[Fanfic Kagamine] Chủ Nhân! Nhặt Em Về Nuôi Nhé

Chương 29~


Đọc truyện [Fanfic Kagamine] Chủ Nhân! Nhặt Em Về Nuôi Nhé – Chương 29~

Chương 28 :
Từ trong chăn, Rin nói vọng ra, lí nhí, tựa hồ như còn đang rất giận…
– Anh vào đây làm gì?? Tôi không muốn… Á!!!
Tức thời lời nói còn chưa dứt, đã bị cậu cầm cổ chân, mạnh mẽ từ ổ chăn ấm lôi ra ngoài. Rin thất kinh la lên một tiếng. Vành mắt hồng hồng ấm ức nhìn cậu, tuyệt nhiên vẫn không dám lên tiếng phản bác…
Vết cắn trên vai còn rất nhói nha!!…
Len nhìn nó bình thản, chậm rãi mở miệng…
– Cởi áo ra!!
– HẢ??
Rin trợn to mắt, hai tay nắm chặt lấy vạt áo cứ như nó là thứ đồ bảo vệ duy nhất, trưng trưng nhìn Len, lúc này mới để ý sau lưng cậu còn có một người…
– A, ai ở đằng kia thế??
Bản thân được Rin nhắc đến, Nero có chút giật mình. Bỗng dưng cảm thấy sóng lưng lạnh toát, không rét mà run. Tự gạt đi cảm giác phi lí đó, Nero rất tự tin mà vui vẻ bước lên phía trước, lập tức hơi sững sỡ với cô gái bé nhỏ trước mặt…

Một cô bé nhỏ nhắn rất nhiều so với độ tuổi của mình. Mái tóc vàng nắng xõa tung hơi rối, còn có cái nơ trắng đung đưa. Làn da trắng mềm mại. Nhất là đôi mắt thuần khiết to tròn, như có ma lực thu hút người khác…
Nero ngẩng ngờ trong giây lát, Rin lại lên tiếng, vẻ như rất ngạc nhiên…
– A!! Anh trông rất giống chị gái kia!!
Biết nó đang nhắc đến Neru, Nero liền cười gượng, lên tiếng…
– Tôi là anh trai cô ấy!!
Rin gật đầu như đã hiểu chuyện. Cả hai nói chuyện một hai câu, Len đứng khoanh tay phía sau, liền rất có cảm giác không vừa mắt…
Tức thì Len bước lại giường Rin, chạm vào nó… “Xoẹt” một cái, áo đã bị xé, lộ cả ra một bờ vai thâm tím đầy máu… Trong lúc Rin còn đang trợn to mắt, cậu liền nheo mày lên tiếng…
– Em không rửa, cũng không băng lại??
Rin rụt rè lên tiếng, cứ như sợ rằng cậu sẽ lại lao vào cắn thêm một phát nữa…
– Vết thương sắp hết đau rồi. Với lại… với lại tôi không biết băng…
Rin không nói dối, vết thương này mặc dù có đau, nhưng nó không bì nổi với mấy lần bị tạt nước sôi, di tàn thuốc hay bị dao chém như lần trước…
Giọng Len có vẻ như không vì thế mà vui lên, giọng trầm trầm nghe đến không rét mà run…
– Người hầu đâu??
Nghe đến Galaco, Rin giật bắn, ấp úng…
– Tôi… tôi không cho chị ấy biết!!…
Lời vừa dứt, lập tức quai hàm bị cậu kéo đến đau điếng. Nó giương đôi mắt như chứa nước lên, đối thẳng vào đôi mắt sắc bén không gợn sóng của cậu…
– Nói dối?? Hình như một vết cắn không nhằm nhò gì với em nhỉ…
Rin lúc này cả thân như run bần bật. Nói vậy, nói vậy… Cậu định cắn Rin thêm vài cái nữa sao??…
Thấy được sự sỡ hãi trong đôi mắt nó, cậu mỉm cười hài lòng. Đứng dậy, nói không đầu không đuôi với người phía sau…

– Băng bó!!
Nero gật đầu hiểu ý, lập tức bước lên quỳ xuống phía trên giường, nâng bờ vai nhỏ của Rin lên, cảm nhận được cả sự run rẩy trong từng thớ thịt…
Sự mềm mại của nó khiến bàn tay tham lam của Nero yêu thích không nỡ buông tay. Nero cố không cảm nhận cái sát khí như kề dao vào cổ phía sau mình, lập tức dùng thuốc sát trùng…
– A!!
Cảm giác nhói lên khiến Rin giật mình. Nero liền dừng động tác. Không trách được, vết răng này sâu quá mà. Vết răng……
– Không sao, em chịu một chút!!…
Nero cười một chút khiến Rin an tâm, cũng cười đáp lại. Lập tức, nụ cười đó lại khiến Nero như ngẩng người…

Len nhìn nụ cười của Rin, cảm giác như thật ngứa mắt quá…
Nó chưa bao giờ cười trong sáng như thế với cậu…
Cậu cảm thấy bụng cũng cồn cào đầy khó chịu…
Đến cả chạm vào nó, người đó bây giờ cũng không phải là cậu…
Len cảm giác như muốn chặt đứt bàn tay thần thánh trong tổ chức, cài bàn tay đang chạm vào bả vai của nó…

… Chết tiệt…
Len nhìn xuống bàn tay đang siết chặt lại của mình, nhướn mày. Suy nghĩ bỗng vụt qua trong não bộ khiến cậu khẽ hưng phấn…
.
A ~!!…

Cậu muốn nó…
…………………………
Chap ngắn ạ?? Mèo xin lỗi. Tối nay Mèo về quê ăn Tết rồi, quê Mèo ở Đắk Lắk á, vậy nên một tuần tới đừng ai tìm Mèo đòi lì xì nka :))
Có thể từ chap sau trở đi có H nhẹ :)) con Mèo đen tối từ trong não sắp bộc lộ ra. Dọn đồ đi nếu bạn biết mình quá trong sáng :))
Finally ~ Happy New Year :3 :3


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.