Đọc truyện Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất – Chương 11: Giao dịch mua bán tại website TruyenChu.Vip
Sau khi Địa Tinh điềm trưởng đã hoàn thành việc giám định liền tiện tay để quả cầu kim loại đặt trên bàn. Mai Xuyên Khốc Tử giống như là bảo vệ vật phẩm quý giá của mình, cẩn thận tỉ mẩn đem quả cầu kim loại ôm vào trong ngực, tuyệt nhiên không quan tâm đến việc nó vừa bị Địa Tinh điềm trưởng dùng lưỡi liếm một vòng.
” Đồ vật này hóa ra lại là chìa khóa của di tích cổ đại. Cái này hẳn là có trước khi chúng ta được phân nhiệm vụ, không phải do ta tạo ra.”
Mai Xuyên Khốc Tử ôm quả cầu kim loại, cằn nhằn với Á Sắt bên cạnh:
” Tiến công chiếm đóng vào ban đêm, ta nhất định phải được cộng thêm điểm này.”
Địa Tinh điềm trưởng đã quen với thói ăn nói bậy bạ của hai tên yêu tinh, có ý ngăn lại:
” Mặc dù nó là chìa khóa của di tích cổ đại nhưng hiện tại vẫn chưa rõ là di tích nào nên không thể đưa ra một mức giá quá cao. Không có cách nào có thể biết ngay lập tức được. Tôi sẵn sàng trả năm ngàn ma thạch!”
Sau khi nghe những lời của Địa Tinh điềm trưởng, Hạ Lạc Khắc gọi Á Sắt và Mai Xuyên Khốc Tử, với ý định rời đi. Nếu có thể tìm thấy di tích đó, chiếc chìa khóa này ít nhất cũng có thể được bán với giá năm trăm vạn ma thạch. Nếu bây giờ đổi lấy năm ngàn ma thạch kia thì hẳn là lỗ rồi.
Địa Tinh điềm trưởng thấy Hạ Lạc Khắc có ý định rời đi thì lập tức vội vã bước nhanh đến trước mặt Hạ Lạc Khắc, cười nói:
” Lĩnh chủ đại nhân, chúng ta vẫn có thể thương lượng lại về giá cả. Tôi nguyện tăng giá lên sáu ngàn ma thạch, và sau đó là một món quà nhỏ.”
Hạ Lạc Khắc đang định từ chối, Địa Tinh điềm trưởng liền nhấc lên một ngón tay, nhanh nhẹn nói:
” Tôi biết Lĩnh chủ muốn nói gì, ngài nhất định là muốn chính mình đi tìm di tích cổ đại. Nhưng thật khó để xác định vị trí của di tích nếu chỉ dựa vào chìa khóa này, phải nhờ đến khảo cổ và ma pháp. Không thể tìm được một nhân sĩ chuyên nghiệp, mà nếu có thể tìm được thì giá thuê một nhân sĩ chuyên nghiệp cũng đã vượt giác của chìa khóa. Dù thế nào đi chăng nữa cũng chẳng thể có lợi, chi bằng hãy bán cho tôi. Nếu tôi có thể tìm thấy, nguyện cùng Lĩnh chủ thăm dò di tích cổ đại. Cái giá sáu ngàn ma thạch với một quà tặng nhỏ và quyền lợi được khám phá di tích đã là những nhượng bộ tốt nhất trong cửa tiệm.”
Hạ Lạc Khắc bàn tính một chút, như theo lời Địa Tinh điềm trưởng nói, nếu tự mình đi tìm di tích cổ đại thì chi phí bỏ ra thực sự cao. Sẽ tốt hơn nếu để cửa tiệm đi đến di tích, lúc sau có thể đi dạo một vòng để tìm xem có thứ gì đáng giá thì sao.
“Có thể như vậy, nhưng ta muốn xem qua những món quà nhỏ của ngươi. Nếu như đó chỉ là những thứ bình thường thì ta ra giá một vạn ma thạch cộng với quyền được khám phá di tích cổ đại.”
“Đó là quyền được cùng tham gia khám phá di tích, thưa Lĩnh chủ đại nhân.” Địa Tinh điềm trưởng dường như đang rất lo lắng khi Hạ Lạc Khắc chơi chữ như vậy, hắn nhấn mạnh lại như vậy. Sau đó, hắn hướng về phía cửa tiệm:
” Xin đợt một chút, tôi đi lấy quà tặng ra ngay đây, phải bỏ ra một số tiền rất lớn mới có được nó.”
Không lâu sau Địa Tinh điềm trưởng ra một chiếc lồng sắt, được đóng lại bởi một đôi cánh trong suốt. Trong lồng giam giữ một tiểu yêu tinh có kích thước bằng với một yêu tình, tỏa ra trên người tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, mặc một bộ y phục hoa cỏ lá xanh. Có thể là một tiểu yêu nữ đang co rúm người lại ở góc lồng. Nhưng kỳ thật chiếc lồng cũng không lớn hơn nàng nhiều, dù nàng đã co lại một góc nhưng cũng chiếm hơn một nửa không gian.
” Tiểu yêu tinh này sống trên cây, tinh thông về dược thảo, chế tạo dược phẩm. Bọn chúng gieo trồng quang thảo dược có hiệu quả thần kỳ khi ăn sống, hoặc làm nguyên liệu luyện kim thuật tài cao cấp, chế tạo dược phẩm, có thể mang lại giá trị cao. Nhưng tiểu yêu này có chút… miễn cưỡng.
Từ khi tôi đến, nàng sẽ không tự nguyện mở lời trước, lại càng miễn cưỡng hơn khi gieo trồng thảo dược hay chế tạo dược phẩm. Gần đây còn bắt đầu tuyệt thực, hẳn là có ý định chết. Thay vì để nàng chết đói ở chỗ ta, tốt hơn là gửi cho ngài Lĩnh chủ như một món quà nhỏ. Bởi rốt cuộc, yêu tĩnh đã chết là vô giá trị. ”
Địa Tinh điềm trưởng vừa nói vừa đẩy tiểu yêu tinh tới trước mặt Á Sắt
Tiểu yêu tinh nhìn thấy Á Sắt cùng Mai Xuyên Khốc Tử và Hạ Lạc Khắc đứng trước mặt, sự hoảng loạn càng được thấy rõ trong ánh mắt. Hai yêu tinh, một Ác Ma Lĩnh Chủ và thậm chí có khả năng sẽ là một con quái vật ngục tối đang chờ đợi nàng. Nàng quả thật không dám tưởng tượng cuộc sống sau này sẽ kinh hoàng như thế nào, nàng nhắm mắt lại và rùng mình.
Về mặt thẩm mỹ mà nói, Hạ Lạc Khắc không ưa tiểu yêu này, vẻ ngoài sặc sỡ kỳ quái, thế nhưng có thể gieo trồng được thảo dược, chế tạo dược phẩm. Hạ Lạc Khắc cảm thấy về sau vẫn cần dùng đến.
Á Sắt và Mai Xuyên Khốc Tử trước giờ chưa từng gặp qua tiểu yêu tình, đặc biệt là Mai Xuyên Khốc Tử có vẻ rất tò mò, vòng qua vòng lại quanh tiểu yêu tinh.
Hạ Lạc Khắc và chủ nhân “Cửa tiệm vật phẩm ma pháp” đã gần như là chính thức đạt được thỏa thuận. Địa Tinh điềm trưởng nhanh chóng soạn ra một thỏa thuận, sau đó cả hai cùng kí vào, hai người đều giữ nó, thỏa thuận cuối cùng cũng coi như là đã xong.
Hạ Lạc Khắc cầm một phần của bản thỏa thuận và để lại địa chỉ để chủ nhân tiểu yêu liên lạc với mình. Địa Tinh điềm trưởng đã lấy sáu ngàn ma thạch từ thẻ cho Hạ Lạc Khắc, và Á Sắt tiếp nhận lồng sắt giam giữ Tiểu yêu tinh. Mai Xuyên Khốc Tử lưu luyến không nỡ giao chìa khóa của di tích cổ đại cho tên Địa Tinh điềm trưởng trước mặt. Địa Tinh điềm trưởng cẩn trọng nhận lấy chìa khóa, sau đó rất nhiệt tình và vui vẻ tiễn Hạ Lạc Khắc rời khỏi cửa tiệm.
Hạ Lạc Khắc nhìn vào những thẻ trong tay, không khỏi có chút cảm động. Ít nhất thì lương của Tân Ba đã có, còn có thể mua một ít đồ ăn mang về. Rốt cuộc Vương quốc vĩnh cửu vẫn phải nuôi dưỡng yêu tinh, bởi những con yêu tinh đó không có kinh nghiệm chiến đấu và phải mất một khoảng thời gian để có thể tự kiếm thức ăn từ hang ổ của nhền nhện.
Sáu ngàn viên ma thạch trong tay Hạ Lạc Khắc không phải là một con số nhỏ. Đúng là nhân sinh thật khó ngờ. Ai có thể nghĩ rằng sào huyện nhền nhện bên cạnh nhà mình lại có những bảo vật như thế? Hạ Lạc Khắc thở phào nhẹ nhõm khi đến phiên chợ.
Đầu tiên, hắn ta mua những thực phẩm thiết yếu và rất nhiều truyền tống quyển trục. Sau đó Hạ Lạc Khắc liền tiến vào một cửa tiệm bày đầy thực vật, cánh cửa có dòng chữ [ Hoa viên bí mật].
Đây là một cửa tiệm về làm vườn, ít nhất biểu hiện bên ngoài là vậy.
Hạ Lạc Khắc đi vào trong cửa tiệm, sau lưng Á Sắt và Mai Xuyên Khốc Tử kéo theo rất nhiều đồ bất tiện nên không thể mang vào trong được. Vì sự an toàn, Hạ Lạc Khắc lệnh cho hai người bọn họ đứng ở bên ngoài cửa tiệm. Mặc dù không được vui vẻ, nhưng nhận được mệnh lệnh trực tiếp từ Lĩnh chủ, Á Sắt và Mai Xuyên Khốc Tử không thể kháng ự lại được.
” A, tôi vẫn muốn đi vào xem…”
Khi Hạ Lạc Khắc bước vào [Hoa viên bí mật], Mai Xuyên Khốc Tử nói với vẻ đầy tiếc nuối.
[hoa viên bí mật] là một cửa tiệm về nghề hoa, bên trong bày đầy đủ các loại hoa tự nhiên. Cây được bao phủ bởi những xúc tu khổng lồ. Những bông hoa đang không ngừng nhai nuốt. Từ rễ cây có thể thấy được huyết dịch hồng sắc chậm rãi thẩm thấu, dây leo lục sắc và gai đang quấn lấy một con dê rừng, đâm vào cơ thể nó, có thể thấy được có cái gì đó đang nhúc nhích…
Thật đúng là một cảnh tượng yên bình và ấm áp! Hạ Lạc Khắc nhìn thấy trước mắt là những cây thực vật đầy khả ái và mỹ lệ, không thể không cảm thán.
“Hoan nghênh hoan nghênh! Cửa tiệm có rất nhiều giống cây mới. Ngoài ra còn có nhiều bồn hoa vừa và lớn, vô cùng phù hợp cho nghỉ ngơi và thưởng thức trà chiều!”
Một người đeo tạp dề, thân hình mập mạp đang dùng kéo để xử lí rừng thực vật dây leo đang quấn lấy con dê. Một bên nhiệt tình chuyện trò, một bên dùng cái kéo để cắt bỏ đoạn dây leo dài ra, toàn bộ dây leo lập tức cuộn tròn lại, toàn bộ đàn dê rừng cũng bị cuốn theo. May mắn thay, những con dê rừng cũng đã chết từ lâu, nếu không thì đã phải chịu nhiều đau đớn. Những dây leo đã bị cắt quằn quại trên mặt đất, giống như những con rắn mất đầu.
” Hầm ngục của ta cần xây dựng một vườn hoa, nó phải có diện tích lớn và những tạo hình độc đáo. Ta muốn mua một ít hạt giống thảo dược, chủng loại càng nhiều càng tốt!”
Hạ Lạc Khắc nói xong, Ngưu đầu nhân đó lấy trang giấy ra để viết và vẽ, sau đó đưa cho Hạ Lạc Khắc xem:
“Một vườn hoa tốt phải có thổ nhưỡng tốt, đặc biệt là nếu ngài cần gieo trồng những thảo dược tốt nhất thì yêu cầu về đất còn phải cao hơn. Lớp dưới cùng của thổ nhưỡng là thích hợp nhất! Còn tưới nước và bón phân, cũng không thể sử dụng nước ngầm và phân bón thông thường được. Tôi kiến nghị có thể dùng nước giếng vĩnh cửu, chỉ một giọt cũng có thể tưới cho một mảnh vườn hoa lớn. Tất nhiên là giá cả sẽ cao hơn. Ngoài ra còn rất nhiều những hạt thảo dược tốt, rất phổ biến ở ngục tối…”
Ngưu đầu nhân đang đọc những thứ trên tờ giấy, Hạ Lạc Khắc giơ tay ngắt lời hắn ta, Hạ Lạc Khắc nói:
” Những chuyện khác đều không có vấn đề gì. Nếu có hạt giống thì phải chú ý đến nó. Bởi vì người phụ trách gieo trồng có thể là một tiểu yêu tinh.”
Ngưu đầu nhân đột nhiên bừng tỉnh, suy tư một chút rồi nói:
” Đúng là phải chú ý một chút đến chuyện như vậy, thực vật trong ngục tối thực sự có khả năng ăn thịt tiểu yêu tinh. Có rất nhiều phương thức để buôn lậu các loại hạt giống thảo mộc nhưng tương đối phiền phức. Đương nhiên ngài yên tâm rằng chất lượng của những hạt giống này được đảm bảo tuyệt đối, nhưng về giá cả,…”
Hạ Lạc Khắc hào phóng vung tay: ” Giá cả không thành vấn đề. Vấn đề có thể giải quyết bằng ma thạch thì không phải là vấn đề trong mắt ta!”
” Thật là một khách hàng hào phóng! Tổng cộng mười vạn ma thạch”
Vườn hoa cuối cùng cũng sắp được xây dựng, nhưng thổ nhưỡng không phải là tầng sâu nhất của Minh giới mà là một loại đất phổ biến trong ngục tối. Nếu được bón phân và tưới nước, nó sẽ không cần phải sử dụng nước từ giếng vĩnh cửu. Nước này đầy những ma thuật, đối với thổ nhưỡng mà nói cũng không phải là điều tốt. Những hệ thống nước ngầm hiệu quả có thể thu được nước ngầm ngọt, dùng để tưới và uống đều rất phù hợp. Đối với phân bón, dùng Kim Khắc Lạp là đủ. Còn về phần hạt giống, Hạ Lạc Khắc quyết định sử dụng hạt giống thảo dược. Rốt cục thì chất lượng hạt giống quyết định những thứ có thể được trồng. Mọi thứ đều có thể được cứu nhưng điều này là không thể cứu vãn!
Sau khi hoàn thành đã tiêu tốn năm ngàn ma thạch. Mặc dù so với mười vạn ma thạch là ít hơn nhưng cũng là một vấn đề lớn. Ngưu đầu nhân vẫn rất nhiệt tình đưa tiễn Hạ Lạc Khắc, sau đó sắp xếp để đội ngũ thi công Thạch Đầu Nhân đi theo Hạ Lạc Khắc trở về ngục tối.
Chỉ còn ít hơn năm trăm ma thạch trong thẻ của Hạ Lạc Khắc. Rõ ràng là đang giàu có mà thoáng cái đã thành tầng lớp nghèo. Giống như những chiếc cáp treo, Hạ Lạc Khắc bỗng có cảm xúc. Nhưng dù sao thì đây cũng là để đầu tư cho ngục tối, tốn một chút ma thạch là tất yếu.
Từ đại sảnh Truyền tống môn trở về ngục tối, những yêu tinh hoan nghênh đầy nhiệt tình. Thạch Đầu Nhân đẩy đám đông ra và có ý định thăm dò xung quanh để lên kế hoạch xây dựng. Lúc này, Mai Xuyên Khốc Tử bỗng hét lên:
” Lĩnh chủ! Con tiểu yêu tinh này đã bất tỉnh!”.