Đọc truyện Game Online 33 ngày – Chương 10: Day 10
Lại nói, cuộc thi kéo co này là truyền thống hàng năm của đại học T, ngoài ra còn có đại hội đi bộ, đại hội thể dục thể thao, thi hùng biện, thi khiêu vũ, thi hát karaoke,… đều được tổ chức hàng năm, là một trong những nét đặc sắc của trường.
Đối với những người nhiệt tình thích kết bạn mà nói thì đây là phúc lợi được mong chờ nhất.
Nhưng đối với trạch nam Kim Jaejoong hận không thể dùng keo 502 mà dán dính mình vào giường mà nói hoạt động này chẳng khác gì đang mùa đông phải đi vào giữa đống băng, mùa hè phải ra ngoài phơi nắng, thà nằm trong ký túc xá ngủ còn hơn.
-_-|||
Hơn nữa, sân vận động không có quyết đấu của đại thần!
Haizzz, lúc trước, sao cậu lại nóng đầu mà chạy đến cái trường “hoạt bát” thế này!!!
Kỳ thật, ở thành phố B, đại học T là một trong những trường đại học danh tiếng nhất, hệ đại học chính quy chỉ tuyển sinh viên trong nội thành, phong cảnh đẹp, giao thông tiện lợi, quan trọng nhất chính là đại học T từ trước đến nay rất chú trọng “Khả năng học tập”, không lấy điểm số của học sinh để đánh giá học lực, bởi vậy rất nhiều thí sinh đều lựa chọn đại học này làm nguyện vọng số 1 của mình, Jaejoong cũng giống như vậy, năm đó lúc điền đơn dự tuyển đã kiên quyết không vào đại học C mà ba mẹ cậu đang giảng dạy, từ thành phố S xa xôi đến học ở đại học T, rồi đâm chồi nảy nộc ở thành phố B này, khỏe mạnh phát triển.
Chỉ là, gần đây, hoa của cậu đang có nguy cơ héo tàn ⊙﹏⊙b
“Tiểu Bạch Bạch, hóa ra cậu có họ hàng xa với rùa.” Mập mạp vui sướng bước đi tít phía trước, nhìn Jaejoong vẻ mặt không tình nguyện lê từng bước phía sau, lập tức trêu chọc, “Chân ngắn bất lợi như thế đấy.”
“Cậu mới chân ngắn, cả thôn nhà cậu đều chân ngắn, chân còn ngắn hơn chân ghế trẻ em.” Kim Jaejoong lập tức nhảy dựng lên phản kích.
Má nó, cậu ghét nhất là người khác đâm vào nỗi đau của cậu, KAO!
Mập mạp là người phương Bắc, vóc dáng khá cao, chiều cao cùng cân nặng cơ bản đều vượt ngoài 185, chiều ngang chiều rộng tương đối cân bằng, nhìn từ xa chẳng khác gì một bình gas hình vuông.
Mà cậu, da trắng trẻo, bề ngoài lại thanh tú như mẹ cậu thì thôi không nói làm gì, cậu lại giống ba vốn người gốc Giang Nam, ăn như thế nào cũng không mập, tạm thời không nói đến, nhưng, sao cậu lại cao có 179.5 cm là sao, cậu mà đứng cạnh Mập mạp chẳng khác gì địa chủ với đứa ở hồi xưa.
“Được, thiếu gia, tôi sai rồi.” Mập mạp thấy tình thế không ổn, lập tức giơ cao hai tay đầu hàng, Kim Jae Jae mà đã xù lông thì tám người cũng không dỗ được, “Chúng ta còn phải qua “Hương Sen uyển” mới đến sân vận động, nếu không đi nhanh, lớp trưởng sẽ lột da tớ mất.”
Jaejoong bĩu môi, nhìn tòa nhà cách đó không xa trên có ba chữ “Hương Sen uyển” to đùng lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời, không khỏi che mặt, cậu thật sự không hiểu người đặt tên cho ký túc xá trường nghĩ cái gì nữa.
Tòa nhà cậu đang ở thì gọi là Cúc Tiên lâu, đi thẳng lên phía trước thì lần lượt là Hương Sen uyển, Mẫu Đơn viện, Thược Dược khu, cẩu huyết nhất là khu ký túc xá của nữ sinh cách đó không xa gọi là Di Hồng các, theo lời hiệu trưởng nói hôm khai giảng thì đây đều lấy từ tác phẩm Hồng Lâu Mộng.
KAO! Sao cậu lại cảm thấy những tên này… Phong trần như vậy, người đặt tên thật sự đặt theo Hồng Lâu Mộng mà không phải Kim Bình Mai chứ?!
Có lẽ cố chấp của Mập mạp với hoa cúc bắt nguồn từ chính tòa nhà tên Cúc Tiên lâu của các cậu a!!!
Cho nên, nếu các cậu ở Hương Sen uyển, có lẽ nào Mập mạp sẽ đổi nghề sang bạo hoa sen?! (Hả = =?)
Kim Jae Jae có tật xấu vừa đi vừa nghĩ lung tung, đã va phải cây, tường, chướng ngại vật các loại nhưng đến chết cũng không hối cải, bởi vậy hôm nay cậu lại một lần nữa “Bịch” một tiếng va vào người khác.
Chỉ là hôm nay lại va vào một anh đẹp trai, thân cao ngang cột điện, mặc áo trắng có đường vân nhàn nhạt, quần màu xanh da trời, lộ ra tất màu xanh lá cây, nhưng người bị đâm không quan tâm đến điều đó, ngược lại, cậu ta đặt mông ngồi xuống đất, mắt nổi đom đóm.
~~~~(>___