Đọc truyện [ Fanfic Exo ] Hậu Chiến Hoàng Tử Và Mĩ Nam – Chương 27: Bị phạt cả lũ
FIC THUỘC BẢN QUYỀN CỦA TỚ ĐỀ NGHỊ KHÔNG EDIT HOẶC ĐEM ĐI NƠI KHÁC MÀ KHÔNG CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TỚ.
☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆
-Mama à, đồng ý đi mà- ZiTao đang như con lăng quăng lăn lộn xung quanh mẹ mình, buổi chiều vừa tan học là ZiTao lập tức leo chiếc Ferrari mới tậu của mình mà chạy về biệt thự Flower và tình hình hiện tại là cậu đang thực hiện nhiệm vụ của mình là moi móc đề thi, bước một là năn nỉ mẹ cậu.
-Taotao à mama không thể cho con biết đề trước được, như vậy là không công bằng cho các bạn- Tiffany dỗ dành tiểu bảo bối của mình (Au: chắc không công bằng )
-Con biết rồi, mama không thương Taotao con sẽ…. sẽ…-Zitao bắt đầu giở trò để đạt được mục đích
-Trời ơi bảo bối, con muốn làm gì!?!- Tiffany tá hỏa khi nghĩ tới những điều ZiTao sắp làm
-Con đi mét cha là tuần trước mẹ lén đi chơi với chị Yuri mà nói dối là đi công tác!!!- ZiTao mặt ngây thơ thốt ra câu nói với vẻ mặt “vô tội”
-Thôi ZiTao mẹ thương con mà, con đừng nói ra nha- Tiffany nghĩ đến cái bản mặt đen như đít nồi của Nickkhun sau khi biết chuyện là tóc tai dựng đứng hết rồi tới đó chắc là không lết xuống giường nỗi luôn chứ chả đùa. ZiTao mừng rỡ gật đầu liên tục nhưng chưa được bao lâu thì…:
-Hiện tại mẹ không giữ đề cha con giữ đấy- Tiffany thong thả ngồi dũa móng tay nói
-Vậy mẹ đi đến thư phòng năn nỉ cha với con đi, đi mà mẹ~- ZiTao ngước mắt cún con cùng bàn tay chắp lại xoa xoa, nhìn bộ dạng đáng thương của con trai cưng Tiffany không nỡ từ chối thế nên hai mẹ con nắm tay nhau đi vượt biên à nhầm vượt qua cửa rồi lên thang máy tới thư phòng. Tiffany nắm tay ZiTao hô hấp lên xuống bất hòa, hai mẹ còn nhìn nhau cùng hô khẽ “cố lên, cố lên” rồi gõ cửa:
-Khunnie mở cửa cho em- Câu nói vừa dứt cũng là lúc cánh cửa tự động mở ra, hai mẹ con bước vào phòng ZiTao lập lúc bay vào lòng cha mình là dụi dụi nịnh bợ bỏ lại người mẹ già (Au: á, giày má nào vậy Tiffany: giày của má, có ý kiến à mà má không có già nhá) à nhầm người mẹ “trẻ” đứng nắm góc váy bơ vơ một mình:
-Cha à cha có biết là cha đẹp trai lắm không cha có biết cha thông minh lắm không cha…-
-Thôi thôi, muốn gì nữa thì nói luôn đi cậu hai- Nickkhun chen ngang câu cảm thán “thật lòng” của ZiTao
-Con muốn biết trước đề thì được không cha??- Nói đến đây mặt Nickkhun lập tức đanh lại
-Không được-
-Cha à đồng ý đi mà, năn nỉ đó- ZiTao sử dụng chiêu làm nũng của mẹ mình để cho cha đồng ý. Tiffany thấy thế cũng nhào vô uốn éo như lăn quăn năn nỉ giúp con trai cưng:
-Ông xã~ cho con biết đề đi, đây là lần đầu nó xin anh chuyện này mà-
-Anh nói không là không- Nickkhun kẹo ZiTao từ rrong lòng thả cái bịch xuống đất. ZiTao ngồi dưới đất xoa xoa mông khóc thút thít chả dám khóc lớn. Tiffany nổi đóa đi lại đỡ cục cưng mình lên hét lớn với Nickkhun:
-Anh làm gì vậy hả!?! Không đồng ý thì thôi mắc mớ gì anh làm con tôi té!!!-
-Anh… anh… không cố ý mà- Nickkhun lấp bấp định giải thích
-Được nếu anh không giúp thì tôi lo cho con tôi, anh đừng nghĩ tôi không làm được gì. À mà lúc tôi quay về tôi têu cầu anh xách gối ra khỏi phòng và…. cấm vận 1 tháng- Câu nói của Tiffany như án tử hình cho Nickkhun. Theo camera cho thấy sắc mặc Nickkhun hiện giờ có thể đọ với hộp bút chì 24 màu và hành động cuối cùng để giữ lại chút sĩ diện của đàn ông là….:
-Vợ ơi anh sai rồi, anh sẽ cho con biết đề em đừng cho anh làm bạn với sofa đừng cấm vận anh, em mà cấm là anh liệt hết đời đấy em yêu ơi!!!- Vâng hành động đó chính là lê lết ôm chân vợ mà năn nỉ cầu xin (Au: OMG!!!)
-Anh nói thật chứ!?!- Tiffany bán tin bán nghi nhìn chồng mình thì thấy Nickkhun gật như gà mổ thóc
-Nhưng với điều kiện là chỉ một mình ZiTao biết thôi không có ai khác, OK?- Hai mẹ con đồng loạt gật đầu, Nickkhun lập tức đứng lên xoay lại bàn làm việc lấy ra một sấp giấy đưa cho ZiTao làm cậu nhảy cẩn lên ôm hôn đến mức hai vợ chồng suýt ngạt thở. Hôn tới mức phồng môi ê răng ZiTao mới chịu buông ra mà chạy biến về mình bỏ lại hai vợ chồng nhìn nhau thắc mắc:
-Tiffany lúc em mang thai anh có cho em coi Tây Du Kí không??-
-Em cũng không biết nữa tại sao bảo bối xinh đẹp của em lại thành như thế này, ân bờ lí vơ bồ- Nói xong Tiffany ( giả vờ ) ngất xỉu và hiện tại trong phòng sách có hai người diễn vỡ kịch huyền thoại Romeo and Juliet.
¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤
Hiện giờ ZiTao đang đứng kế bên cái máy in và điện thoại cho LuHan, hai anh em tám xuyên lục địa bây giờ mới nhớ tới vấn đề chính:
-À Nai này mai 5 giờ kêu lớp tập hợp tại lớp để em phát đề cho mọi người nha- ZiTao chả nghe thấy LuHan nói gì mà chỉ nghe thấy tiếng hú hét, cào tường, đập nồi, xoong, chảo,…. cùng một loại hỗn hợp âm thanh khác và cuối cùng là tiếng rụp ngắt máy của LuHan với tiếng của chị tổng đài đáng yêu, ZiTao thở dài lấy số đề được in ra bỏ vào tệp sơ mi rồi cho vào cặm xong xoay người lên giường nằm ngủ (Au: cháu nó đã đánh răng rửa mặt tắm rữa rồi nha, cháu nó là bé ngoan đó) nhưng cứ lăn qua lăn lại xoay nghĩ:
-Liệu mình làm chuyện này đúng hay sai đây, là mình hại hay giúp bọn họ??- Nằm suy nghĩ một hồi mà thiếp đi lúc nào cậu cũng không biết. Sáng hôm sau, cả lớn nhao nhao nhìn xấp đề thi trước mặt mình. Cả lớp hiện đang vui như điên vì được biết trước đề nhưng có một người có cảm giác bất an đó là ZiTao:
-ZiTao em sao thế??- Lay đi ngang thấy ZiTao đang thất thần nên lên tiếng gọi.
-Anh à, em có cảm giác là sẽ có điều bất an xảy ra!!!- ZiTao ngước lên nhìn Lay trả lời
-Aizzz, em lo làm gì cha mẹ em làm gì phát hiện được mà có phát hiện thì lúc đó mình cũng thi xong rồi- SeHun vừa nói xong cũng là lúc cánh cửa lớp bật mở với một lực không hề nhẹ, cả lớp nhìn ra thì lập tức sấp tài liệu trên tay rơi xuống, ZiTao đứng dậy khỏi ghế lấp bấp nhìn 4 người phía cửa:
-HWANG ZITAO CHUYỆN NÀY LÀ SAO HẢ? MẤY NGƯỜI XÚI DỤC NÓ CÓ ĐÚNG KHÔNG!?!- Cả lớp lập tức tụ lại một chỗ lắc đầu, BaekHyun lập tức lên tiếng:
-Không phải đâu là do ZiTao cố ý làm- ZiTao lập tức quay phắc lại nhìn BaekHyun bằng con mắt căm thù, BaekHyun trong lòng thầm quỳ xuống lạy ZiTao mười lạy xin lỗi. ZiTao quay sang nhìn Kris, Kris định lên tiếng nói giùm ZiTao thì thấy LuHan nhìn mình nên đành phải làm việc trái với lương tâm:
-Đúng thật là do ZiTao cố ý làm việc này, cả lớp không có xúi dục gì cả thưa cô-
-KRIS- ZiTao nắm chặt tay thành nắm đấm hét lên
-Tôi không quan tâm ai xúi ai cả, bây giờ các cô cậu xuống sân nhảy bật cóc 10 vòng quanh trường mau, còn riêng con ZiTao…. 15 vòng cho mẹ- Cả lớp bất ngờ nhìn Tiffany bởi vì họ đâu có ngờ tới việc này, ZiTao cuối đầu nắm balo đi xuống sân, tới khi nhận được ánh mắt cảnh cáo của thầy hiệu trưởng họ liền chạy xuống. Một lớp 44 đứa nối đuôi nhau nhảy bật cóc quanh sân ai cũng thang trời thang đất chỉ có ZiTao là im lặng nhảy phía cuối. Nhảy mệt quá chịu hết nỗi LuHan liền té ra khỏi hàng cùng lúc ZiTao nhảy phía sâu dấp phải LuHan liền té đè lên phát ra tiếng kêu nhỏ thu hút cả lớp, nhưng cả lớp lại hiểu lầm là ZiTao giận chuyện ban nãy nên cố ý đẩy LuHan té thế là cả lớp chả ai binh ZiTao mà toàn đổ lỗi cho cậu kể cả Kris cũng đẩy hẳn ZiTao ra mà đỡ LuHan dậy, ZiTao do bị sốc nên ngồi yên tại chỗ chân cậu cho lúc nãy bị vấp LuHan mà đập xuống nền gạch xi măng nên giờ đau rát. SeHun lúc nãy thấy toàn bộ sự việc nên đi qua hướng ZiTao hỏi thăm cậu, BaekHyun nói một câu làm cho lòng cậu nặng xuống:
-Này, anh sống chung với em bao lâu nay vậy mà bây giờ mới biết em nhỏ mọn như vậy đấy chuyện có chút xíu mà em lại đẩy ngã LuHan là sao hả!?!-
-Đúng rồi đấy, cậu mau xin lỗi LuHan đi-
-Ừ cậu sai thật rồi đó ZiTao- Biết bao nhiêu lỗi đều đỗ lên đầu cậu, SeHun định lên tiếng giải thích dùm cậu liền bị cậu nắm chặt cổ tay không cho nói:
-Anh LuHan em xin lỗi, SeHun đỡ tớ ra xe tớ đi- SeHun lập tức đỡ ZiTao lên khỏi mặt đất bước ra hướng gara trường đi tới. Trước khi đi xa họ còn nghe Kris nói một câu:
-Tôi không ngờ là cậu nhỏ mọn như thế đấy ZiTao- Trên tay SeHun cảm nhận được dòng nước ẩm nóng, LuHan thấy ZiTao được SeHun đỡ đi như vậy lòng sinh lên một cảm giác buồn rất nhiều.
♢♢♢♢♢♢♢♢♢♢♢♢End Chap♢♢♢♢♢♢♢♢♢♢♢♢♢
-Bắt đầu từ chap này về sau Mickey sẽ cho mọi người biết cảm giác ngược trong fic này là như thế nào, chờ nha nhớ cmt + vote cho tớ nhoa.
#lề: Hóng bài hát của Hoàng Tử Thao êu vấu quá đi