Đọc truyện Gái Đến Ở Cùng Nhà – Chương 16
-Em…em nói gì cơ? – Em lắp bắp.
-Anh… cho em ngủ cùng với, bên phòng em người ta khoan đục gì bên đó ồn quá. – Trân ngập ngừng.
-À ừ em cứ mang chăn gối sang đây. – Em đáp, mặt hí hửng thấy rõ.
Trong lúc Trân về phòng lấy chăn gối sang, em gập sách vở lại, bật máy tính. Trân vừa sang em đã rủ:
-Ngủ sớm làm gì, xem phim không?
-Hihi ok. – Em nó vui vẻ đáp.
Em nối laptop với màn hình LCD, xem thế nó mới tận hưởng được hết cái hay các thím ạ. Em chọn một phim Grown up 2. Em thả người lên chiếc sofa, vỗ vỗ tay xuống ghế:
-Ngồi đây đi em.
Trân từ từ bước tới và ngồi lên đùi em. Các thím cứ tưởng tượng thế này, em đang ngồi khép hai chân thì Trân ngồi lên đùi em, xoay lưng về phía em, còn em thì đặt cằm lên vai Trân.
-Em…em làm gì vậy? – Em lắp bắp hỏi.
-Em ngồi đây có được không anh? – Trân đỏ mặt.
-Được, được chứ. – Em gật đầu lia lịa.
Em chẳng thể nào tập trung xem phim được. Cái mùi con gái thơm thơm, em cũng không biết là do nước hoa hay người con gái tự nhiên có, cứ thoang thoảng làm đầu em cứ ong ong, phê phê. Tư thế ngồi nhạy cảm này làm em khổ sở vô cùng, cứ phải cố ngăn áu dồn xuống một số bộ phận. Em cứ theo bản năng vòng tay ôm chặt lấy bụng Trân, mũi dí sát lên tóc, lên cổ Trân, hít lấy hít để cái mùi con gái gây nghiện. Rồi em từ từ đặt Trân nằm xuống ghế, hai tay giữ chặt hai bên đầu Trân, rồi nhẹ nhàng đặt lên đôi môi hờ hững ấy một nụ hôn say đắm. Sau 5 phút điên cuồng cuốn lấy nhau như hai con thú, em bế thốc Trân lên, đặt em nó lên giường. Hai đứa lại tiếp tục những nụ hôn kiểu Pháp như lúc nãy. Trân lần lần tay xuống cạp quần em, cố gắng tháo thắt lưng ra. Đến lúc này em mới bừng tỉnh, nhanh như cắt đưa tay nắm chặt lấy cổ tay Trân, nhìn thẳng vào mắt em nó hỏi:
-Em đang làm gì vậy?
-Ơ… Em tưởng anh… – Trân ngơ ngác.
-Tưởng gì, em nghĩ anh là một thằng như vậy sao? – Em nghiêm mặt, hơi gằn giọng.
-Không… không, chỉ là em tưởng anh… cũng muốn vậy. – Trân ngập ngừng.
-Là một thằng con trai, tất nhiên là anh rất muốn. Nhưng là bạn trai em, anh không cho phép mình làm vậy. Thế nên từ bây giờ trở đi, anh mong chúng ta không vượt quá giới hạn, được không? – Em từ tốn.
-Vâng… – Trân lí nhí đáp.
Em ôm Trân vào lòng, thì thầm vào tai em nó:
-Em biết anh yêu em mà, chỉ là anh muốn giữ gìn cho em.
-Em quả không sai lầm khi chọn yêu anh, đồ ngốc ạ. – Trân ôm cứng lấy em.
-Thôi ngủ đi, muộn rồi.
-Thế anh không đánh răng à? – Trân hỏi.
-Đánh làm gì trong khi ngày mai lại ăn, răng lại bẩn. – Em đáp tỉnh bơ.
-Bẩn quá, không chơi với anh nữa. – Trân nhăn mặt đi vào phòng tắm đánh răng.
Mặc kệ, em cứ nằm cuộn tròn trong chăn. Đánh răng rửa mặt xong, Trân tắt đền rồi nhảy lên giường ôm lấy lưng em. Em cũng xoay người lại, ôm Trân vào lòng. Lúc này Trân như một con mèo con bé nhỏ vậy, ngoan ngoãn, hiền lành, cứ rúc vào người em. Hai đứa cứ ôm nhau như vậy rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào chẳng biết.
Bẵng đi mấy hôm, đang dắt xe ra khỏi cổng trường chuẩn bị cùng Trân về thì bỗng có tiếng gọi to:
-Anh Minh ơi!
Em dáo dác nhìn xung quanh, không biết có em nào hâm mộ mình mà gọi to thế không biết. Mắt em dừng ở một đứa con gái đang đứng ở vỉa hè bên kia đường cười tít mắt, vẫy vẫy tay. Là bé Huyền các thím ạ. Con bé chạy tới chỗ em, vừa tới nơi nó đã rối rít với Trân:
-Em xin lỗi vì lần trước đã hành động không phải.
-Không sao, chỉ là hiểu lầm thôi mà. – Trân cười, nói.
-Có việc gì không mà sang trường anh? – Em chen vào.
-Hôm nay bố mẹ em có việc bận nên em định sang nhờ anh chở về nhà, dù sao trường em với trường anh cũng gần nhau, nhưng hình như hai anh chị chuẩn bị về cùng nhau thì phải. – Huyền nói.
-Ừ đúng rồi, cảm phiền em đi bộ tí nhá. – Em cười đểu.
-Vậy thôi em chào hai anh chị. – Huyền cười rồi bước đi.
-Khoan dừng lại đã… – Trân kéo tay Huyền lại.
-Sao vậy chị? – Huyền hỏi.
Trân không trả lời, quay sang em, nói:
-Anh chở bé Huyền về đi.
-Sax, sao lại thế? – Em ngơ ngác.
-Con gái yếu đuối đi một mình đâu có được, anh chở Huyền về đi, em nhờ Trinh đèo về cũng được. – Trân nói.
-Ơ…nhưng mà… – Em vẫn thắc mắc.
-Không nhưng nhị gì hết, anh chở bé Huyền về đi. – Trân lườm em sắc như dao cạo.
Giờ thì muốn từ chối cũng không được, em đành miễn cưỡng chở bé Huyền về. Trưa nắng, Huyền cứ núp núp sau lưng em, tay bám nhẹ vào áo em, không dám có nhưng hành động thái quá như lần trước. Chở ẻm về đến nhà, đang định quay đầu xe thì ẻm nói:
-Anh vào nhà em chơi chút đi.