Đọc truyện Gả cho cựu nguyên soái ốm yếu bệnh tật – Chương 72:
Chương 72
Một lúc sau Lục Vãn Vãn mới phản ứng lại Tạ Kha đang nói gì, cô bỗng cảm thấy đuôi lông xù của tiểu công chúa nháy mắt vô cùng bỏng tay nên lập tức thu tay về, nâng mắt nhìn Tạ Kha, biểu cảm của anh một lời khó có thể nói hết.
Tiểu công chúa cũng từ từ di chuyển ánh mắt, giọng điệu lạnh lùng. Rõ ràng chỉ gọi tên Tạ Kha, nhưng lại khiến sống lưng anh lạnh buốt, “Tạ Kha.”
Tạ Kha có ngốc mấy đi nữa cũng ý thức được 80% anh đang hiểu lầm. Mặc dù trước đây, lúc anh và Khả Khả làm những chuyện không thể miêu tả được cũng sẽ bắt đầu từ sờ đuôi, nhưng…
Nói không chừng Cố Huấn Đình vẫn chưa theo đuổi được người ta?
Tạ Kha nhìn ánh mắt muốn giết người của tiểu công chúa, vội vàng sờ cái đầu tê dại, suy nghĩ một lúc rồi giải thích, “Chà không phải, tôi tưởng cô đang bôi thuốc cho cái đuôi của cậu ấy.”
Anh còn cứng miệng giải thích, “Bôi quá nhiều thuốc mọc lông có thể sẽ có chút kích thích…”
Lục Vãn Vãn thở phào, không muốn tranh luận với Tạ Kha nữa, câu “anh có chuyện gì” do tác dụng phụ của kẹo mật tâm đã biến thành, “Anh chẳng có việc gì nhỉ?”
Cố Huấn Đình không nói gì, mà chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm anh.
Tạ Kha lau mồ hôi lạnh lên trán: “…Hai người bị sao vậy?”
Lục Vãn Vãn nghĩ đến tác dụng phụ, bèn dứt khoát không nói gì mà trực tiếp gõ chữ trên quang não, “Là tác dụng phụ của kẹo mật tâm.”
Tạ Kha nhìn quang não, gật đầu sáng tỏ.
Anh biết kẹo mật tâm, đây là đồ tốt để bồi bổ sức mạnh tinh thần, chỉ có điều ăn vào sẽ có tác dụng phụ.
Bây giờ xem ra, Lục Vãn Vãn và Cố Huấn Định đều đang chịu tác dụng của nó.
Làm rõ điều này, Tạ Kha cũng không vòng vo nữa, anh do dự một lúc nói, “Là thế này, trước kia có một chuyện tôi vẫn chưa nói cho hai người biết.”
“Thực ra lúc trước nhị hoàng tử Cố Linh Tích có đến tìm tôi.”
Nhị hoàng tử Cố Linh Tích?
Lục Vãn Vãn có chút ngạc nhiên, nghe Tạ Kha tiếp tục nói, “Cậu ta trúng độc tố mà chỉ có người thú lưỡng cư mới có thể tiết ra, lén lút đến tìm tôi, tôi đã làm một cuộc phẫu thuật cho cậu ta.”
Tạ Kha nhìn Lục Vãn Vãn nói, “Độc anh ta trúng rất mạnh, cần phải phối hợp với nguyên tố thanh tẩy cô để lại.”
Lục Vãn Vãn gật đầu, lúc hai người còn ở hành tinh Man-se-la, Tạ Kha có đến tìm cô xin nguyên tố thanh tẩy.
Tạ Kha cười, “Nhưng mà, tôi chỉ cho cậu ta một phần, bắt cậu ta điều tra đường bay thử nghiệm tính thích ứng của hai người có vấn đề gì không.”
“Đường bay làm sao? Lục Vãn Vãn hỏi.
Lúc đường bay của thử nghiệm tính thích ứng vừa mới ra, cô cũng đã điều tra qua nhưng không hề phát hiện ra gì bất thường.
“Ừm…tôi nghi ngờ đường bay có thể sẽ có vấn đề, cô cũng biết, luôn có người không thích hai người kết hôn.” Tạ Kha đổi lý do, “Vì vậy tôi nhờ nhị hoàng tử giúp đỡ, nếu như có vấn đề thì thay đổi một chút.”
Lục Vãn Vãn gật đầu, Tạ Kha nói tiếp, “Hôm nay, nhị hoàng tử nói với tôi có hai hành tinh có vấn đề, hiện đã thay đổi rồi, bây giờ chắc có lẽ có thể xem được đường bay sau khi sửa đổi, hai người xem có không.”
“Nếu như đã sửa rồi, tôi sẽ đưa số nguyên tố thanh tẩy còn lại cho cậu ta, nhưng nguyên tố thanh tẩy chỗ tôi có lẽ không đủ, đến lúc đó vẫn phải nhờ cô giúp một tay.”
Lục Vãn Vãn nhanh chóng hiểu được ý của anh, đồng thời cảm kích nhìn anh, cô mở quang não ra kiểm tra.
Lần kiểm tra này đúng là đường bay đã thay đổi một chút, hành tinh thứ ba và hành tinh thứ tư lúc ban đầu đã đổi thành hành tinh Thanh Vân Lục Hoan Song Tử, những thứ khác không có gì thay đổi.
“Cảm ơn anh, Tạ Kha.” Lục Vãn Vãn gửi một dòng tin nhắn cho anh.
“Không cần cảm ơn, nếu như không có dị năng thanh tẩy của cô thì tôi cũng hết cách nhờ Cố Linh Tích đi điều tra.” Tạ Kha cười nói.
Nhưng Lục Vãn Vãn lại không thể cười được, cô cau mày, gõ tiếp một hàng chữ trên quang não, “Anh có biết là người nào đã giở trò khoong?’
Tạ Kha lắc đầu, “Nhị hoàng tử không chịu nói, nhưng mà…”
“Tôi nghi ngờ người đó có lẽ có quan hệ thân cận với cậu ta.” Tạ Kha sờ sờ cằm, “Nếu không thì với tính cách của nhị hoàng tử không thể không nói ra.”
Người có quan hệ mật thiết với nhị hoàng tử?
Cô nhớ rằng đại hoàng tử Cố Linh Xuyên là bạn tốt của tiểu công chúa, thấy gần đây nhị hoàng tử ra tay xé toạc bộ mặt của đám quý tộc thối nát đó, cậu ta dường như không phải là người sẽ ra tay với một thử nghiệm nhỏ nhoi.
Vậy còn lại chỉ có bệ hạ và những hoàng tử khác.
Nhưng nếu bệ hạ không muốn cô và Cố Huấn Đình kết hôn thì ban đầu sẽ không tìm Cố Huấn Đình về lại, lẽ nào là những hoàng từ còn lại?
Cái chết của Cố Linh Xuyên, còn có chuyện tiểu công chúa bị hãm hại, lẽ nào có liên quan đến bọn họ?
Lục Vãn Vãn nghĩ đến đây, lồng ngực dâng lên cảm xúc không nói rõ, rất không thoải mái.
“Tôi không chắc.” Tạ Kha chú ý đến ánh mắt cảnh cáo của Cố Huấn Đình ở một bên, bèn chuyển chủ đề, “Chỗ hai người có máy chứa nguyên tố thanh tẩy dự trữ không?”
Lục Vãn Vãn lắc đầu.
“Vậy hành tinh kế tiếp của hai người là gì thế?” Tạ Kha nói, “Tôi xem xem có thể qua đó tìm mọi người không, tiện thể giúp Cố Huấn Đình kiểm tra lại một chút.”
Lục Vãn Vãn nghe anh nhắc đến chuyện khám lại, liền nhớ đến những nguyên tố nhỏ bé giống như dị năng trong cơ thể Cố Huấn Đình, cố gắng ép xuống những cảm xúc phức tạp trong lòng, gửi bản đồ đường bay cho Tạ Kha.
Tạ Kha liếc vài cái, “Mất khoảng ba ngày từ Hải Nguyệt Sâm đến hành tinh Lam Chi Sa, đợi đến khi hai người kiểm tra xong thì thời gian cũng xấp xỉ.”
Hẹn xong chỗ gặp mặt, Tạ Kha nhìn cái đuôi của Cố Huấn Đình, nói với vẻ mờ ám, “Vậy tôi không làm phiền hai người nữa.”
Cuộc gọi đã ngắt, Lục Vãn Vãn nâng cánh tay tê mỏi, xoa xoa trán.
Tiểu công chúa kéo kéo tay áo cô, anh vẫn nghĩ về chuyện Lục Vãn Vãn tức giận lúc trước, chỉ chỉ vào đuôi của mình, “Không sờ?”
Lục Vãn Vãn: “…” Người này sao có thể điềm tĩnh như vậy?
Có thể ánh mắt của cô quá kỳ lạ, Cố Huấn Đình nhận ra gì đó, mở quang não, gửi cho cô một hàng tin nhắn…
“Không cần lo lắng, những người đó, không đáng.”
Lục Vãn Vãn cau mày, cô nâng mắt, đối diện với đôi mắt đen kịt của Cố Huấn Đình, lúc gõ hàng chữ này, trong đôi mắt anh mang vẻ lạnh lùng thông suốt, tựa như đã sớm biết những chuyện này, hơn nữa rất ghê tởm.
Nhìn vẻ ngoài lãnh đạm và lạnh lùng của anh, Lục Vãn Vãn có chút đau lòng, cô muốn phá vỡ sự lạnh lùng như tảng băng của anh.
Nghĩ đến sức mạnh tinh thần vừa rồi của anh khiến cô vô cùng khó chịu, cô không biết trạng thái tâm lý của mình như thế nào mà thật sự làm theo lời anh nói, đặt tay lên đuôi anh, vuốt vài lần từ đầu đến cuối.
“…”
Bên tai cô truyền đến tiếng rên rỉ mang chút ngạc nhiên và không thể khống chế trong phút chốc, gò má Lục Vãn Vãn nóng bừng, nhìn thấy lông xù lên như pháo hoa, cô có hơi thấp thỏm thu tay về, nhanh chóng gõ một hàng chữ trên quang não, “Em mệt rồi, về nghỉ ngơi trước.”
Cô chạy khá nhanh, sống lưng tiểu công chúa bị cô làm cho tê dại, đôi tai sát đầu, căn bản không kịp bắt cô về lại, chỉ nhìn bóng lưng có hơi chao đảo của cô, cong khoé môi bất lực.
……
Sau khi điều trị xong rất mệt mỏi, cộng thêm bị sức mạnh tinh thần công kích, Lục Vãn Vãn dành hết gần buổi chiều để tu luyện, đợi đến khi màn đêm buông xuống mới chậm rãi mở mắt.
Dị năng trong cơ thể cô tiêu hao rất nhanh, nhưng sức mạnh tinh thần không những không ít đi, ngược lại còn nhiều hơn một chút so với lúc điều trị cho tiểu công chúa.
Lẽ nào chỉ cần dung hợp sức mạnh tinh thần của cô và Cố Huấn Đình, thì sức mạnh tinh thần của cô sẽ nhiều hơn sao?
Lục Vãn Vãn có chút ngượng nghịu, cô ghi lại điều này, cùng với chuyện trong cơ thể tiểu công chúa có thể xuất hiện nguyên tố dị năng chuẩn bị đem đi hỏi Tạ Kha.