Đọc truyện Gả Cho Đông Hán Đô Đốc FULL – Chương 96: Cầu Hôn
Bắc Tề.
Một ngôi sao lóe sáng, nhanh chóng xẹt qua bầu trời đêm
Trên lầu cao, một thiếu niên mặc quần áo kiểu tiểu tư, chăm chú nhìn ngôi sao kia biến mất nơi đỉnh núi mới thu hồi ánh mắt, nghiêng đầu nhìn nam tử bên cạnh.
Nam tử kia một thân áo trắng, năm tháng thời gian không hề đọng lại trên mặt hắn, vẫn mang vẻ phong lưu hàm súc, thần bí thanh quý như mười năm trước
“Quốc sư, thiên tướng dị thường, Tử Vi tinh ảm đạm mà ngôi sao bên cạnh nó mỗi lúc một sáng, rất có khí thế lấn át, thay thế Tử Vi tinh nha”
Tử Vi tinh là sao đế vương, nếu có dấu hiệu bị thay thế, cho thấy cục diện chính trị trên triều đình sẽ thay đổi
Nam tử ngón tay thon dài vuốt ve lọn tóc của mình, hồi lâu mới mỉm cười nói ‘Lục Hoài Khởi đúng là mệnh cứng rắn, quanh co lòng vòng một hồi, những gì ở Bắc Tề không có thì lại để hắn chiếm được ở Tây Lương.
Phụ tử Cao Quân Thận rốt cuộc có đối phó được với hắn hay không”
Tiểu tư thấy nam tử kia không để ý đến những gì hắn nói, liền đảo tròng mắt, tò mò hỏi “Quốc sư, không phải ngài rất ghét Lục Hoài Khởi sao? sao giờ hắn cầm quyền, Tử Nghiêm lại không thấy ngài khó chịu không vui?” Hắn biết năm đó Lục Hoài Khởi thân là Bắc Tề đại hoàng tử phải tha hương, ngoại trừ do Bắc Tề đế Cao Quân Thận lạnh bạc và ngoan độc, còn do nam nhân bên cạnh ở phía sau thao túng.
Có thể nói hắn ta là người ghét Lục Hoài Khởi nhất trên đời
Nam tử kia liếc tiểu tư một cái, ngữ điệu khinh thường ‘Tử Nghiêm, ngươi không cảm thấy nhìn Lục Hoài Khởi dần rơi vào bẫy của ta, sau đó để mặc ta đùa bỡn, tra tấn hắn cũng chính là một loại hưởng thụ sao?” Hắn biết Lục Hoài Khởi là Bắc Tề đại hoàng tử còn trước cả Cao Vân Trạm, thậm chí Cao Vân Trạm biết được thân phận của Lục Hoài Khởi cũng do hắn tiết lộ
Tử Nghiêm nhíu mày, hỏi “Quốc sư, ngươi nói là…Trầm Thanh Lê?”
Ngay cả phụ tử Cao Vân Trạm cũng không đối phó được Lục Hoài Khởi, hắn liền nghĩ tới Trầm Thanh Lê mà lúc trước Quốc sư từng đến Tây Lương gặp riêng.
Khi đó Quốc sư đã nói mệnh cách của nàng rất không đơn giản, mà giờ Trầm Thanh Lê đã gả cho Lục Hoài Khởi, nếu muốn đối phó với hắn ta, chỉ có thể hạ thủ từ nữ nhân bên cạnh hắn ta
Gió đêm thổi mái tóc đen của nam tử kia bay bay, bóng đêm lắng đọng trên người hắn càng thêm âm trầm và quỷ dị.
Tử Nghiêm không thấy rõ thần sắc trên mặt hắn nhưng nghe được thanh âm lạnh lùng thấu xương của hắn “ta có thể khống chế nhân sinh của Trầm Thanh Lê, sau này nàng sẽ không thuộc về hắn”
Lời này nghe có vẻ là lạ
Nam tử kia xoay người, tà áo uốn lượn trên mặt đất “Tử Nghiên, dùng bồ câu đưa tin cho nữ nhân kia, nói cho nàng biết, nàng không thể thờ ơ như trước được nữa, nàng phải báo ân cho ta”
Tử Nghiên biết nữ nhân mà hắn nói là ai, vội nhận lệnh “Quốc sư yên tâm, ta đi làm ngay”
Tây Lương quốc.
Trong một cung điện khác, Trầm thị vẫn ôm chặt Trầm Thanh Lê như trước, mà Trầm Thanh Lê vẫn không thể thân cận với nàng.
Không khí trong điện trở nên có chút quái dị
Khi Lục Hoài Khởi đi vào liền nhìn thấy Trầm thị hai mắt đẫm lệ dán chặt vào người Trầm Thanh Lê, còn Trầm Thanh Lê lại lạnh nhạt xấu hổ rũ mắt.
Hình thức hai mẹ con ở chung làm người ta cảm thấy ngoại trừ xấu hổ thì là xấu hổ
Nhìn thấy Lục Hoài Khởi, hai mắt Trầm Thanh Lê sáng lên, đang muốn đi qua chỗ hắn thì bị Trầm thị ôm chặt.
Nàng chưa kịp lên tiếng, Trầm thị đã lạnh lùng nói “Lục đô đốc, hôm nay ngươi bảo ta làm gì, ta đều đã làm, hi vọng ngươi sẽ tuân thủ cam kết của ngươi, không để A Lê phải đến Bắc Tề hoặc bị Hoàng thượng tùy tiện gả cho ai đó”
Lục Hoài Khởi chăm chú nhìn Trầm Thanh Lê
Trầm thị giống như thú mẹ bảo vệ con, rất sợ nữ nhi của mình lại bị ủy khuất hay chịu khổ
“Trầm tài nhân, chuyện này thì ngươi yên tâm” ánh mắt Lục Hoài Khởi lấp lánh, khuôn mặt tuấn mỹ vô song không giấu được sự sủng nịch “thời gian ta chiếu cố A Lê không ngắn, ta thật lòng hi vọng nàng sống tốt, cho nên…” ngữ điệu trở nên mềm mại, lưu luyến “lúc trước ta và A Lê hòa ly, trừ bị Cao Vân Trạm buộc cũng là ta muốn thế.
Ta muốn hồng trang mười dặm, dùng đại kiệu tám người nâng cưới nàng vào cửa”
Vì muốn cùng nàng cả đời, hắn muốn chia sẻ tất cả những gì hắn có với nàng.
Dù sao là thê tử của Lục Hoài Khởi vẫn dễ nghe hơn là thiếp thất ah
Lời này giống như là thổ lộ với Trầm Thanh Lê ở trước mặt Trầm thị, khiến Trầm Thanh Lê hai má đỏ hồng, trong lòng vừa chua xót vừa ngọt ngào.
Nàng vội rũ mắt nhưng vẫn nhịn không được, lén ngước mắt nhìn thoáng qua Lục Hoài Khởi lại bắt gặp hắn đang nhìn nàng, ánh mắt nóng bỏng như muốn ăn luôn cả người nàng.
Nàng vội vàng cúi đầu càng thấp hơn
Trầm thị thu hết cử chỉ của hai người vào mắt, vì cảm thấy có lỗi với nữ nhi nên nàng càng không muốn Trầm Thanh Lê chịu khổ, liền hỏi “Lục Hoài Khởi, Cao Vân Trạm nói ngươi là thái giám giả, ta muốn nghe lời thật” lúc trước nàng điên điên khùng khùng nhưng vừa nhìn thấy thân nữ nhi, nàng liền như các mẫu thân trên đời này, muốn loại trừ tất cả nguy hiểm cho nữ nhi của mình.
Thua bởi Lục Hoài Khởi, nàng vô cùng oán hận nhưng vì hắn đã nhiều lần cứu mạng nữ nhi nên nàng rất cảm kích, tuy vậy lại không đồng ý nhận con rể như hắn
Vì thế.
Trầm thị lập tức bày tỏ thái độ“Thực ra, như A Lê vẫn thích hợp với nam tử ôn nhu sủng ái nàng như Vân Hành, còn ngươi…dù ngươi không phải là thái giám giả thì cả triều có không biết bao nhiêu người muốn ngươi chết.
A Lê theo ngươi, ta không an lòng”
Lục Hoài Khởi vẫn tươi cười sủng nịch “Trầm tài nhân, vừa rồi ta chỉ nói cho ngươi biết chuyện ta muốn làm” nói cách khác, ta không có trưng cầu ý kiến của ngươi
Sắc mặt Trầm thị lập tức xám xịt “Lục Hoài Khởi, ngươi…”
Lục Hoài Khởi tiến lên, bá đạo kéo Trầm Thanh Lê ra khỏi ngực Trầm thị “Trầm tài nhân,A Lê trước kia do ta chiếu cố, sau này cũng như vậy.
Chuyện ngươi lo lắng, ta biết, nhưng ta có kế hoạch của ta”
Lục Hoài Khởi đã muốn đi về phía trước một bước, bá đạo hữu lực tay trực tiếp đem Trầm Thanh Lê theo Trầm Thị trong ngực kéo ra, “Trầm Tài Nhân, A Lê trước kia chính là do ta chiếu cố.
Về sau ta cũng sẽ chiếu cố thật tốt của nàng.
Ngươi lo lắng sự tình, ta biết… Nhưng là ta cũng có của chính ta kế hoạch.”
Từ lúc quyết định sẽ chịu trách nhiệm với Trầm Thanh Lê, hắn liền biết sau này con đường hắn đi sẽ càng khó khăn hơn nhưng vậy thì đã sao chứ, đó là do hắn chọn.
Nói cách khác, trong quan hệ của hắn với Trầm Thanh Lê, là hắn mặt dày chủ động quấn lấy nàng, mà nàng tuy nhân sinh có chút phức tạp nhưng về mặt cảm tình vẫn là chưa biết gì.
Hắn đã là “lừa gạt” nàng, đương nhiên phải chịu trách nhiệm với nàng
Trầm thị không thích Lục Hoài Khởi bá đạo như thế liền tiến lên kéo Trầm Thanh Lê đi, Lục Hoài Khởi lại đem Trầm Thanh Lê giấu sau lưng hắn “Trầm tài nhân, không phải ta dát vàng lên mặt mình nhưng A Lê không gả cho ta thì nàng còn có thể gả cho ai?đã là thiếp của Đông Hán Đô đốc lại suýt trở thành Bắc Tề thái tử phi, thiên hạ này còn có nam nhân nào dám cưới nàng?”
Một câu này làm cho bàn tay đang vươn ra của Trầm thị đột nhiên cứng đờ
Lục Hoài Khởi lại nói ‘Trầm tài nhân, ngươi bây giờ đã không thể bảo vệ cho A Lê.
Ta không dám nói với tình cảnh hiện tại, ta có thể đảm bảo cho nàng một đời vô ưu nhưng so với đưa nàng cho nam nhân ôn nhuận như Mộ Vân Hành, ta cảm thấy để nàng ở cạnh ta vẫn an toàn hơn”
Không phải không nghĩ tới để nàng tiến vào cuộc sống của hắn sẽ khiến nàng gặp nhiều phiền toái không cần thiết, nhưng chỉ vừa mới nghĩ tới sẽ có nam nhân khác thay hắn chiếu cố nàng, hắn liền thấy ghen tỵ và không tin tưởng.
Nữ nhân hắn đặt trong lòng bàn tay mà thương yêu, liệu nam nhân khác có sủng nàng như vậy không? Nghĩ nghĩ, cuối cùng hắn đưa kết luận, thay vì giao hạnh phúc của nàng cho nam nhân khác, chi bằng để hắn.
Không đợi Trầm thị nói thêm gì, Lục Hoài Khởi lôi kéo Trầm Thanh Lê đi về phía cửa điện
Trầm Thanh Lê ngẩng đầu nhìn hắn, dưới ánh nến, toàn thân hắn như được bao phủ bởi một tầng kim quang, nhìn thấy thần thánh và nghiêm túc.
Cũng không biết vì sao, hắn như vậy, nàng lại thấy tin tưởng.
Bị hắn nắm tay dắt đi, nàng lại mong con đường họ đang đi không có điểm cuối thì tốt biết bao
Gió đêm thổi tới có chút lạnh, Lục Hoài Khởi cúi đầu nhìn nàng, Trầm Thanh Lê ngẩng đầu, si ngốc nở nụ cười với nàng.
Hắn nhìn không được mà đưa tay vuốt nhẹ chóp mũi của nàng
Đúng lúc này Đồng Vạn Kim từ xa đi tới, nhìn thấy cảnh này, mặt liền trầm xuống.
Lục Hoài Khởi điên cuồng không phải ngày một ngày hai, hắn nhìn đạ quen nhưng hôm nay hắn thấy Trầm Thanh Lê nhìn Lục Hoài Khởi hai mắt tỏa sáng, hắn sao có thể phá hỏng tình cảm của bọn họ?.