Ép Hôn

Chương 97


Bạn đang đọc Ép Hôn: Chương 97

Trong một căn phòng ở đâu đó trên đất Mỹ……..
Nằm ngả ng` ra sau ghế, nhắm nhẹ mắt lại, một ng` con trai đang dần chìm sâu vào giấc ngủ……
Chắc ko nói mọi ng` cũng đoán ra đc đó là ai…….
Cộc. Cộc. Cộc.
Tiếng gõ cửa vang lên nhưng chẳng có tiếng trả lời. Bên ngoài, cô gái vừa gõ cửa khẽ mỉm cười. Đưa tay vặn nắm cửa, cô mở cửa một cách nhẹ nhàng rồi bước vào trong.
– Ken!- tiếng gọi dịu dàng vang lên.
– Huh?- thằng nhok giật mình, nhìn cô gái trước mặt.- Maia, cậu đến đây có việc j` ak`?
– Ko- Maia mỉm cười, lắc đầu- đến để mời cậu đi ăn thôi.
(Hi`, TM nói qua chút, Maia là bạn thân từ nhỏ của Ken, Kavin và Mike)
– Đi ăn? Ukm, cũng đc.- thằng nhok mệt mỏi gật đầu.
Suốt cả tuần qua nó làm việc cật lực. Haiz…..Đầu đuôi cũng tại ng` thiết kế bản vẽ đột ngột xin nghỉ khi bản vẽ còn chưa hoàn thành, tiếp đến là đội thi công lại gặp sự cố…..Thật ko hiểu sao lại xảy ra nhiều chuyện vậy nữa. Bây h vấn đề của cậu là tìm một nhà thiết kế mới có thể làm vừa lòng các nhà đầu tư khó tinh bậc nhất hợp tác vs gia đình cậu lần này. Thật sự là ko dễ làm vừa lòng họ chút nào, hơn nữa, chính cậu cũng ko hài lòng vs những bản vẽ đã xem…..Có lẽ công việc lần này sẽ kéo dài, xem ra lần này ko về sớm như đã hứa đc rồi……
– Cậu đang nghĩ j` thế?- Maia nhẹ nhàng hỏi.
– Hả? Ak`, ko có j`- thăng nhok chối, ko lẽ nó lại nói mình đang nghĩ về cô vợ chưa cưới ở nhà? ^^
– Dù sao cậu cũng ko nên chỉ bik đến công việc như vậy, nhìn xem, cậu trông xanh quá- Maia dịu dàng nói.
Thằng nhok ko nói j`, chỉ cười trừ, lúc nào Maia cũng rất quan tâm chăm sóc nó, đôi khi hai đứa nó còn hơn cả ng` yêu! Ukm, mà nói vậy, thì hóa ra nó cứ như đang ngoại tình? (ôi trời, tội lỗi, tội lỗi) Thằng nhok bật cười vs suy nghĩ quái gỡ vừa hiện ra trong đầu mình.
– Cậu có chuyện j` vui ak`?- Maia mỉm cười hỏi khi thấy thằng nhok cứ tủm tỉm cười suốt.

– Ak`, ko có j`, chỉ đang nghĩ đến một con bé đanh đá thôi- thằng nhok cười (#: Yah!!!!Dám nói ta thế ak`???? Về rồi ta cho ra ngoài đường sống!, $: ấy ấy, từ từ đứng nóng…..)
– Một con bé đanh đá? Ai vậy? Xem ra cậu rất thick nhỏ đó?- Maia hỏi, mắt tối đi một sắc.
– Huh? Ko có j` đâu. Sau này về rồi tớ sẽ cho cậu xem mặt. Thôi, ăn nhanh đi, lát tớ còn có việc.
– Ukm.- Maia mỉm cười, cúi đầu ăn tiếp nhưng cô đang nghĩ j` thì có trời mới bik (TM cũng chịu ^^ )
Sau bữa ăn, thằng nhok trở về phòng làm việc của mình, nhắm nhẹ mắt một lúc. Đột nhiên, nó mun nghe cái giọng chanh chua đanh đá của con bé. Vơ lấy cái điện thoại, thằng nhok bấm số, nhưng rồi, lại thôi. Suốt tuần qua, nó đi mà con bé ko thèm gọi điện hay gửi lấy một tin nhắn nào. Điên thật! Nó gọi điện bây h chẳng khác j` tự nhận là mình nhớ con bé? Ko đc, ko chấp nhận đc! Sao nó lại nhớ cái con nhỏ đanh đá kia chứ! Mà……….có nhớ thì cũng chỉ đc nhớ trong lòng thôi ^^ (haha…)
Í mà khoan, nó có phải gọi về vì nhớ con bé đâu cơ chứ (?), là vì hỏi thăm về tình hình gia đình mà!
“Thế chứ điện thoại ở nhà để làm cảnh ak`? Còn cả điện thoại của ông và pama nữa, ko điện đi, điện cho tôi làm j`? Rắc rối!”- thế nào con bé cũng nói thế khi nghe lí do của thằng nhok cho coi. Đến lúc đó thì quê chết! Ko đc, ko đc!!!! Ahh!!!!!Thế thì thế nào mới đc chứ!!!!!!Ôi cái đầu…….- thằng nhok ôm đầu than thở. Cuối cùng, nó ngậm ngùi quyết định, tốt nhất ko điện là hơn!
Ukm, nhưng mà……..nhớ con bé ghê! Haiz……
Trở lại vs con bé nà……
Thả ng` nằm trên giường, con bé vơ lấy quyển truyện tranh rồi nằm đọc, chờ đến lượt mình tắm. Một lúc sau, Key bước ra, mỉm cười ngồi xuống cạnh bên nó.
– Anh đã nói bao nhiêu lần rồi, đừng có nằm đọc như thế, ko tốt ắt đâu!- Key lên giọng nói.
– Kệ em! Em thick đọc thế này hơn!- con bé ương bướng cãi lại.
Nói rồi, nó ngồi nhỏm dậy, vòng tay bá cổ Key, vẻ mặt nũng nịu.
– Anh!
– J` nữa nhok?- Key cười hỏi.

– Em nhớ mọi ng`……..- con bé xụ mặt nói.
Key cười nhẹ, đưa tay lên xoa xoa đầu con bé rồi vòng tay, ôm nó vào lòng, nhẹ nhàng vỗ về.
– Uk`, mọi ng` cũng nhớ em lắm. Sau khi mọi việc xong xuôi chúng ta cũng sẽ về mà……
– Em nhớ chị……Mà cũng ghét nữa, bữa h chẳng chịu gọi điện cho ng` ta- con bé nhăn mặt nói.
– Oh`, vậy chứ em chưa nghe tin cô ấy bị nhốt trong nhà ak`?
– Ax. Cái j` cơ? Nhốt ấy hả?- con bé ngạc nhiên hỏi, rồi như nhớ ra chuyện j`- ak`, quên mất! Chắc là vụ đó chứ j`! Em đã bảo là đừng rui` mà ko nghe, đáng đời! Mà tên đó sao rui`?
– Anh cũng chẳng bik nữa. Bữa kia nghe chị em bảo sẽ “trả thù” mà cũng chả bik ra sao nữa. Chậc. Mà ko bik tên con trai xấu số ấy là ai- Key chậc lưỡi, ra vẻ thương cảm.
– Uk`, em cũng chẳng bik nữa, hình như tên đó tự nhiên ôm chầm lấy chị ấy, rồi còn…….Mà anh ko tin đc đâu, chị ấy bảo đó là first kiss cơ đấy!
– Tin đc ko? Chị em, anh đếm sơ sơ cũng có trên 10 tên bị đá rui`, vậy mà bảo first kiss j` chứ!- Key bật cười, rồi nhìn con bé- mà thôi, em tắm đi, còn đi ngủ nữa.
Con bé cười hì hì, nhanh chóng bật dậy, nhảy xuống khỏi giường, hôn nhẹ vào má anh, con bé chạy biệt vào phòng tắm. Phía sau, Key ko khỏi mỉm cười, nhưng rồi nụ cười chợt tắt, anh quên mất một điều……..Nhưng vẫn chưa chắc lắm, có lẽ chờ thêm một thời gian nữa rồi hãy nói vs con bé. Anh khẽ thở dài, con bé mà bik chuyện này chắc sẽ rất shock……
Nằm xuống giường, anh khẽ nhắm mắt lại, mặc cho suy nghĩ đi phiêu du đâu đó tận trên chín tầng mây……
“When I am down and, oh my soul, so weary;
When troubles e and my heart burdened be;
Then, I am still and wait here in the silence,
Until you e and sit awhile with me…..”

Mở mắt, Key nhướn ng` nhìn quanh, nếu anh nhớ ko nhầm thì đây là nhạc chuông của con bé……Nhíu mày nhìn cái điện thoại bị vất chổng chơ dưới sàn nhà, anh bật cười, chắc lúc nãy con bé rũ quần áo nên vất lun ở đó.
Nhặt cái điện thoại lên, anh mỉm cười khi thấy tên ng` gọi hiện trên màn hình “Chồng T.Linh”, xem ra con bé đã quyết định tất cả ngay từ đầu…….
– Alô.
– – giọng bên kia ngập ngừng.
– Đúng vậy. Con nhok đó đang tắm, anh là ai?- Key hỏi cho có lệ, chứ ai thì anh bik thừa.
– – im lặng, có vẻ ng` bên kia rất sững sờ trước những j` anh nói……- – giọng nói nghe có vẻ bực bội.
– Tôi là ng` ngủ chung phòng vs con nhok đó tối nay, thế anh là ai?- Key cười, anh mun xem thử ng` con trai này đối vs con bé là j`…………
– – nghe âm lượng cũng dễ dàng đoán ra ng` bên kia sắp shock mà chết……
– Đúng vậy. Nhưng anh là ai?- Key lập lại câu hỏi, cố nín cười.
– – thằng nhok tức giận hét lên, suýt ném lun cái điện thoại.
– Oh`, vậy hả? Hóa ra anh là chồng của con nhok kia? Chậc. Thế mà tôi nghe em ấy bảo là chưa có chồng? Tưởng vẫn còn “tự do” chứ?- Key nói kháy, chọc tức thằng nhok.
– – thằng nhok mặt mày đỏ gay vì tức, thiếu điều nhảy ngay sang đây giết chết con bé _ __|||
Key ko nói j`, chỉ bật cười thỏa mãn, xem ra tên nhok này cũng “chết” rồi, cứ tưởng………..
– Yah!!!Anh! Lấy dùm em bộ đồ ngủ xem!!!- từ trong phòng tắm, con bé ngoác miệng hét ra.
– Rồi rồi. Thật là, đã bảo là trước khi tắm phải xem thử lấy đủ đồ chưa rồi mà- Key chán nản lắc đầu, bước đến bên tủ đồ, lấy cho con bé cái váy màu trắng trong tủ.
Mở cửa, con bé cầm lấy bộ đồ vs nụ cười toe toét trên khuôn mặt xinh đẹp. Key ko bik làm j` hơn là lắc đầu.
– Em thật là……Nếu ko có anh thì làm sao hả? Nghĩ sao mà lại ăn mặc thế kia dám đi ra khỏi phòng vậy hả?- Key chỉ tay vào con bé, quấn mỗi chiếc khăn tắm.
– ôi trời, cứ như mới thấy lần đầu ấy- con bé bĩu môi nói, rồi ngúng nguẩy đi vào trong, đóng cửa lại cái rầm.

Key ko bik nói j` hơn, mà có nói cũng đời nào con bé chịu nghe, Ạnh chợt nhớ đến cuộc điện thoại vẫn đang dang dở, định bụng quay lại chọc thằng nhok thêm vài câu, nhưng mà, bên kia đã cắt máy từ đời nào. Khẽ nhăn mặt, anh hơi khó chịu nói.
– Chậc. Bất lịch sự quá…….
– Huh? Anh nói ai vậy?- con bé đi ra, ngồi cạnh anh hỏi.
– Huh? Ak`, ko, ko có j`- Key cười- lại đây, anh sấy tóc cho, để rồi cảm thì khốn.
Con bé cười hì hì, ngoan ngoãn đi lại phía anh, để yên cho anh vò cái đầu mình rối tung (hâm, sấy thì phải thế chứ!)
Nhưng, có lẽ, dường như cả con bé và Key đều ko để ý một điều…….máy con bé lun để loa ngoài………
– Yahh!!!!!!!!!Con nhỏ đó dám…………..- thằng nhok tức giận hét lên, tay bóp chặt cái điện thoại như mun bóp nát nó…….
Trở lại vài phút trước……..
Thằng nhok sau một hồi phân bua tự giải thích cho chính bản thân mình, viện ra đủ lí do để ko rớ đến cái điện thoại, nhưng rồi, đến khi nhận thức đc mình đang làm j` thì màn hình điện thoại đã hiện lên “Calling Anny….”
Thằng nhok lúc đầu cứ tưởng mình bấm nhầm số khi nghe giọng con trai, ko ngờ lại là đúng số, hơn nữa tên con trai đó lại ở cùng phòng vs con bé- tức vợ chưa cưới của nó, và, ko thể chấp nhận đc là, con bé đang tắm!!!!!!!!!!!!
Nó chỉ mun hét lên, bay ngay về nước cho con bé một trân nên thân thôi!!!!! Trước đây cứ nghĩ Kavin đi rồi, để con bé ở lại cũng ko sao, ko ngờ lại…………Ahh!!!!!!!!Bik thế này lôi con nhỏ đó đi theo cho rồi!!!! Cứ chờ đấy, Anny, về rồi cô sẽ bik tay tôi!!!!!!!!!!!!- thằng nhok tức điên, tuy vậy, vẫn lạ là nó ko thể nào ghét hay có chút ý nghĩ xem thường con bé, cô gái này, thật sự đang làm nó phát điên……….
~oOo~
Sáng sớm.
Vươn vai thức dậy, con bé sớm nhận ra Key đã dậy từ lâu, anh bao h cũng có thói quen dậy sớm như vậy. Nhảy bật xuống giường, con bé làm VSCN rồi lao như bay xuống nhà. Bên dưới, mọi ng` đều đã tập hợp đông đủ trong phòng ăn, chỉ thiếu mỗi mình nó.
– Good morning everybody!- con bé vui vẻ nói.
Hana mỉm cười dịu dàng nhìn nó, Jay thì chỉ hừ lạnh, ko thèm nhìn con bé lấy một cái, Jey thì từ nãy h chỉ hết nhìn Jay rồi lại thở dài. Con bé dường như đã dự đoán đc thái độ này từ sớm, chẳng tỏ vẻ quan tâm, nó nhảy bổ lại phía bếp.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.