[Fanfic TFBOYS] Có Lẽ Anh Không Giỏi Yêu

Chương 17


Đọc truyện [Fanfic TFBOYS] Có Lẽ Anh Không Giỏi Yêu – Chương 17

Ái Na ánh lên đôi đồng tử thù hận, không biết nên làm gì lúc này.

*************************

Thiên Tỉ lúc này chạy thật nhanh về phía nhà Hạ Nhược Tâm, anh không muốn cả ngày nghỉ của mình bị hủy hoại dưới cái bộ mặt giả nai vừa nhìn là thấy khó ở của Ái Na kia! Chờ Hạ Nhược Tâm từ tốn mở cửa sau tiếng chuông kính koong của cửa nhà vang lên.

Thiên Tỷ liền chạy thật nhanh vào phía bên trong nhà Hạ Nhược Tâm rồi vội vàng đóng cửa nhà cô lại trước sự chứng kiến khó hiểu của Hạ Nhược Tâm. Còn Thiên Tỉ, lúc này anh lại cảm giác như mình vừa được đứng trước thiên đường sau khi tìm đường từ địa ngục trở về vậy. Khuôn mặt khó chịu ban nãy giờ cũng đã khá hơn được phần nào. Rồi ánh mắt Thiên Tỉ lướt về phía Hạ Nhược Tâm, hiện tại khuôn mặt cô đang nhăn nhó nhìn lại về phía Thiên Tỉ. Thiên Tỉ bất giác cười ngốc nghếch nói.

“Hề hề, chán quá tớ đến nhà cậu chơi mà.”

Hạ Nhược Tâm nghe xong lí do lại càng thấy lạ. Rõ ràng hôm nay cô biết rằng Thiên Tỉ được nghỉ cơ mà? Sao lại đến đây trong trạng thái vội vội vàng vàng thế này? Chắc chắn là có chuyện gì rồi, chứ bình thường những ngày nghỉ như thế này Thiên Tỉ cũng đây có đến nhà cô đâu, cậu ấy toàn ở nhà hưởng thụ bầu không khí im tĩnh cơ mà? Thấy thế bất chợt Hạ Nhược Tâm hỏi.


“Bộ nhà cậu có chuyện gì à, sao hớt hải thế? Ma đuổi ư?”

Thiên Tỉ nghe thấy câu hỏi đó cũng không biết trả lời như nào. Đành hùa theo câu nỏi của Hạ Nhược Tâm.

“Ừ, nhà tớ hôm nay xuất hiện một con quái vật, hung ác lắm.”

Thiên Tỉ nói xong câu nói đấy lại càng làm Hạ Nhược Tâm cảm thấy tò mò hơn. Bạn cô hôm nay bị sao vậy, tự dưng nổi hứng nói đùa. Thấy mặt Hạ Nhược Tâm đang biểu lộ vẻ mặt tò mò như vậy, cứ thế thì mấy câu hỏi không vào đâu của cô sẽ nổi lên mất. Thế là Thiên Tỉ đành tìm cách để chuyển đề tài nói chuyện khác.

“Ơ mà ba cậu đâu rồi? Bác ấy đâu?”-Thiên Tỉ vừa nói anh vừa để tay lên chán tỏ vẻ tìm kiếm về phía phòng khách.

“Ba tớ hôm nay đi thăm người bạn bị ốm nằm ở viện. Xong ba còn phải đi cúng đám ma một bác gái sống ở Thượng Hải, có lẽ tối mịt mới về. Thôi cậu vào nhà tớ đi, đứng đây thấy kì.”


Hạ Nhược Tâm nói rồi đi về phía phòng bếp lấy đĩa hoa quả để Thiên Tỉ tùy ứng đi về phía phòng khách. Lúc mang đĩa hoa quả ra cũng là lúc mà Thiên Tỉ đang bật một bộ phim hành động xem.

Thấy Hạ Nhược Tâm đang tìm chỗ ngồi thì anh ngồi dịch sang phía bên phải một bên rồi để Hạ Nhược Tâm thấy và ngồi ngay bên cạch anh. Vậy là họ cứ thể lẳng lặng xem phim với nhau, không ai nói với ai một cậu suốt một tiếng liền. Sau khi bộ phim kết thúc, Hạ Nhược Tâm như nhớ ra gì đó liền quay mặt sang phái Thiên Tỉ.

Thiên Tỉ thấy thế cũng quay mặt về phía Hạ Nhược Tâm, mắt cả hai người đều chạm nhau nếu tính ra cũng chỉ cách nhau 15 cm là cùng vì họ đang ngồi sát vào nhau cơ mà. Ánh nắng chiếc vào từ chiếc cửa kính ban công phản chiếu về phía Hạ Nhược Tâm và Thiên Tỉ, tọa ra một khung cảnh trai gái thật đẹp, tà mị một cách dị thường.

“Này Thiên Tỉ, tớ hỏi cậu cái này. Lần trước buổi đầu tiên đóng phim Ái Na có nói cậu và cậu ấy quen nhau từ khi còn nhỏ. Chắc 2 người có nhiều kỉ niệm lắm ha. Kể tớ nghe đi?”- Hạ Nhược Tâm hỏi, vừa hỏi vừa mở to ánh mắt xanh long lanh của mình để âm thầm làm nũng. Còn Thiên Tỉ, nhìn thấy cảnh này, Thiên Tỷ anh sao có thể không động lòng chứ.

“Được rồi, tớ kể. Để xem nào, đúng là tớ có quen cậu ta từ khi còn nhỏ thật. Vì 2 gia đình 2 bên quen nhau nên tờ sớm tớ đã thân nhau. Bọn tớ lúc đấy thân nhau khủng khiếp, có thể nói là ăn chung ngủ chung tắm chung đều làm hết. Cho đến khi tớ vào TF Entertainment để làm thực tập sinh. Khi đó tớ làm quen được nhiều bạn mới, không còn chơi nhiều với Ái Na như trước nữa. Tớ ngày nào lên lớp cũng được lù con gái vây quay. Cho đến 1 ngày, Ái Na bỗng nổi điên đi đánh mấy đứa con gái hay vây quanh tớ, không những thế cô ta còn đánh cả lũ con trai ở gần tớ nữa. Thế là tớ đi bị cả lớp cô lập một thời gian dài vì Ái Na có nói rằng ai mà động đến tớ, bất kể trai gái đều bị ăn đòn. Vì thế tớ đã tức giận xin mẹ chuyển trường, không chơi với cô ta từ khi đó. Nhưng không hiểu cô ta mặt dày thế nào mà đi học diễn xuất để nhiều lần được xuất hiện cùng tớ trên các trang báo, phim truyện. Đã có lần Ái Na còn làm bạn diễn của tớ bị thương để được diễn cùng tớ như diễn viên đóng thế. Lúc ấy nụ cười giả tạo của cô ta làm tớ phát ngán. Nên Nhược Nhược à, đây là lần thứ 2 tớ nhắc nhở cậu, đừng bao giờ lại gần Ái Na nếu không muốn bị tổn thương.”

Thiên Tỉ nói liền một mạch khiến khi nghe xong Hạ Nhược Tâm phải mất mấy giây để tiêu hóa. Rồi Hạ Nhược Tâm đưa tay thành nắm đấm giớ lên với khuôn mặt đầu quyết tâm về hướng Thiên Tỉ.


“Tớ hứa sẽ không bị Ái Na làm thương”

Không hiểu sao khi thấy khuôn mặt ấy, Thiên Tỉ anh lại thấy Hạ Nhược Tâm của mình cực kì dễ thương a, làm anh không kiềm chế nổi liền giơ tay véo ma cô một cái cho sướng tay. Mà phải công nhận méo cô mềm thật, điều đó khiến sự kiềm chế trong phần tâm của anh không giữ nổi nữa. Thiên Tỉ liền lấy cả 2 tay của mình véo lấy véo để cái má bầu bĩnh đáng yêu kia. Cho đến khi Hạ Nhược Tâm thấy khó chịu lên tiếng.

“Này, cậu làm gì thế hả?”- Vì cậu nói đó cũng khiến Thiên Tỉ biến trở lại làm người bình thường. Anh liền thụt hai tay mình lại rồi nhìn về phía Hạ Nhược Tâm cười tươi một cái.

“Thôi cũng muộn rồi, tớ về đây.”- Thiên Tỉ nói.

“Để tớ tiễn cậu.”- Nói rồi Hạ Nhược Tâm định đứng lên ra phía cửa tiễn thì …

Bỗng chân cô ở dưới chiếc ghế sofa vấp phải một cái gì đó khiến cô kêu “A” một tiếng ta rồi ngã về phía Thiên Tỉ.


Thiên Tỉ thấy chưa kịp đứng lên liền lấy hai tay mình đỡ Hạ Nhược Tâm, thế là cả 2 ngã vào chiếc ghế sofa với cái dáng hơi bị éo le. Hạ Nhược Tâm nhắm tịt hai mặt khuôn mặt dán chặt vào lồng ngực rắn chắc của Thiên Tỉ, hai tay luồn ra sau đai lưng của Thiên Tỉ mà ôm chặt. Còn Thiên Tỉ thì ôm chặt lấy vòng eo nhỏ nhắn của Hạ Nhược Tâm, anh có thể cảm nhận được hơi thở gấp của Hạ Nhược Tâm đang phả vào lồng ngực của anh. Bỗng rồi Hạ Nhược Tâm ngửng đầu lên, day day cái đầu của mình nhưng mắt vẫn nhắm chặt, mặt cô biểu cảm đau lắm.

Còn Thiên Tỉ anh vẫn mở mắt, khuôn mặt bỗng chốc lặng yên ngắm Hạ Nhược Tâm mắt vẫn nhắm kia. Thế rồi Thiên Tỉ buông hai tay của mình ra khỏi vòng eo kia và luồn 1 tay mình về phía đầu Hạ Nhược Tâm. Anh có thể cảm nhận được một mái tóc hương hoa nhài thơm ngát. Thế rồi từ từ chậm rãi ấn đầu Hạ Nhược Tâm xuống dần dần… dần dần… cho đến khi… Binh!

Môi 2 người hiện tại đang chạm vào nhau. Lúc này Hạ Nhược Tâm mới mở mắt ra khi cảm thấy môi mình chạm vào vật gì đó thì khuôn mặt của Thiên Tỉ lại đập thẳng vào mặt cô, một khuôn mặt xinh đẹp như tạc tượng vậy. Đôi mắt nhắm lại tụa như 1 vị thần đang ngủ, sống mũi cao thẳng… Ơ, nhưng sao cậu ấy lại đang… Chạm môi của mình vào môi cô, bỗng Hạ Nhược Tâm giật mình mở to mắt, miệng bỗng di chuyển mở to ra.

Thiên Tỉ bỗng chộp được thời cơ liền đưa lưỡi mình vào trong khoang miệng nhỏ nhắn kia, tùy ý lấy hết vị ngọt trong khoang miệng Hạ Nhược Tâm. Mút lấy mút để vị ngọt ngọt ngào kia. Nụ hôn này kéo dài được 30 giây khiến Hạ Nhược Tâm cảm thấy mình như đang bị hút cạn kiệt ô-xi trong miệng vậy, thế là cô lấy hai tay mình đập nhiều cái vào lồng ngực Thiên Tỉ. Thấy thế anh liền thả môi mình ra, thoát khỏi sự kết hợp nhẹ nhàng mà hoàn mĩ, để lại đầy sự tiếc nuối trong phân tâm anh.

Lúc này Thiên Tỉ nhìn Hạ Nhược Tâm bằng ánh mắt cực kì nghiêm túc,còn cô thì khuôn mặt đã đỏ bừng lên vì xấu hổ từ khi nào, nhìn ngắm 1 lúc khi cả 2 không ai nói với nhau một câu. Thiên Tỉ nhẹ nhàng cựa mình đứng dậy, đặt Hạ Nhược Tâm sang một bên rồi đi về phía cửa, mặt không quay lại và nói.

“Tớ về đây!”-Rồi từ tốn đi về phía cửa nhà Hạ Nhược Tâm.

Sau khi Thiên Tỉ về, Hạ Nhược Tâm vẫn ngồi ở chiếc ghế sofa ấy. Cô khẽ đưa tay mình chạm vào chiếc môi màu cherry tự nhiên kia rồi nghĩ trong lòng rằng: “Nụ hôn … đầu đời của… mình bị Thiên Tỉ cướp rồi!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.