Bạn đang đọc Fanfic – Exo: Chương 44
“Tụi anh đi trước nhé!” anh Suho xoa đầu tôi nói.
“Yên tâm, sẽ không sao đâu mà” Kris cũng xoa đầu tôi. Tôi miễn gưỡng gật đầu nhìn anh.
“Sẽ không có chuyện gì đâu” Chanyeol cũng ôm tôi. Tôi cũng ôm lại anh.
Đến lượt Sehun, cậu ấy không nói gì cả chỉ đứng đó nhìn tôi. Ánh mắt ảm đạm. Chắc cậu ấy đang giận chuyện của tôi với Tao. Tôi cố nặn ra một nụ cười tươi nhất có thể với cậu ấy. Tôi muốn cậu ấy yên tâm, không lo lắng gì cả. Nhưng đáp lại tôi chỉ là cái nhìn hờ hững của cậu ấy, sau đó cậu ấy đi mất. Hụt hẫng chính là tâm trạng của tôi lúc này. Tôi cứ nghĩ rằng cậu ấy sẽ ôm tôi, vuốt ve tóc tôi như mọi khi và sẽ nói với tôi rằng: “không sao đâu mà”. Đó là những gì tôi đã tưởng tượng ra. Ít ra có cậu ấy, tôi sẽ dũng cảm hơn. Nhưng không, cậu ấy lạnh lùng đi mất, không một câu tạm biệt.
“Bọn anh đi trước, tí nữa sẽ có xe đưa em ra sân bay nhé” Luhan cười. “Mọi chuyện sẽ ổn thôi mà”
Tôi gật đầu không nói gì. Biết nói gì bây giờ? Nói với các anh ấy rằng em không sao đâu à? Hay nói rằng em biết rồi, anh không phải lo? Tôi không thể nói như thế, vì thực sự tôi không ổn, không ổn tí nào cả.
“Anh xin lỗi.” giọng Tao cất lên. “Nếu như lúc đó anh không cõng em thì….”
“Không sao đâu anh. Nếu như không có việc cõng đó họ cũng sẽ lôi các bằng chứng khác thôi.” tôi cắt lời anh. Anh nhìn tôi, không nói gì rồi đi mất.
Cả căn nhà to đùng giờ trống trơn rồi. Tôi khẽ thở dài một tiếng rồi bước vào nhà. Công ty vừa gọi điện, bắt chúng tôi về Hàn ngay lập tức. Lẽ ra tôi và EXO sẽ đi cùng chuyến nhưng để đảm bảo an toàn cho tôi trước sự phẫn nộ của các fan, nên tôi phải đi chuyến sau. Tính ra tôi còn khoảng 3 tiếng nữa mới bay.
Tiếng điện thoại của tôi kêu lên. Là mẹ. Tin tức cũng lan nhanh thật đấy. Khẽ hít một hơi, tôi mới dám nghe điện thoại. Tôi nói nhỏ:
“Alo? Mẹ ạ?”
“Chuyện trên mạng có đúng không con?” mẹ tôi nói. Chắc bà ngạc nhiên lắm đây “Con không quay lại với Hun sao? Sao lại hẹn hò với người cùng nhóm Hun thế con”
“Mẹ! Mẹ nói chuyện với Sehun sao?” giờ người nhiên chuyện nady lại là Hun
“Mẹ nói rồi. Trả lời câu hỏi của mẹ đi”
“Chuyện đó không phải đâu ạ. Tại lúc đó, con bị lạc và chân con gặp vấn đề nên anh ý mới cõng con. Con và anh ấy là bạn mà” tôi thở dài
“Được rồi mẹ tin con. Nhưng dư luận sẽ không tin con đâu”
“Con biết mà mẹ” tôi khẽ nói
“Mà mẹ thấy nhóm Xô chậu gì đó của thằng Hun có nhiều người đẹp trai lắm mà. Nghe mấy đứa học sinh hay tới quán mẹ ăn mồm luôn miệng Chan này, Baek nọ, Hun kia rồi còn Nai nhỏ Nai nhiếc gì nữa mà. Sao con lại….” mẹ nói khiến tôi bật cười
“Mẹ à, mẹ đã xem ảnh nhóm của Hun chưa?”
“Mẹ xem nhóm K gì đó ý.”
“Vaayh mẹ mượn poster xem luôn nhóm kia đi nhé. Nhím Hun có 12 người cơ”
“À vậy hả? Để mẹ mượn. Thôi mẹ dập máy đây. Gọi quốc tế tốn tiền lắm”
“Vâng, bye mẹ” tôi nói rồi dập máy. Tâm trạng tốt hơn tí. Nhưng chưa được bao lâu, cái Phương gọi đến.
“Tao đây”
“Con kia cái hẹn hò kia là gì thế? Sao Tao lại cõng mày? Hả??? Mày bỏ Sehun đi với Tao à?” nó hét lên
“Không phải thế mà” tôi thở dài một tiếng rồi kể lại toàn bộ sự việc cho nó.
“À, thì ra là thế” nó à lên “Vậy giờ mày tính sao?”
“Không biết. Xem công ty nói như nào đã”
“Vậy được rồi. Chả liên quan nhưng …tên tiểu thụ kia có ở đấy không?” nó e dè nói
“Vừa lên máy bay về Hàn rồi” tôi trả lời nó “mà sao mày hỏi anh ý? Bình thường ghét nhau lắm cơ mà?”
“À…ờ… tại tao buột miệng được chưa?” nó ấp úng
“Buột miệng hay nhớ?”
“Nhớ nhung gì. Dập máy đây, phải biểu diễn rồi” nó dập nhanh máy. Cái couple này… quan tâm nhau sao không quen nhau luôn đi.
——Flashback—–
“Jun à, anh hỏi cái này?” tôi và Baekhyun oppa đang chơi với nhau thì anh quay ra hỏi tôi
“Dạ?”
“Dạo này… em có liên lạc với Yoona không?” anh gãi đầu nói
“Dạ? Yoona là ai ạ? Em có quen ai tên Hàn đâu?” tôi trố mắt nhìn anh. Anh khẽ cốc đầu tôi
“Bạn em ý. Tên Việt hình như là Phư….Phươn hay sao á?”
“À.. là Phương. Xin lỗi oppa, tại em gọi nó tên tiếng Việt quen rồi nên khi gọi là tiếng Hàn em hơi lạ” tôi à lên một tiếng “Cũng có liên lạc anh ạ” tôi trả lời anh
“À vậy hả?” anh cười
“Mà anh hỏi làm gì?”
“Ờ ha.. haha anh hỏi đến con nhỏ biến thái đó làm gì nhỉ?” anh nói rồi chạy đi vào phòng. Tôi cười cười rồi chạy tới gõ cửa phòng anh
“Nếu muốn cưa đổ được nó thì anh hãy đọc và viết được tên nó bằng Tiếng Việt đã rồi hãy tính tiếp nha. Cả họ cả tên nó là Võ Mai Phương. Nhớ nhé oppa là Võ Mai Phương không phải Phươn ha” tôi nhấn mạnh. Cánh cửa bật mở, Baekhyun oppa nhìn tôi tức giận:
“Sao em nói nhiều thế nhờ. Con nhỏ đó thích ai thì kệ cô ta. Sao em cứ lải nhải trước cửa phòng anh làm anh không ngủ được thế nhờ?” tôi bật cười, tỉnh bơ nhìn anh
“Em có nói với anh đâu. Em nói với… à Yixing oppa mà” thấy Lay đi qua, tôi liền túm anh lại “nhờ oppa nhờ” mặt anh ngơ ngơ, không hiểu gì cũng gật gật đầu, cười cười sau đó đi mất.
“À em quên mất còn cách viết tên nó. Nếu không gặp em anh có thể liên lạc với Sehun nhé” tôi nói to. Yixing oppa cũng gật gật rồi đi mất.
———Endflash——-
Tôi đặt chân xuống sân bay Inchoen lúc 6h tối. Điều tôi không ngờ chính là các fan của anh vẫy tụ tập ở đây. Cầm banner, hò hét ầm ĩ
“KrisTao is real”
“Trả lại ZiTao đây”
“Chia tay đi!! ZiTao là của Kris và của EXO-L” tôi cúi đầu nâng kính che mặt đi cùng đám vệ sĩ mới có thể thoát ra khỏi đám hỗn loạn này
Đến công ty cũng chẳng khá khẩm hơn là mấy. Các fan ngồi trước cổng chính của tòa nhà. Hò hét phản đối khiến tôi phải luồn ra cửa sau. Nhưng cũng chẳng khá khẩm hơn bao. Mất gần một tiếng tôi mới có thể vào được công ty.
“Hai người giải thích đi” tiếng thầy Lee vang lên như xé tan bầu không khí yên lặng
“Chúng tôi không có gì cả. Đây chỉ là hiểu nhầm” Tao lên tiếng
“Cõng nhau tình tứ như này mà bải không có gì à?” Ông đập bàn hét lên
“Dù có như nào thì đấy vẫn là sự thật. Tin hay không tùy ông và dư luận” Tao lại cất lời, còn tôi thì chỉ im lặng. Bởi theo kế hoạch của EXO. Mọi việc cứ để Tao lo, đừng nói gì cả.
“Còn Jun, sao cô không nói gì?”
“Chỉ là hiểu nhầm thôi ạ” tôi cũng lí nhí.
“Nhưng dư luận sẽ không tin vào việc hai người chỉ là bạn đúng chứ?” tôi và Tao gật đầu.
“Vậy công khai đi. Coi như là đang hẹn hò với nhau”
“Dạ???” chúng tôi đồng loạt hét lên
“Dù sao thì dù có giải thích cũng sẽ không có ai tin đâu. Chi bằng chúng ta nói rằng cả hai người hẹn hò đi. Dư luận cũng chỉ dậy sóng một lúc thôi. Và nó cũng giúp công ty nữa. Cổ phiếu của SM đàn tăng đấy. Coi như là hai người đang giúp công ty đi ha. Sau khoảng 3 tháng sẽ chia tay được chứ?” giả bộ hẹn hò sao? Đây là lần đầu tiên tôi phải đối mặt với chuyện này. Vậy là… tôi lại phải đóng kịch nữa rồi.
“Được rồi giờ đi ra ngoài đi” thầy Lee phẩy tay. Tôi và Tao cúi đầu chào thầy rồi ngoài.
“Thế có được không?” Tao nhìn tôi. Tôi ngẩng đầu, cười nhìn anh
“Được mà. Dù sao thì cũng chỉ đóng kịch thôi mà anh. Em đóng kịch quen rồi mà” Tôi nói rồi đi mất
——————————————————
Sáng hôm sau
Các trang báo đồng loạt đưa tin:
SM XÁC NHẬN TAO VÀ JUN ĐANG HẸN HÒ.