Bạn đang đọc Flame – Fanfic Exo: Chương 11
Chap 11
– Ngẩng đầu lên!
Tôi và Chanyeol bị tụi này lôi đến căn nhà hoang không rõ địa điểm. Vừa vào đến cửa mấy người đó đã quăng Chanyeol vào một góc, còn tôi rất nhẹ nhàng bị kèm bởi hai thằng con trai.
Tên có mái tóc vàng hoe có vẻ là đại ca dường như không chờ được nữa nên đã “xốp” Chanyeol rất nhanh. Những người bắt cóc hình như là có bài hết, theo tôi thu thập được thì:
1. Ngẩng đầu lên
Nạn nhân cố chấp không nghe
2. Mày láo hả? * bốp bốp*. Giờ thì nhìn tao!
Tiếp tục cố chấp.
3. Tụi bây đánh nó cho tao
Nạn nhân bị đánh bầm dập
4. Tao cảnh cáo mày… nếu không…
Nạn nhân ngất
– Tao bảo ngẩng đầu có nghe không? – Hắn ta dùng sức mà đạp vào tay của Chanyeol, tôi biết là rất đau.
– Mày có biết tại sao lại ở đây không?
Im lặng
– Mày không muốn nói chuyện với tụi tao à? Idol…hứ, tao dẫm chết mày, dẫm chết mày!
– Aaaaa…a…aaaa!
– Chanyeol – Tôi thống khổ gào lên – Anh hãy cố lên… cố lên, có chết hãy viết di thư để lại, tôi sẽ chuyển giúp anh! – Tôi bi ai mà nói.
Tên đầu đàn nhìn tôi rồi nhìn bọn đàn em của hắn, ý bảo bịt miệng tôi lại đây mà! Đúng như tôi đoán, trong phim và ngoài đời đâu khác gì nhau! Tôi không quan tâm đến bọn hắn, vì cuối cùng tôi cũng sẽ toàn vẹn mà thả ra. Đây đều là kết cục trong phim.
– Mày biết đây là gì không?
Hắn ta kêu đàn em đưa ình cái gì đó, rồi lắc lắc cái bình nhựa trong suốt trước mặt Chanyeol, tôi nhìn Chanyeol xem anh phản ứng thế nào nhưng anh ấy đang quằn quại với vết thương trên tay của mình. Đau lắm đúng không! Không hiểu sao lúc đó lòng tôi quặn thắt lại, rất đau.
– Axit…
Axit, hắn ta điên rồi. Axit có thể lấy ra mà đùa giỡn hay sao? Chanyeol đang co quắp với vết thương cũng cứng người. Anh ấy yếu ớt mở đôi mắt mà nhìn tên thủ lĩnh, mặt đã tái hơn rất nhiều.
– Anh… anh muốn… khụ khụ
– Tao sẽ ày biết cảm giác… không được người khác yêu thích nữa.
Tôi sợ đến rớt nước mắt. Từ đầu đến giờ hắn ta không hề nói lí do là gì cả, bây giờ đột ngột lấy axit…hắn ta.
– Tao sẽ ày biết lí do nhé. Khuôn mặt điển trai của mày đe dọa đến hạnh phúc của người ta, nên tao đã anh hùng ra tay diệt hại giúp tụi nó. Vấn đề là, tao không muốn triệt tiêu mày, nên tao sẽ ày một ít.
Hắn ta ngồi xỏm xuống ngay cánh tay phải đã biến mắt cục bột từ lúc nào, đai nghiến mà bóp cằm của Chanyeol. Chanyeol phản kháng rất yếu, tay của anh…
– Ở đâu là phù hợp nhỉ? Khuôn mặt? Hay là đôi tay tài năng này?
– Đừng… – giọng Chanyeol rất nhỏ, giờ phút này anh rất đáng thương…
Tôi òa khóc, hai hàng lệ rưng rưng, tôi sợ. Sợ nhìn thấy cảnh bảo lực. Máu… chân của Chanyeol đang chảy máu, rất nhiều… Tôi như điên lên khi thấy máu, cố sức vùng vẩy khỏi hai thằng con trai nhưng kết quả không mĩ mãn.
Chanyeol lếch đi tránh né bước chân của tên đại ca. Máu từ chân anh lê lếch làm ướt cả sàn nhà.
Bốp
Hắn ta lại đánh anh.
– không đùa với mày nữa, tao quyết định rồi. Một idol, khuôn mặt là thứ tất yếu. Tao chọn khuôn mặt của mày. Mày sợ à… không đau đâu, chỉ nóng một chút thôi…
– Đừng…khụ khụ
– Ưm..ưm… – Tôi cố la lớn, nhưng cái khăn trên mặt không cho tôi nói. Không biết lí do gì tôi muốn bảo vệ anh
Mười lăm phút sau, tình trạng như mèo và chuột. Kẻ vờn người chạy tôi la hét dù là không ai nghe, tên đại ca như chán nản đã tháo nút chai ra nhắm phía Chanyeol đang bị dồn cuối góc tường. Máu từ chân anh ngày một nhiều, tôi như bị kích thích. Đẩy hai kẻ khống chế mình, bằng lực nhanh nhất tôi bổ nhào vào Chanyeol. Một giây sau đó mọi thứ đối với tôi chỉ còn tồn tại ở hai dạng ảo và thực…
End chap