Đọc truyện [Fairy Tail][Nalu] Cuộc Hôn Nhân Ép Buộc – Chương 39
sau khi lucy ngất đã có người đưa lucy đi
Lucy dần mở mắt thì thấy mình đang ở trong một căn phòng trên một cái giừơng quần áo cũng được thay hết hiện giờ trên người cô đang mặt một chiếc áo sơ mi ngắn hơn đầu gối
lucy(xoa đầu):mình đang ở đâu đây,mình nhớ là mình bị ngất ở ngoài đường mà hình như có người đã cứu mình,nhưng sao chóng mặt toàn thân ê ẩm vậy nè ko được mình phải đi thôi.
Lucy đi xuống khỏi giường bước từng bước nặng nề mắt cô ko thể to ra người cô lờ đờ cô bám vào tường để đi người cô như muốn quỵ xuống đi gần tới cửa thì cô ko chịu được nữa cô nhắm mắt lại từ từ ngã xuống thì có một vòng tay ôm lấy cô ẩm cô lên giừơng đắp chăn cho cô,cô cố gắng mở mắt ra thì cô rất ngạc nhiên người ngồi trước mặt cô là
lucy:natsu
Natsu(cười):ừ
lucy:anh là người đã cứu em
natsu:đúng vậy anh đi ngang qua và thấy em bị ngất nên đưa em về đây
lucy(cười):cảm ơn anh.
natsu(đỡ lucy dậy):em ăn cháo đi anh mới mua đó
lucy:em sẽ ăn sau natsu anh đang ở khách sạn đúng ko.
natsu:ừ
lucy:vậy anh đang ở khách sạn nào vậy(hình như rất giống khách sạn mình ở)
natsu:khách sạn goilike
lucy(mừng):vậy là anh ở chung khách sạn với em rồi hay quá
Natsu:vậy sao nhưng bây giờ em thấy sao rồi đỡ hơn chưa
lucy:em bây giờ rất ổn cảm ơn anh vì đã cứu em em đi về phòng của mình đây
natsu(nghĩ):phải nghĩ cách
natsu:chờ đã lucy em ở phòng bao nhiêu
lucy:hình như phòng 302
natsu(nghĩ):hình như là phòng đối diện phòng mình
natsu:vậy thì em ở lại đây đi
lucy:sao vậy
natsu:phòng đó rất là xa phòng của anh,anh sợ em sẽ chịu ko được
lucy:nhưng mà..
natsu:hơn nữa ở đây có camera em mặt áo sơ mi của anh rồi đi ra khỏi phòng mọi người sẽ bàn tán đó
lucy(nghĩ):cũng đúng ở bên natsu cũng tốt nhưng mình ko muốn tình cảm của mình làm cho cheria bị tổn thương
natsu:lucy hãy để anh chăm sóc cho em đến khi em hoàn khỏi bệnh đến khi đó đi cũng được mà
lucy nhìn natsu có lòng như vậy cô cũng ko nghĩ nhiều nữa
lucy(cười):vậy thì làm phiền anh
Nụ cười của lucy làm cho natsu đỏ mặt và anh thấy rất hạnh phúc
natsu:vậy em ăn cháo rồi mau nghĩ ngơi đi
lucy:bây giờ em chưa muốn ăn cho nên
natsu:ko được em mau ăn đi nhìn em rất xanh xao
lucy:em
Chưa nói xong natsu ngồi xuống bên cạnh lucy lấy tô cháo đút cho lucy ăn
lucy(đỏ mặt):em tự ăn được rồi
natsu:để anh đút cho lỡ em ăn ko hết thì sao
Lucy nỡ nụ cười hạnh phúc đã 5 năm rồi cô mới cảm thấy hạnh phúc như vậy natsu đút cho lucy từng muỗng cháo hai người cũng nói chuyện rất vui vẻ
natsu:xong rồi em nghĩ ngơi đi
lucy:ừ
natsu(nghĩ):lucy anh còn yêu em rất nhiều phải chi em chưa cưới yuiki anh sẽ ko để em rời xa anh nhưng chỉ cần có cơ hội để được ở bên cạnh em anh sẽ ko bỏ qua
natsu đỡ lucy nằm xuống vuốt tóc cô rồi hôn nhẹ lên trán làm cho lucy đỏ mặt
natsu:ngủ ngon lucy
lucy đắp chăn qua đầu che cái mặt đỏ của mình nhưng natsu đã thấy hết
natsu(nghĩ):em dễ thương thật lucy
Anh cười nhẹ rồi đi ra khỏi phòng để cô nàng lucy nằm cười tự kỉ.
HẠNH PHÚC CHỈ ĐƠN GIẢN LÀ THẾ