[ Fanfic Exo ] Hậu Chiến Hoàng Tử Và Mĩ Nam

Chương 30: Cuộc sống mới


Đọc truyện [ Fanfic Exo ] Hậu Chiến Hoàng Tử Và Mĩ Nam – Chương 30: Cuộc sống mới

Chap này tớ cho mấy bạn HunTao shipper quẩy tới bến luôn á ^-^
◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇◇
Hành lí đã dọn xong, tạm biệt bạn bè cha mẹ anh chị em cũng hoàn thành rồi hai người họ chỉ còn chờ tới giờ để ra sân bay. Trước khi đi bọn họ sẽ nhận được một bữa cơm gia đình thân mật đầy ngon miệng nếu không có sự xuất hiện của Kris và LuHan. Cả bàn ăn không khí lạnh đến thấu xương mặc dù những món ăn nóng hổi trên bàn bốc khói nghi ngút, các mỹ nam chỉ biết cắm đầu ăn cho đỡ ngượng còn các hoàng tử thi nhau kể chuyện hài để bầu không khí vui lên, cả đám 5 thằng cứ nhao nhao cười cười miệng nói luyên thuyên cho tới khi bị Wu phu nhân nhắc nhở rồi mới chịu ngồi im. LuHan cố gắng gắp thức ăn cho Kim lão gia nhưng những thứ anh gắp cho ông đều bị ông gắp ra một chén riêng rồi đẩy ra chỗ khác, YiFan cũng chả khá khẩm gì hơn khi hắn mở miệng hỏi hoặc nói câu nào đều bị mọi người lơ đi mà nói chuyện của mình tiếp.
-ZiTao qua bên đó phải nhớ giữ gìn sức khỏe, ăn uống điều độ nghe chưa con?- Tiffany ngồi ké bên vuốt vuốt mấy cọng tóc trước trán cậu
-À nè nhóc, tính em đó giờ lóc chóc ở bên đây té còn có tụi anh đỡ lên còn qua bên đó là không xong đâu đấy, nếu em bị té máu em sẽ chảy chảy quài luôn đó-BaekHyun cũng góp chuyện nhắc nhở ZiTao nhưng cố ý trêu chọc tới cái tính loi nhoi của cậu
-Em biết rồi, em có phải đứa nhỏ 5 tuổi đâu- ZiTao biểu môi bất mãn
-Nhiều khi đứa nhóc 5 tuổi còn trưởng thành hơn em đó, gấu trúc!- Lay thong thả uống ly nước ép hướng thẳng ánh mắt tới cậu

-Yahh mọi người kì quá à, SeHun mọi người ăn hiếp tớ kìa- Mọi người hùa nhau chọc cậu khiến cậu không có đồng minh nên bèn phải quay sang cầu cứu SeHun mà không biết có một cặp mắt hướng thẳng sự khó chịu đến hướng này
-Cậu nhoi thiệt mà- SeHun phán một câu cả bàn phì cười, bác quản gia cùng mấy cô người hầu cũng không chịu nổi mà cuối mặt xuống đất khúc khích, ZiTao mặt đổi từ xanh sang trắng từ trắng sang đen cậu nhảy một cái vào lòng cha mình che đi vẻ xấu hổ trên mặt.
-Ông chủ, sắp tới giờ ra sân bay rồi ạ- Quản gia tiếng tới thông báo với Wu lão gia
-Được rồi mọi người, chúng ta đi thôi- Mọi người dắt nhau ra xe, vì lo cho ZiTao nên D.O cùng XiuMin cũng đi cùng xem tình hình có ổn không rồi mấy ngày mới trở về. Vệ sĩ cầm 4 chiếc vali bỏ vào cốp xe rồi tiến lên ghế phụ lái. Cho số người đi theo đông nên sắp xếp được ngồi theo kiểu này.
1: Tiffany-Wu phu nhân-Kim phu nhân
2:Nickkhun-Wu lão gia-Kim lão gia
3:Kris-Tao-SeHun-LuHan (Au: oái ăm thế(=.=”)
4:ChanYeol-BaekHyun-SuHo-Lay
5:XiuMin-Chen-Kai-D.O
Trong lúc xe trên đường đi tới sân bay thì mọi người tranh thủ chợp mắt một tí (Au:Bởi vì biệt thự của Hwang gia ở ngoại ô nhá) nhưng có hàng thứ 3 là chả ai ngủ được gì cả nói chung là không khí hàng 3 căng thằng nhất cái xe. Chớp mắt được vài phút thì đã tới sân bay, SeHun xuống xe đầu tiên để đi lấy xe đẩy những người còn lại lần lược xuống xe. Những hành khách ở sân bay nhìn bọn họ như sinh vật là và có cùng câu hỏi trong não “Nhà gì mà nam thanh nữ tú không vậy nè” có nhiều người đã nhận ra đây là 3 gia tộc lớn nhất ở Hàn và Hwang gia nổi tiếng ở Châu Âu liền hướng ánh mắt ngưỡng mộ về phía bọn họ. ZiTao tranh thủ kiểm tra lại giấy tờ và hành trang trong vali thấy đủ rồi mới an tâm mà đóng lại:
-Nè gấu nhỏ, qua bên đó nhớ bỏ cái tính nhoi đi nhé cháu cưng của anh mà có việc gì là em chết với anh đấy!!- Lay giả vờ giơ nấm đấm lên hù dọa ZiTao
-Anh cứ khéo lo em lớn rồi chứ bộ- Cậu bũi môi bất mãn

-Mà đi lần này 2 đứa định đi bao lâu??- Tiffany lên tiếng
-ZiTao để đồ lên đây đi- SeHun tiến về phía này tay đẩy theo xe, mọi người giúp cậu để đồ lên xe còn LuHan với Kris thì giúp XiuMin với D.O.
“Xin thông báo máy bay 203 của hãng hàng không Korean Air Lines từ Hàn Quốc đi Anh sắp khởi hành đề nghị hành khách nhanh chóng làm thủ tục, xin cảm ơn” (Au:cái này là tớ chém đấy, mấy bạn đừng tin. Tớ ko biết nhiều về mấy cái này lắm nên bạn nào biết thì nói tớ sửa lại nha)
Tiếng cô tiếp viên vang khắp sảnh sân bay, 4 người ôm tất cả mọi người mỗi người một cái để tạm biệt những vẫn có đâu đấy là sự ngượng ngùng. SeHun, XiuMin đẩy xe vào trước ZiTao và D.O đi theo sau, ZiTao quay lại nhìn mảnh đất Hàn này lần cuối và người kia cậu hi vọng người đó sẽ tiến tới ôm cậu và nói cậu đừng đi nhưng tất cả chỉ là sự tưởng tượng của cậu mà thôi chẳng có gì xảy ra cả, cậu tự cười bản thân rồi xoay người tiếng vào trong. Mọi người cùng lúc nhìn lên phía bầu trời, một chút nữa thôi máy bay sẽ cất cánh rồi sẽ bay trên bầu trời đó và mang bốn con người rời xa nhau. LuHan cố gắng nắm chặt bàn tay mình lại để ngăn bản thân khóc anh tự nhủ là SeHun hắn ta phản bội mình không có gì phải buồn hết. Mọi người lần lượt lên xe ra về, Kris ngồi vào chỗ của mình nhưng hắn vẩn còn thấy mùi Thierry Mugler Angel trên ghế ngồi bên cạnh, hắn nhắm mắt lại tựa đầu vào của sổ. LuHan từ lúc lên xe đã đeo tai nghe vào rồi ngửa đầu ra phía sau ai nhìn cũng tưởng anh đã ngủ nhưng thật ra là anh đang suy nghĩ một thứ gì đó mà chỉ có anh biết.
[Nơi ở của SeHun và Tao]
Ngồi trên máy bay suốt mấy tiếng đồng hồ làm cho XiuMin và D.O vật vờ như xác sống nên vừa đến nhà bọn họ đã hỏi SeHun phong bọn họ ở đâu xong liền phóng như bay lên tầng 2. Phòng của SeHun và Tao ở tầng 3 nên đi lên đi xuống có tí mệt, vừa mỡ cửa phong một liền khí lạnh làm ZiTao đứng hình cậu nhìn xung quanh thì thấy mọi thứ toàn là màu đen cùng trắng SeHun cũng chỉ biết nhún vai thay cho câu trả lời:
-SeHun này cậu không trang trí phòng hả, để như vậy chán lắm- ZiTao đã kiếm được một cái ghế gỗ ở góc phòng nên lấy ra ngồi
-Vậy cậu cần gì cứ ghi ra giấy đi tớ bảo chứ Yoon đi mua, còn giờ tớ đi tắm cái đã- ZiTao gật gù rồi lấy giấy bút trong balo ra viết trong khi SeHun đi tắm thì chú Yoon đã mang đủ những thứ cậu cần. SeHun vừa đi ra cũng là lúc cậu đang dán giấy dán tường hình cỏ bốn lá màu xanh liền vắt khăn quanh cổ bắt tay vào làm phụ cậu. Hai người làm quần quật suất 3 tiếng thì mới xong, ZiTao ngồi cái ạch xuống ghế salon giữa phòng người nhễ nhại mồ hôi SeHun cũng chả khá khẩm gì hơn. Tình cờ SeHun xoay qua thấy những giọt mồ hôi đang từ từ lăn xuống phía trong cái áo sơmi của ZiTao giống như LuHan trước đây thì miệng lưỡi liền khô khan đánh liều chồm lên hôn cậu, hai người hôn nhau một lúc SeHun đưa tay cởi nút áo cậu thì bị cậu đẩy ra làm cho hoàn hồn lại, ZiTao gấp rút gài lại nút áo bị mở mặt đỏ lựng. Không khí ngượng ngùng như vậy cho đến khi…:
-Phì…hahahahahaha- ZiTao ôm bụng cười ngoặt nghẻo

-Nè so cậu dám cười tớ hả!?!- SeHun thẹn quá hóa giận nên hét lên nắm lấy con gấu sau lưng ném vào cậu
-Ế cậu đưa tớ sang đây rồi đối xử với tớ vậy đó hả !?! Cho cậu biết tay này !!!- ZiTao cũng không vừa mà đứng thẳng lên salon nắm cái gối hình con cáo đánh lại. (Au: có thai mà sung thế anh (~×.×~)
-Cậu hay quá ha, đề xem ái thắng- Cuộc chiến gối diễn ra trên ghế salon bắt đầu lúc 8 giờ và kết thúc lúc 10 giờ (Au: Sức dai giữ!!)
[Làm mọi người hố rồi, sẽ không có H đâu nếu có H thì Ngược chi nữa!!]
♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧♧
Thành thật xin lỗi các reader nha tại mấy hôm nay nhà tớ có khách nên tớ không có thời gian để viết, hôm nay bỏ thời gian ngủ qua một bên đề ngồi viết và đăng chap cho mọi người, mong mọi người bỏ qua *cúi 90°*


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.