Fanfic - Exo

Chương 26


Bạn đang đọc Fanfic – Exo: Chương 26

Tại bênh viện
“Sao đưa em đến đây?” Tôi hỏi
“Kiểm tra xem chân em có sao.không?” Tao nói rồi kéo tôi vào bệnh viện. Chúng tôi đi chụp X-quang, CT rồi các lớp.
“Chân của cô. Không phải là không thể bình phục.” Bác sĩ nói
“Dạ?” Cả ba đứa chúng tôi hét lên
“Do ngày xưa, y học không phát triển như bây giờ nên mới nói là chân cô không thể nhảy được. Còn giờ thì cô chỉ cần trị liệu 1 tuần đến bệnh viện trị liệu 3 lần kèm theo một số bài tập ở nhà và ăn uống đầy đủ để bổ sung canxi là được.”
“Thật ạ?” Tôi tròn mắt. Tôi có thể nhảy lại sao?
“Đúng vậy.”
“Thực sự cảm ơn ạ. Cảm ơn ạ” tôi cúi đầu. Ba chúng tôi ra khỏi bệnh viện.
“hahahaha” ba chúng tôi ôm nhau hét lên. May mà giờ Tao và tôi ngụy trang kĩ.
“Đi ăn đi. Anh bao” anh cười rồi kéo chúng đi
Tại quán ăn

“Jun, kể cho anh biết vì sao em bị chấn thương đi.” Tao hỏi
“Anh muốn nghe?” Anh gật đầu
“Được thôi. Em và Jun sẽ kể cho anh nghe”
——————————————————
5 năm trước. ( các rds vẫn nhớ biến chứ)
Tôi chán nản gục mặt xuống bàn. Buồn ngủ chết đi được ý. Bỗng có người đến đập vai tôi
“Có người gọi cậu lên sân thượng” Nina lạnh lùng nói.
Tôi đứng dậy lên sân thượng. Trên đấy không một bóng người mà sao lại bảo có tôi. Bỗng có một bóng người chạy qua đập vào vai tôi. Sao người đó lại chạy nhỉ?
“CẨN THẬN”
“CHOANG!” Tôi liền tiến đến chỗ người lúc đấy đứng ngó xuống. Ở dưới cả trường đang tụ tập ở dưới, Sehun đang ôm Semi trong lòng. Ngay lúc đó cậu ta ngửng lên đối diện với ánh mắt tôi. Tôi khẽ cười khẩy nhìn cảnh tượng lúc này. Hun nhìn tôi, ánh mắt thoáng sự ngạc nhiên thất vọng. Tôi có làm gì đâu.
Sehun cùng cả lớp chạy lên.
“Thì ra thủ phạm hại Semi là cậu” Nina nói

“Sao cậu lại làm vậy? Cậu ghen với Semi vì cậu ấy thân thiết với Sehun đúng k?” một học sunh trong lớp nói
“Đồ độc ác.” Sehun chỉ ddwsbg lặng im nhìn tôi. Tôi cũng nhùn cậu ấy:
“Cậu có làm không?” Sehun nói giọng trầm hẳn đi
“Còn tùy thuộc vào độ tin cậy cậu dành cho tôi” tôi không phản bác “TÔI HỎI CẬU CÓ LÀM KHÔNG JUN?” Sehun hét lên
“Cậu nghĩ tôi làm không?” Mắt tôi đã mờ đi
“Tôi…” cậu ta không trả lời. Cậu ta đang đắn đo. Tôi cười khẩy
“Mình nghĩ là cậu không làm” Semi nói. Tôi cười lạnh nhìn cậu ta
“Cảm ơn, nhưng tôi không cần lòng tin của cậu”
“Semi, trên vai cậu có thứ gì kìa” Minhuyk chỉ vào vạt áo Semi nói, “Sehun cũng có nè. Hình như là do chậu hoa lúc nãy có phẩm” rồi cả lớp nhìn tôi
“Trên tay cậu ta có màu.cùng với phẩm kìa” Minhuyk chỉ. Tôi cũng cúi xuống. Sao cái thứ mà nssu này lại ở đây? Lẽ nào…. người đụng trúng vai tôi lúc nãy
“Giờ thì khỏi chối cãi nha” cả lớp xì xầm. Tôi nhìn Sehun như vớt vát tia hi vọng cuối cùng. Cậu ta nhìn tôi thất vọng
“Cậu nói tôi phải tin cậu. Nhưng tôi làm sao có thể tin cậu được đây. Jun, cậu từng bảo cậu ghét trò ghen thế này mà giờ đấy chính cậu là người đầu têu ra nó. Cậu không phải là chưa từng bị như Semi như giờ. Đáng lẽ người hiểu nhất phải là cậu. Vậy mà… thôi về thôi mọi người” Sehun nói rồi dìu Semi đi. Chỉ còn lại mình tôi, trơ trọi. Lucy, nếu chọ đã muốn thì tôi cũng sẽ đáp ứng
“Ra đi” Tôi lên tiếng. Ngay lúc đó tiếng guốc nện vang lên
“Chị định làm trò bỉ ổi bao lâu nữa?” Tôi lạnh lùng
“Cho đến khi em đồng ý làm thành viên trong nhóm nhảy của chị”
“Ok. Tôi đồng ý” và cả sáng hôm đó tôi bùng tiết, không về nhà và xin mẹ sang nhà Jun ngủ. Còn về sách vở thì Sehun là người mang đi và mang về cho tôi


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.