình biết rồi. Có gì mình sẽ nói cho cậu đầu tiên.
Hai người nói chuyện được một lúc thì Lam Bạch lái xe chạy tới công ty của mình, Tử Đằng thì đứng ngoài nhìn ngắm một lát. Cô cũng phải trầm trồ trước tập đoàn lớn nhất Hải Thành. Tòa nhà cao tầng cũng ít nhất 80 tầng, bên ngoài lắp kính chịu lực được chà rửa sạch sẽ. Không còn nhiều thời gian nữa cô liền bước vào trong.
Buổi phỏng vấn diễn ra hoàn toàn suôn sẻ. Cho dù họ đã biết đến danh tiếng của cô nhưng những người ởđây còn hài lòng vì tài năng phán đoán và xử lí tình huống.
Kết thúc buổi phỏng vấn, cô cũng đã được nhận. Người chỉ dẫn cho cô lại chính là trợ lí Hạo Duy. Khỏi nói, anh cũng còn nhớ đến khuôn mặt này. Anh cũng phải công nhận, trong ảnh đã không góc chết, gặp người còn đẹp hơn, nhìn cô thật xứng với sêp của anh. Hạo Duy đưa cô đến tầng của Phong Lãnh Hàn để có thể bắt đầu luôn công việc.
Ở tầng này, ngoài Lãnh Hàn và trợ lí Hạo ra thì không một ai được lên. Nếu như có việc thì không được ở lại lâu quá 5 phút. Nói chung là Lãnh Hàn từ sáng tới chiều ngoài công việc ra thì không bao giờ bước ra khỏi phòng làm việc của mình. Nơi làm việc của Tử Đằng được sắp xếp ở bên ngoài phòng của Lãnh Hàn. Nhìn qua cũng rất là rộng rãi và thoáng mát. Một chiếc bàn lớn cùng một bộ máy tính để làm việc, gần đấy còn có chỗ để pha cà phê. Tử Đằng nhìn là biết đây cũng là một phần công việc của cô, đó chính là pha cà phê cho sếp.
Bước vào phòng làm việc, cô cảm nhận được khí lạnh ở nơi đây, nhưng đối với cô nó chẳng có hề hấn gì. Người đang ngồi trước mặt đây theo cô quan sát thấy ngũ quan hoàn hảo, trên người mặc vest mang vẻ lịch ãm của một người đàn ông. Đến cả cô còn chết mê chết mệt nói chi mấy cô thư kí trước. Nhưng đây là công việc, việc nào
ra việc đó. Tử Đằng là người nói một là một hai là hai, công việc là công việc, chuyện riêng là chuyện riêng. Tốt
hơn là cô nên an phận với chức vụ của mình. Dù gì cô cũng đã trải qua một mối tình gian trá.
Phong Lãnh Hàn nghe nói có thư kí mới tới nhậm chức nhưng ai mà ngờ được người đó lại là cô. Anh quan sát cô từ trên xuống dưới bằng ánh mắt sắc bén. Bề ngoài nhìn rất đơn giản nhưng bên trong mang cho mình một sự quý phái của một thiên kim tiểu thư. Đáng buồn thay bây giờ cô không còn là vị thiên kim đó nữa. Hạo Duy giới thiệu.
“Phong tổng, đây là Kim Tử Đằng, từ hôm nay là thư kí của anh. “
Hạo Duy nói xong, Tử Đằng cũng nên giới thiệu qua bản thân một chút
“Chào anh, Phong tổng. Tôi là Kim Tử Đằng, thư kí mới của anh. Sau này mong anh chỉ giáo thêm. “
Phong Lãnh Hàn khẽ gật đầu, cô vậy mà lại rất bình tĩnh. Người khác gặp anh y như là gặp ma vương hoặc sẽ dùng điệu bộ ẻo lả để tiếp cận anh. Nhưng cô lại rất bình tĩnh, không tỏ ra tí sợ sệt nào mà còn rất thẳng thắn và có tí kiêu ngạo. Anh liền ra hiệu đề trợ lí Hạo ra ngoài. Trong phòng giờ chỉ còn cô và anh, Phong Lãnh Hàn lên tiếng.
“Cô là Kim Tử Đằng…”
“Vâng. Phong tổng có gì sai bảo…” – Tử Đằng bình tĩnh đáp lại nhưng có chút khó hiểu, không ngừng quan sát lấy biểu hiện của anh.
Nhìn qua biểu hiện của Tử Đằng chắc chắn là cô không hề nhớ được chuyện xảy ra vào tối hôm đó. Còn đốicô, lần đầu gặp anh nhưng cô lại có cảm giác từng gặp người này ở đâu rồi. Anh lại nói tiếp.
“Kim Tử Đằng, 25 tuổi, tốt nghiệp đại học C trong thành phố, là con nuôi của Lam Gia, từng làm việc ở Cố
thị nhưng hôm qua mới xin nghỉ việc, có bạn thân là Lam đại tiểu thư của Lam gia, Nam tổng của Nam Thị, nhị thiếu gia Giang gia…”
Tử Đằng bất ngờ, anh vậy mà lại cho người điều tra cô. Trước giờ cô còn chưa lộ thông tin có mối quan hệ ba người bạn thân vậy mà anh lại biết, rốt cuộc anh là người như thế nào mà có thể điều tra cặn kẽ thông tin riêng của cô. Cô cau mày nhìn anh.
“Phong tổng, anh cho người điều tra tôi. Nhưng đây là lần đầu chúng ta gặp mặt, anh làm vậy là có ý gì.