Đọc truyện [ Fanfic Exo ] Hậu Chiến Hoàng Tử Và Mĩ Nam – Chương 12: Ta yêu nhau rồi chăng?
Hôm nay cả trường được một trận xôn xao và cả anh em nhà mĩ nam và hoàng tử khi thấy hai chiếc xe lamborghini chạy thẳng về hướng khu kí túc xá Vip, thứ mà làm bọn họ khinh ngạc hơn là cả hai hoàng tử của trường đang bế bổng hai mĩ nam nhà Angle. Đám LuHan mới tới trường với tình trạng quần áo xộ xệch thấy được hai đứa em quý báu của mình thì chạy lại ôm hôn bám dính lấy còn ChanYeol với Kris bị đạp qua một bên. LuHan sau khi ôm hôn đủ thằng em của mình thì cất giọng ca oanh vàng hét lên:
“ZITAO, CÓ CHUYỆN RỒI” Cả trường phải bịt tai lại để tránh thủng màng nhỉ
“Ge, có chuyện gì thì cứ bình tĩnh”BaekHyun vỗ vỗ lưng ông anh mình để cho bình tỉnh
“Có chuyện gì vậy ge?”TAO giờ này mới lên tiếng sau khi bị LuHan quật qua quật lại như búp bê
“Công ty của nhà ZhaoLin đang có nguy cơ bên bờ vực phá sản cha mẹ của cậu ta thì bị ám sát, cậu ta bây giờ thảm hại lắm rồi”Giọng LuHan không giấu nỗi vẻ run rẩy
“Thì sao”TAO nói làm cả BaekHyun cũng phải ngạc nhiên
“Em sao vậy TAO chẳng phải em là người yêu của ZhaoLin sao?” XiuMin thấy bất ngờ nên buộc miệng hỏi
“Em ghét nhất những kẻ vô dụng”TAO quay mặt sang Kris và bước vào lòng anh:
“Ôm tôi lên phòng đi” Cậu có vẻ bị nghiện cái vòng tay tuy lạnh lùng nhưng rất vững chắt này
“Được rồi!Đừng làm nũng nữa” Kris dang tay của mình ôm con mèo trong lòng bước vào khu túc xá Vip và lên tầng cao nhất-phòng của TAO:
“Thôi mấy hyun em hơi mệt em cũng lên phòng đây” Baekhyun lộ hẳn vẻ mệt mỏi:
“ChanYeol cõng tôi lên phòng đi”ChanYeol ngồi xuống để cho BaekHyun leo lên người mình để cõng lên lầu.
Không khí hôm nay rất ngột ngạt nhất là khu phía dưới lớp, LuHan đang ngồi suy tư thì có một tờ giấy bay ( Au: thư tình đoá mọi người Han: * Phi dép* Con chuột cống kia im đi Au:Ê! tui chuột nhà đàng hoàng à mà bữa trước bạn Tao phan một chiếc bữa nay có chếc nữa là đủ đôi đem về mang toilet *Chạy* Han:=•= con vô văn hoá ) đến nên tiện tay mở ra xem:
|hôm trước có bị gì không|LuHan nhìn quanh thấy SeHun đang nhìn mình nên cũng biết bức thư này do ai gửi:
|tôi không sao, dù gì cũng cảm ơn cậu đã cứu tôi| Dục giấy
|Ukm| Chọi giấy
|Ukm|chọi
|Ukm|chọi x2
|Ukm| chọi x3
(Au: Rãnh thế @.@ )
|bỏ rác đi bố cứ chọi hoài| Ôi một câu làm tan nát con t(r)uym của ThêHun
Giờ ra chơi in Sân Thượng………….
Bạn SeHun của chúng ta đang thong thả nằm nghe nhạc ngủ thì thấy gì đó lành lạnh trên má mình thì lười biến mở mắt:
“Cho câu này” Đó chính là hộp trà sữa LuHan đang cầm
“Sao cậu biết tôi thích uống trà sữa? ” Bây giờ bạn Hun đã tỉnh ngủ hẳn
“Bởi vì tôi thấy da cậu trắng nên mới suy luận ra a~” ( Au: Ồ! Một cái suy luận rất là logic ) Mặt của câu chủ ThêHun xuất hiện ba vạch hắc tuyến
” Mà SeHun này ! cậu rất giỏi vật lí phải không ” LuHan nói với vẻ mặt ngưỡng mộ
“Ừ thì sao” Uống trà sữa
“Vậy cậu dạy tôi học vật lí đi tôi rất là dỡ môn đó” Giọng càng ngày càng nhỏ (Au: bắt tay với tôi đi )
“Cũng được, chúng ta bắt đầu học vào….” Chưa dứt câu bạn Han nết na thuỳ mị đã chọt cái mỏ vô
“Ngay tối nay nhá, thứ 6 kiểm tra rồi” Suy nghĩ của Móm |sắp có thịt nai ăn:)|
——————Căn-tin—————–
Lay đang cầm đồ ăn của mình đứng ngơ ngác không biết ngồi chỗ nào vì đã hết chỗ thì một cánh tay phía sau đặt lên vai khiến cậu giật hết cả mình:
“Kiếm chỗ ngồi sao, bạn cùng lớp” Đó chính là tay của SuHo anh bạn ngồi phía trước cậu:
“*gật*”” Vậy đi theo tôi” SuHo nắm tay Lay lôi đi vào cái bàn ở cuối góc phòng mà nãy giờ cậu không thấy đặt cậu ngồi xuống nói:
“Cậu cứ ngồi ở đây tôi đi lấy thức ăn” Nói xong SuHo đi ra quầy lấy thức ăn, Lay ngồi ăn nghe thấy rất nhiều tiếng xì xào xung quanh:
sao cậu ta được ngồi ở đó thế
cậu ta là ai vậy Lay cứ ăn thì có một top đứa con gái tới vây quanh bàn và gõ xuống bàn. Mà mặc đồng phục thì hết sức diêm dúa, váy thì ngắn sắp sát hán còn áo thì mỏng tanh thấy cả nội y bên trong, tóc thì nhuộm 50 sắc thái:
“Này mày là cái loài mà ngồi chỗ của các Hoàng Tử” Cái giọng véo von của mấy ả khiến cậu tưởng là con két nhà ông cậu chứ:
” Tớ là loài người giống mấy cậu mà” Lay trả đũa lại khiến mấy ả cứng họng bèn giở trò lấy cả ly trà sữa thái hất vào người cậu. Lũ bạn của ả cười rộ lên thì một giọng nói lạnh tanh vang lên:
“Mấy người làm gì ở chỗ của tôi thế” Chính là SuHo mặt đen thui đứng ngay phía sau:
“Anh…..su….suho… tụi em..” ả chả biết làm sao tính quay qua cầu cứu mấy đứa bạn thì chả thấy bóng dáng (Au: Bạn tốt ghê cơ :v):
“Tôi đưa cậu ấy đến ngồi có ý kiến sao” Vừa nói vừa cởi cái áo sơmi trên người ra khoác vào cho Lay:
“Cậu không bị sao chứ” SuHo ân cần quan tâm cho Lay, đẩy đầu của cậu vào ngực mình
“Tôi không sao” Vừa nói còn vùi mặt của mình vào vòng ngực kia (Lay: sao ngực ấm thế):
“Á” Cô ả hét lên khi bị SuHo phang thẳng phần cơm mới lấy còn nóng hổi của mình vào mặt ả:
“Lần sao chớ có làm loạn ở chỗ của tôi, hiểu chứ” Tình hình hiện giờ là cái căn tin đóng băng có người còn đem cả máy quay ra ghi lại:
“Em……em… biết rồi” Cái giọng run rẩy như gặp ma của ả khiến Lay rất muốn cười thật to. SuHo nhất bổng Lay lên đi về phía kí túc xá. Ả đứng ở đó nắm chặt tay thành nắm đấm nghiếng răng ken két:
|dám làm ta mất mặt, tao sẽ cho mày biết cái cảnh khii đụng vào Nani tao| Những câu đó dĩ nhiên ả chỉ dám nghĩ trong đầu
—————Phòng của TAO————-
“Chuyện đó do anh làm?”TAO nói khi đang đùa nghịch cái khối rubbik trong tay
“Em thấy sao hả?” Tay của hắn đùa nghịch mái tóc đỏ bồng bềnh của cậu
“Tốc độ rất nhanh, ra đòn rất độc, dùng chiêu quá ác” TAO ngước mặt lên nhìn hắn và nói những câu khiến hắn bật cười
“Hay, rất hay” hắn vỗ tay thích thú vì câu trả lời của cậu
“Tôi không nói thì thôi mà đã nói thì phải hay mới được” Cậu quăng cái cục nhiều màu rắc rối kia ra một bên bò vào lòng kẻ đang nằm chễm chệ trên chiếc giường Kingsize của cậu( Au:Ngu giả danh trí thức TAO: Ngon thi toán số học với ta Au: Em không nghe không biết gì hết nhoá * nhìn t(r)uym trên cây*):
“Mệt sao” Hắn cuối xuống nhìn con mèo đang làm nũng trong lòng mình:
“Uhm” Từ cái miệng W kia phát ra âm thanh như mèo con lười biếng:
“Vậy đi ngủ đi” Hăns nằm xuống vào kéo sát con người đã chìm vào giấc mộng kia ôm chặt trong ngực. Hai con người đang nằm kia bỗng có cùng một suy nghĩ:
|có lẽ ta yêu nhau rồi chăng|
————–End chap————–
Sao dạo nào lượng đọc càng lúc càng giảm thế, fic có dở chỗ nào thì mọi người cứ góp ý rôi em sẽ sửa. Em sẽ cố gắng tiếp thu
#lề: hôm nay là 14/4 đó. Bữa nay là ngày của KrisTao nha nên em cho hai con người sang chảnh kia có mảnh đất màu hường nhá. KrisTao a~ tình yêu đầu của tôi, tôi rất muốn hai người có thể gặp lại nhau và trở thành một đôi đẹp nhé. Tôi sẽ mãi mãi yêu 2 người. Tình yêu của tôi.
| Kristao, tôi rất nhớ hai người Rồng&Gấu của tôi T_T |