Đọc truyện Gái Một Đời Chồng – Chương 15
Trang ấm ức gọi điện cho bạn:
– Nghe nói mày có đứa bạn ở dân tộc biết làm bùa yêu hả…?
– Trâm (Bạn Trang): Mày định làm gì…mày điên à…? Mày còn tỉnh táo nữa không…?
– Tao điên rồi…Điên thật rồi Trâm ạ…Nếu còn tiếp tục như này không sớm thì muộn mày cũng phải vào bệnh viện tâm thần thăm tao thôi…
– Lần này tao không giúp mày đâu… (Trâm định tắt máy…)
– Mày trơ mắt nhìn tao chết à…Sao mày nhẫn tâm thế…?
– Tao nói mày bao nhiêu lần rồi, tình yêu không phải là thứ mày muốn là được đâu…Trước kia thì không nói, nhưng giờ mày còn bắt ông Dũng đổ vỏ nữa thì ai chịu nổi…
– Mày im đi, mày không giúp tao thì tao tìm người khác…
– Cái loại tà thuật hại người đó, không tốt đẹp, hay ho như mày nghĩ đâu…Vừa hại người khác vừa tạo nghiệp cho bản thân có gì mà mày phải lao vào…?
– Nhưng đó là cách duy nhất để tao giữ chân anh Dũng, để con tao có bố…(Khóc nấc lên trong điện thoại)
Trâm không đành lòng nhìn bạn mình suy sụp đi mỗi ngày, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý:
– Để tao cho mày số điện thoại của nó…Nó tên là Mỹ, mày tự đi mà liên lạc…Nên nhớ cái gì quá cũng không tốt, biết đường mà dừng lại…
– Tao hiểu rồi, tao cảm ơn mày…
___
Lành kể chuyện cho Cốm nghe, Cốm nằm im thin thít…
– Cốm ơi…Cốm ngủ rồi à…
– Cháu chưa ngủ đâu…
– Thế sao không nói chuyện với cô Lành, hay Cốm giận cô Lành chuyện gì….?
– Không phải…
Cốm mếu máo:
– Bố cháu bảo cô Trang sẽ sinh em trai cho cháu….cháu không thích cô Trang, cũng không thích em do cô ấy sinh ra…Cháu chỉ muốn mẹ, muốn cô Lành thôi…
– Thì ra Cốm buồn chuyện này, Cốm đừng lo đợi khi em trai lớn em trai sẽ bảo vệ chị Cốm thật tốt…
– Cháu không cần…nhưng cháu sợ bố Dũng buồn lắm…
– Cốm phải ngoan chứ, chờ khi mẹ Cốm về mẹ Cốm mới vui được…
– Nhưng mẹ chẳng về nữa đâu…Bà nội lúc nào cũng bảo thế…
– Cốm tin bà nội chứ không tin bố Dũng, cô Lành à…?
– Không…Cháu tin bố chứ…Cháu không ghét em nữa, cháu sẽ chơi với em mà…
– Ngoan lắm….(Lành vỗ lưng Cốm mà thấy thương thương…)
Dũng đứng chờ Lành dưới chân cầu thang:
– Lành: Em đang định tìm anh…
– Tìm anh á…? Có chuyện gì à…?
Lành đưa cho Dũng chiếc phong bì…
– Không…Em muốn gửi lại anh số tiền anh cho em vay hôm nọ…
– Anh đã bảo anh ứng lương trước cho em rồi mà…Sao em không đưa cho bố lo cho em trai…
– Không phải vậy đâu…Em đưa rồi, nhưng bố nhất quyết không nhận…Một, hai phải bắt em mang lên trả anh…
– Bác kĩ tính quá…
Lành cười nhạt:
– Tính bố em xưa nay là thế, đã quyết định chuyện gì rồi là không ai thay đổi được…
– Lành này…Trang từ giờ sống ở đây, em hạn chế tiếp xúc với cô ấy thôi nhé! Anh không có ý gì đâu, anh chỉ sợ mẹ anh lại làm khó em thôi…Còn riêng mẹ anh nói gì em cứ coi như gió thoảng qua tai, câu nào xúc phạm em thì em nói lại, không phải nể anh đâu…
Trang nấp sau cánh cửa nghe không xót từng câu, từng chữ…Bàn tay bất giác nắm chặt, ánh mắt thâm độc không hề che giấu:” Là tại các người ép tôi, nếu như các người đã muốn dồn tôi vào đường cùng thì cũng đừng trách tôi ác…”
Lục lại tin nhắn của Trâm, Trang tìm số điện thoại của người bạn tên Mỹ…
Tiếng “tút…tút…” kéo dài ở đầu dây, phải gọi đến cuộc thứ 3 mới có người nghe:
– Ai đấy…
– Chào cô…Tôi là Trang, bạn thân của Trâm…
Cô gái bên kia ngáp một cái rõ dài, rồi gắt gỏng:
– Nói thẳng vào vấn đề…Tôi không có nhiều thời gian đâu…
Trang cố nhịn cơn tức, giọng đều đều:
– Tôi muốn nhờ cô, làm giúp tôi 1 lá bùa yêu…
– Tôi không biết cô là ai…Sao tôi phải giúp…?
– Tôi sẽ cho cô tiền, thật nhiều tiền…
– Hahhhha…
Một tràng cười man rợ, khiến Trang dựng tóc gáy…
– Trả phí bùa của tôi bằng tiền sao, cô ngây thơ hay não của cô có vấn đề…?
– Vậy cô muốn gì, cô mới chịu giúp tôi…?
– Hiểu nhanh đấy, tôi muốn 300 triệu và máu cuống rốn của đứa con trong bụng cô…
Như tiếng xét đánh bên tai, Trang lắp bắp nói mãi không lên câu:
– Sao…cô biết tôi có thai…?
– Điều tôi biết còn nhiều lắm, nếu đồng ý ngày mai 9h sáng…Cô mang áo người đàn ông của cô đến số nhà 53, hẻm X, đường S cho tôi…Nếu không đồng ý, thì chúng ta không còn gì để nói nữa…
Cắn chặt môi, ép mình phải tỉnh táo. Trang gật đầu quyết định:
– Tôi đồng ý…Nhưng nhờ cô giữ kín chuyện này cho tôi….
___
Ngày qua ngày Lành càng thân thiết với Cốm hơn…
Dũng nhìn con gái mà lòng vui lây. Riêng âm mưu của Trang thì vẫn là ẩn số…
– Cô Lành ơi cô Lành…Nay cô nhớ đón cháu sớm nhé…
– Cốm để cô Trang đón nha, nay cô rảnh lắm…Tiện thể đưa Cốm đi ăn kem luôn…
– Không…Cháu chỉ thích cô Lành đón thôi…
– Sao thế…? (Trang hậm hực)
– Tại cô Lành hay chơi với cháu, hay nấu đồ ăn ngon cho cháu…
Lành mỉm cười, luồn tay đeo cặp sách vào vai Cốm:
– Cô Lành nhớ rồi…Cốm đi học đi, không muộn mất. Bố Dũng đang chờ ngoài cổng từ nãy đến giờ đấy…
Ôm Lành một cái thật chặt, rồi Cốm mới chạy ra xe với bố…
Trang ở nhà luôn coi Lành là cái gai trong mắt, muốn nhổ đi càng sớm càng tốt:
– Tôi đã nói đừng pha cafe buổi sáng nữa cơ mà, ngửi mùi đã muốn nôn…
– Nhưng anh Dũng yêu cầu em làm thế…
– Anh Dũng…anh Dũng…anh Dũng…Hở một tí là cô lại đe dọa tôi…Cô nhớ cho rõ cái thân phận của mình đi…
– Chị Trang này…Tôi không hiểu, và cũng không biết lí do chị không ưa tôi…Nhưng tôi đã nói rất nhiều lần rồi, tôi chỉ là đứa làm công ăn lương…không cướp bóc, hay tranh giành gì với chị, mong chị hiểu cho rõ ràng….Đừng tưởng tôi không nói gì thì chị có thể tùy ý xúc phạm tôi lúc nào cũng được…
– Mày không giả nai nữa à…? Vai diễn đang hay cơ mà, sao lộ mặt sớm thế…?
Lành khinh ra mặt không thèm trả lời, Trang càng uất hận nhiều hơn: ” Mày cứ cười đi, để tao lấy tăm chống mắt lên coi, mày cười được bao nhiêu…”
Gần trưa Dũng gọi Lành mang hộ tập tài liệu đến công ty:
– Thư kí: Cô cứ để đây cho tôi, cô về đi…Nãy sếp dặn tôi rồi…
– Vậy anh cầm hộ em…em cảm ơn nha…
– Công việc của tôi thôi, không cần khách sáo đâu…
Trên đường về Lành ghé qua nhà chị họ chơi:
– Tao mới về quê tuần trước, thấy bố mày bảo thằng Tuấn sắp tháo bột rồi đấy…
– May quá chị ạ…Hôm đấy làm em thót tim…
– Công việc bên nhà lão Dũng có được không…?
– Ổn lắm chị ạ…Bé Cốm càng ngày càng mến em nên cũng đỡ áp lực…
– Cố gắng làm nốt năm nay, sang năm sau tao gom đủ tiền…tao mở tiệm bánh ngọt, đến quán tao mà làm….
Lành cười tươi, dơ tay đầu hàng:
– Em không dám làm với chị đâu, ngộp thở chết sớm lắm…
– Ơ mịa con này, ai làm gì mà co vòi sớm thế…
___
Từ ngày bỏ bùa không thấy Dũng có biểu hiện gì lạ, Trang đâm ra sốt ruột nhiều hơn. Gọi điện giục hỏi Mỹ liên tục…
– Cô làm bùa cho tôi kiểu gì thế…?
– Bùa ngải này không phải một ngày, hai ngày là thành đâu…Có người phải mất cả nửa năm đấy, tôi đã hứa giúp cô thì cô cứ yên tâm chờ kết quả thôi…
– Hy vọng cô không lừa tôi…
– Tội vạ gì tôi phải lừa cô, máu cuống rốn con cô tôi còn chưa được lấy…Ngu gì bỏ dở giữa chừng…
– Tôi tin cô thêm lần này….