Flame - Fanfic Exo

Chương 25


Bạn đang đọc Flame – Fanfic Exo: Chương 25

Chap 25
Ngày hôm nay tôi dẫn năm đứa nhỏ mồ côi đi mua sắm chuẩn bị về Việt Nam. Cực khổ cả ngày và lựa được rất nhiều đồ đạc cho tụi nhỏ, cứ tưởng là được nghỉ ngơi nào ngờ vừa ngồi taxi về tới nhà đã bị ông anh galaxy và đám hổ báo EXO gào rú. Vậy là tôi lại bắt taxi đến KTX của EXO, hiện tại tôi đang làm cố vấn cho những con người điên khùng này
-Chun Ki này, bố mẹ của em làm nghề gì? – Kris hyung vừa xếp quần áo vừa hỏi
-Một nghề quan trọng ạ!
-Chun Ki, bố mẹ em có biết nói tiếng Hàn không?
-Không ạ!
Nói đến vấn đề này mới nhớ, tối qua tôi gọi điện thoại về ẹ lấy hết dũng cảm để kể mọi việc. Nhất là việc phẫu thuật thẩm mĩ và chuyện dì mất, mẹ tôi không trách mắng tôi mà còn hồ hỡi đòi xem mặt Chanyeol. Tôi không thấy mẹ trách thì hỏi thêm nữa. Bà chỉ nói lúc tôi đang phẫu thuật dì đã gọi và nói hết mọi việc, ba mẹ không muốn tôi bị áp lực nên giả vờ không biết. Nhờ chuyện này tôi thấy nhẹ nhõm hơn, dẫn EXO về Việt Nam thực ra cũng có chủ ý!
-Chun Ki này, mang gì để chống muỗi?
-Baekhyun hyung, muỗi ở Việt Nam lì lắm. Anh có thoa cả kí thuốc chống muỗi cũng không ăn nhằm gì nó, ngược lại càng làm da anh đen thêm!
-Anh Suho, bọn em muốn xin cái đống đồ dơ trong kia có được không? – Sehun kéo áo của Suho, tay kia chỉ về phía nhà bếp
-Không được, không thể bán! Đó là đồ của các anh bên EXO-M
Suho hyung xoa nhẹ đầu của Sehun, cười tươi
-Vậy đồ của bên K thì được bán đúng không ạ? – Yihn cũng ngước mặt lên hỏi
Tôi thật khổ với bọn nhỏ nhóc này, xấu hổ khi dẫn tụi nhỏ đi theo. Suốt ngày cứ đòi bán cái này bán cái kia của người ta, nhưng có lẽ chúng thiếu thốn vật chất nên mới thế.
-Chun Ki à, em vào đây giúp anh với
Là Chan oppa đó! Tôi đi thẳng một lèo vào phòng của anh ấy. Những người bên ngoài thì cười rất ám muội, Han hyung với cả Chen hyung đều kêu tôi đóng chặt cửa nữa. Không lẽ họ biết mối quan hệ hai ngày của tụi tôi sao?!
Chanyeol ngồi trên giường, một đống quần áo được bày ra, toàn là đồ mới, thảo nào Baekhyun phải ra phòng khách thu xếp. Chắc là mới mua, chứ đống đồ cũ đều bị bán hết rồi.
-Sao ạ? – Tôi cắn môi nói
-Lại đây xem giúp anh bộ nào ổn. Gặp bố mẹ của em nên anh phải chu đáo tí!
Nghe anh nói vậy tôi rất cảm động, anh nghĩ đến cảm nhận của ba mẹ tôi rất nhiều. Leo lên giường tôi lại nhoài người ôm chặt anh, không nghĩ có ngày mình sẽ được ôm anh như vậy!
-Anh mặc bộ nào cũng được hết. Gia đình của em không lễ nghi gì nhiều đâu!
Anh khẽ ôm tôi, hôn nhẹ trên đỉnh đầu, tay nắm hờ vuốt nhẹ mu bàn tay. Mặt tôi bắt đầu đỏ, lỡ mà hôn môi một cái chắc…chắc tôi chết!!!
-Anh căng thẳng quá đi!
Tôi ngước lên nhìn anh, cười nói
-Không sao, mẹ em rất mê trai Hàn. Ba em thì thích xem dance sport, cả hai đều rất teen nên không cần lo lắng!

Anh thở dài im lặng, một lúc sau tưởng như là tôi ngủ quên trong vòng tay rắn chắc và mùi thơm đặc biệt lại nghe anh nói
-Ba mẹ của em có biết chuyện… chuyện…
-Hai người họ đều biết hết. Họ nói anh phải chịu trách nhiệm thời gian còn lại trong cuộc đời của em.
Nghe tôi nói anh cứng người một chút, tôi liền thấy bất an. Ngước mặt nhìn anh, anh hơi nhếch mép!
-Anh còn chịu trách nhiệm cuộc đời của Baekhyun nữa, làm sao đây?
-Không sao! Tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường. Baekhyun hyung có thể cùng làm phu nhân với em! Em thì hai, tư, sáu. Hyung ấy ba, năm, bảy. Ngày chủ nhật hai đứa em cùng làm. Anh thấy sao?
-Sức nào chịu nổi đây? – Chanyeol lại cười, nụ cười này làm biết bao người điêu đứng. Ngày đó bảo vệ nụ cười này thật sự rất đáng giá – Em có ước nguyện gì không? Anh sẽ thực hiện cho em!
-Ưm… em không cần gì hết. Chuyện tình cảm cũng không cần lãng mạn. Chỉ cần nhìn thấy nụ cười này của anh em thấy đủ rồi!
Anh bỗng nâng cằm tôi một chút, như chuồn chuồn lướt nước, nhẹ nhàng hôn tôi. Cái hôn không pha dục vọng, chất chứa những thông điệp yêu thương, mười giây sau anh đặt lên trán tôi một nụ hôn nhẹ. Nếu bạn có bạn trai, sau khi anh ấy hôn môi bạn và đặt lên trán bạn một nụ hôn tôi tin chắc bạn đã chọn đúng người, đó là một cái hôn quan tâm và tôn trọng bạn.
-Vé máy bay Kris hyung đã lo hết rồi, ngày mai chúng ta sẽ bay sớm tránh fan. Bên công ty cũng cho tụi anh nghỉ phép rồi!
-Ồ!
11 tiếng sau khi lên máy bay
Trên máy bay cũng không có gì đặc sắc ngoài việc đám Sehun xin xỏ Suho hyung mấy cái ship. Vì sao chúng chỉ xin Suho hyung? Vì hyung ấy là leader. Ngoài ra thì không có gì vui vẻ hết, lần đầu đi máy bay nên bọn nhóc cũng rất phấn khích. Hiện tại chúng tôi đang ngồi xe về nhà của tôi, một vùng quê.
-Chun Ki à! Sao chúng ta lại vào rừng thế này? – Baekhyun chu môi, mắt láo liên nhìn hai phía.
Ngủ cho đã rồi bây giờ thắc mắc.
-Đúng rồi đó, sao lại vào rừng?
-…
Vâng nhờ anh đấy, nhờ anh mà cái xe nó im lặng hai tiếng bây giờ nháo nhào cả lên. Tôi cũng chỉ hề hề lấy lệ, tiếp tục ôm tay Chanyeol và nhìn đường xá. Rất lâu rồi tôi mới đi đường này, khoảng hai mươi năm rồi mới về ruộng của ba mẹ. Cảm giác rất tuyệt, về quê thì chắc chắn không có fan hâm mộ còn có thể chơi những trò mà thành phố không có. A~ Chan oppa, em dẫn anh về ra mắt nhạc phụ với nhạc mẫu đây! EXO ơi là EXO, lần này các anh chịu cực rồi a
~-Tới rồi! Chào mừng đã đến ruộng nhà em! Đường ở trong là đường đất nên xe không vào được, mấy anh lấy đồ đi chúng ta sẽ đi bộ vào trong!
Tôi phóng xuống xe, vừa lấy vali vừa lưu loát miêu tả bên trong. Tôi chỉ thuật lại lời mẹ tôi mà thôi
-Gì cơ? Không phải biệt thự hả, tại sao khắp nơi toàn là cây cối đồng lúa thế này? – Chen hyung nhăn nhó mặt mày quải cái ba lô to to dáo dát xung quanh.
-Sẽ không có điện với internet đúng không? – Lay hyung ngơ ngác nhìn tôi.
Tôi gật đầu
– A~ chị Chun Ki, Yihn không muốn đâu! Yihn sợ bóng tối!
– Hun cũng sợ bóng tối!

– Mohn Chu không muốn ở nơi buồn bã vầy đâu chị Chun Ki!
– Nơi đây không phải phong cách của anh!
– Chỉ tại Kris hyung, TAO không muốn ở nơi này đâu!
-Cả In với Hun nữa
~-….
Tôi đưa mắt nhìn những khuôn mặt méo mó. Trừ D.O, Chanyeol với Luhan oppa không ý kiến thì những người còn lại nhất quyết không chịu vào. Nói có vẻ huề vốn, D.O oppa vốn trầm tính, Han oppa thì hòa nhã thuận theo mọi người, Chan oppa mà dám nói thì…
-Chun Ki, tụi anh không muốn đâu. Buổi tối sẽ rất đáng sợ, không có internet, không có điện làm sao sống đây?
-Ai bảo đòi theo làm gì. Dù sao mấy anh cũng ở chung với nhau cần gì internet. Đi lẹ đi, tối một tí nữa là xong luôn. Ở đây có ma vú dài đó! – Tôi đưa tay trợn mắt lên minh họa. Kết quả ba mươi phút sau chúng tôi đã đi được nữa đường.
Không ngờ câu chuyện dọa con nít này lại có sức ảnh hưởng với những con người này. Từ nảy đến giờ họ cứ thay phiên nhau hỏi tôi về ma vú dài, còn đám Kim Sehun thì đòi ẩm cho bằng được, kể ra cũng tội. Việt Nam luôn gắn liền với những con ma ghê gớm nào là ông Kẹ, ma da, ma vú dài, bà Thủy… với người lớn thì không sao với con nít thì thực là ba chấm. EXO không hổ danh là nhóm nhạc bệnh hoạn với nhóm cẩu hội lừng danh và những con người biến thái. Móm lớn cõng móm nhỏ đi kế Luhan hyung hai cái miệng này hợp lại có sức công phá ghê sợ, cả hai đều thích trà sữa nên đã tìm được điểm chung, lợi dụng tình thế đó móm nhỏ đã nài nỉ đống ship của móm lớn. Vâng! Móm lớn phê duyệt! Kai thì cõng Mohn Chu, cùng với Lay hyung đang cõng Han Ji phân tích những bước nhảy trong dance. Mohn Chu lắng nghe chăm chú, tay chân hoạt động liên hồi còn thằng nhóc Han Ji thì hả họng ngủ ngon lành! Vấn đề đáng nói chính là Xiumin, Kris với Tao truyền thụ cho Yihn những kiến thức vũ trụ. Không nghĩ thằng Yihn lại hiểu, bó tay! Vần, D.O và anh Suho vĩ đại thay phiên nhau cất tiếng hot giữa khung trời yên ả xen vào đó là nhóm cẩu hội đang bát nháo cả lên. Không ngờ bộ mặt thật của Chanyeol oppa chính là đây. Nói chuyện còn hơn những người kia. Vâng! Các anh và mấy cưng cứ nói đi, nói nhiều tí. Sắp hết cơ hội để nói rồi!
-Giới thiệu với mọi người đây là cây cầu lịch sử. Được xây dựng cách đây năm mươi năm, thời ba mẹ em còn để tóc ba chỏm. Cầu khỉ nha! Giờ nó sắp tuyệt chủng rồi, qua từng người thôi. Rớt xuống ma da lôi đi luôn em không biết nhé!
Nghe tôi nói xong tất cả ánh mắt dồn về cây cầu mục nát trước mặt. Tôi không đảm bảo nó có thể đưa tất cả chúng tôi sang kia con kênh nhỏ này không.
-Em đi trước đây, qua được thì sống, không được thì chết. Thấy hai khóm tre này không?
Cả đám gật đầu lia lịa
-Ma vú dài ở trong đó đó!
-AAAAAAAA!
Sức công phá của mười bảy con người rất kinh khủng
-Tóm lại qua thì sống, rớt xuống thì chết, ở lại cũng chết! Em đi à…
-Chun Ki~ sao nỡ bỏ rơi anh ở đây! – Chanyeol tròn xoe mắt nhìn tôi
-Chan oppa, chúng ta đi! Bên kia là thiên đường đó!
Tôi tháo đôi guốc cao, chân trần leo lên cây cầu. Đồ đạc đều giao cho Chanyeol xách hộ. Khi hai đứa tôi đi được nửa đường cây cầu bắt đầu rung lắc dữ dội, tôi sợ nhất là ma da với ma vú dài. Chẳng lẽ hai người không cho cặp đôi trẻ này sang sông sao? Không đúng, tôi nghe mấy người kia đang cười sặc sụa, nhìn lại thì ra là tên đen nắm tay vịn của cầu mà lắc lấy lắc để còn mấy người kia thì cỗ vũ quyết liệt!
– Này, nguy hiểm lắm đấy! Không được lắc!
-…
– Kim Kai chết tiệc, em mà qua bên kia được rồi anh sẽ không yên thân!

Cố dùng hết sự nhanh nhẹn tôi kéo tay Chanyeol đi nhanh sang kia cầu. Quay lại nhìn đám người đang rồng rắn nối đuôi nhau, các anh để tụi nhỏ đi xen kẻ còn hành lí thì để lại bên kia cầu. Cả đống hành lí tương đối nhiều, tầm bốn cái trên một người tụi nhỏ thì mỗi đứa một cái. Tôi nghĩ vận chuyển từ từ là cách thông minh lỡ xui rủi trong lúc đang đi cây cầu sụp một cái, đố ai có đồ ấy người này mặc. À không, đồ của ba mẹ tôi chắc đủ! Ha ha
Sau khi tụi nhỏ đã an toàn một số người quay lại bên kia lấy hành lí. Số trời thế nào mà lúc những con người đều đứng trên cầu tạo dáng để tôi chụp hình, cây câu kêu cót két vài tiếng vậy là người và đồ đều rớt xuống kênh. Hy hữu một điều, tất cả hành lí của bọn con trai đều ướt, đồ của tôi đương nhiên bình thường. Nhìn lại những con người chặt vặt dưới con sông tôi cùng năm đứa nhỏ vỗ tay tán thưởng. Con kênh này dùng để dẫn nước vào ruộng nên nước không sâu, chỉ tới thắt lưng của người cao 1m60 đối với những ông anh cao kều nay thì chẳng ăn nhằm gì.
-Này Baekkie, lấy cái mông của cậu ra ngay. Đè chết anh rồi này!
-Han hyung, Hun chưa muốn chết. Cứu Hun với!
-Này này, mọi người đứng lên hộ tôi cái đi. Tôi sắp lún rồi này!
-Aaaa~ Channie, kéo tớ với!
-Baekkie, đừng lo lắng. Chan sẽ cứu Baek mà!
-…
15 phút sau, sân nhà Chun Ki
Bộ dạng hiện giờ của những con người vũ trụ chẳng khác gì dân bắt heo. Đầu tóc, quần áo, giày dép đều đầy bùn đất. EXO-L mà nhìn thấy chắc hẳn bắn chết tôi vì tội dẫn những con người này về quê. Chúng tôi hiện đang ở túp lều lí tưởng của hai ông bà già. Nói là lều thì hơi quá, thực ra là một ngôi nhà ngói màu mè chỉ là bề ngoài thôi còn bên trong…
-Tất cả chúng ta sẽ ăn và ngủ ở đây một tuần lễ sao? – Kai giật giật môi nói
-!!!
Không ở đây thì ở đâu?!
-Chị Chun Ki, Yihn muốn đi vệ sinh! – Yihn kéo kéo ống quần của tôi, tay bụm ngay hạ bộ. Tôi ngồi xuống vuốt đầu của nó định nói chờ một lát liền nghe hai giọng nói tiếng Hàn lạ lẫm.
Hai ông bà già đã chạy ra sân đón chúng tôi, năm giây để mẹ tôi nhìn ra đám buồi nhuồi này thì ba tôi đã hồ hỡi vỗ vai của D.O ( Chắc tại anh ấy cao hơn ba tôi tí, những người kia đã quá cao rồi sao với tới ), ông nói bằng tiếng Hàn làm tôi giật mình, rất là chuẩn. Nhưng ông ấy biết tiếng Hàn sao?
-Vào nhà đi nào mấy đứa đẹp trai. Vào trong ăn trái cây! Đi nào!
Baekhyun và Chen phản ứng rất nhanh, quay sang cười ngay với ba tôi và xách mấy cái vali lại hối thúc những người kia. Mẹ tôi ngay sau đó thì hét ầm lên
-Anh à, đẹp trai quá! Em làm sao sông nổi đây anh!
-Mẹ à, đi vào trong rồi hãy nói! – Tôi giục mẹ tôi.
EXO cũng rất lễ phép, tuy mình mẩy đang rất ư là bẩn nhưng vẫn không quên hành lễ, ba mẹ tôi rất hài lòng

Ngôi nhà này nếu chứa hai mươi người thì tương đối chặt hẹp, chỗ ngủ sẽ không đủ nên phải ra kho lúa mà ngủ thôi. Tôi là con gái nên không thể phong trần, tụi nhỏ là con nít nên không thể ở nơi ẩm mốc, ba mẹ cũng đã già nên không thể hít khói bụi trong kho được. Vậy nên EXO phải ngủ kho rồi!
-Chun Ki à, tắm ở đâu? Anh không tìm thấy phòng tắm! – Xiumin hyung ghé tai tôi hỏi.
Đây là vấn đề nan giải, chỗ này không phải khu vực xây dựng nông thôn mới chỉ là một vùng đất tư nhân do ba mẹ tôi mua để thư giãn. Hai ông bà muốn giữ những cái thời xưa nên không xây dựng bất cứ gì gọi là hiện đại. Căn nhà này với cả nhà kho là ngoài dự liệu, suy ra những cái như phòng tắm hay toilet đều không có.
-Chỗ này nè!
Tôi dẫn Xiu hyung ra cái chòi nhỏ nằm gần một cái hầm cá. Cái chòi này thực ra cũng quá tồi tàn đi, bốn cái vách ngăn làm bằng cao su, cửa đóng cũng tạm bợ, bên trên thì có mấy nhánh dừa che chắn, mà xung quanh cái chòi này toàn lỗ thủng. Tóm lại đứng ở trong đó tắm giống như chơi trò chơi cảm giác mạnh, hồi hộp lắm nha!
-Chun Ki à, chỗ này… có chút gì đó không ổn!
-Anh yên tâm đi, em sẽ canh chừng giúp anh. Sẽ không ai dám ngó body sexy của anh đâu! – Tôi liếm môi, nhướng mày với Xiu hyung.

Anh ấy xô vai tôi một cái đỏ mặt chạy vào trong, có lẽ con người ta ngại quá sức mạnh sẽ tăng gấp đôi, khi Xiumin hyung đóng cửa một giây sau đó cái “nhà tắm” sụp xuống…
-Tại hyung mà giờ này chúng ta chưa được tắm đó!
-Hyung xin lỗi!
-Tao à, đừng trách hyung ấy nữa! Làm nhanh một chút thì được tắm thôi. – Luhan cầm một đống dây nhợ, buộc buộc rồi tháo tháo
-Trời ơi, tại sao chúng ta lại lâm vào hoàn cảnh này! – Chen ngước mặt lên trời than ngắn – Chanyeol à, tớ không nghĩ cậu lại đồng ý quen con nhỏ khùng khùng này đó!
Chanyeol đang đóng mấy cọc cây nghe Chen nói thì cười cười, mắt liếc liếc.
-Gì chứ!
-Không xong rồi! Em muốn đi! – Baekhyun ôm bụng, mặt căng thẳng nhìn mười mười một con người đang làm việc trong đêm tối.
Tất cả hành động đều dừng lại, ngay sau đó kẻ ôm đầu người thở dài, không nghĩ những con người được hàng triệu người yêu thương lại lâm vào hoàn cảnh hiện tại.
-Hyung nghĩ… cái kia là toilet! – Suho chỉ về phía cái hầm nhỏ, trên đó có một cái chòi không kém gì cái nhà tắm lộ thiên hiên tại.
-Kh…không…không phải chứ!
-Kyung Soo à, cháu khéo tay quá đi! Ngay cả con bé Chun Ki cũng không giỏi được như cháu.– Mẹ tôi chống cằm nhìn D.O đang bận rộn.
D.O chỉ cười tiếp tục thái thịt. Đúng chuẩn bà nội trợ vĩ đại.
– A~ con đẹp trai quá trời. Ba mẹ con khéo đẻ quá! Làm sao giờ, bác không thể để con người đẹp trai này làm việc. Con ngồi đi, ngồi đi. Bác làm cho!
Đó là cảnh trong bếp. Cảnh nhà kho dưới bàn tay khéo léo của Lay, Kris, Sehun và Kim Kai như sau.
Kris hyung cầm chổi quét dọn vách nhà kho đầy bụi bặm, bởi vì đây là kho chứa lúa nên rất ư là bẩn.
Lay đại nhân rất nghiêm túc cắt dán mấy con cá bằng giấy, ngày thường đã ngơ nay còn ngơ hơn, nhưng trông rất đáng yêu. Lão Kai với tên móm được Kris lão đại giao một trọng trách quan trọng vô cùng chính là lau sàn nhà. Điều may mắn cho những con người này là việc nơi đây có điện và internet, ba tôi vì không muốn “em yêu” buồn nên đã dẫn điện về khu nghỉ dưỡng này. Rất may mắn, tôi cũng bị lôi đầu sang đây để dọn dẹp tiếp, không ngờ ba tôi lại trọng sắc khinh con đến vậy!
-Chun Ki à, bây giờ là mấy giờ rồi anh buồn ngủ quá!
-8 giờ Việt Nam ạ, tương đương 10 giờ ở Hàn Quốc!
-Sao cơ, trễ vậy hả! – Sehun nghe tôi nói thì há mồm to hơn chén
-Chúng ta chưa được ăn cơm, chưa được tắm, chưa được ngủ! – Kai ngã ngồi trên đất
-Biết thế này anh không về đây đâu!
-Kris đại nhân, anh đòi theo chứ em đâu ép! Mới có đêm đầu đã chịu không nổi mấy ngày sau làm sao chịu được đây?
-Ôi…
-Cố lên!
Cố lên các anh trai ngày mai còn phải cấy lúa, chăn vịt này nọ nữa!
End chap


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.