Ép Hôn

Chương 91


Bạn đang đọc Ép Hôn: Chương 91

Rồi ko chờ ami thằng nhok trả lời, con bé chạy ào vào phòng thằng nhok.
– Ken!!!!!
Thằng nhok đang thu dọn quần áo, thấy con bé gọi thì vội vàng quay lại, ngạc nhiên.
– Có chuyện j thế????
– Anh dám dấu tôi hả?????????- con bé hét lên,trừng mắt nhìn thằng nhok.
– Dấu j cơ? – thằng nhok ngây thơ hỏi lại.
– Anh còn giả vờ à? sao anh ko nói cho tôi bik là hôm này anh đi Mỹ hả? – con bé tức giận nói.
– Hừ, cô đi suốt, tôi pải gặp mới nói đc chứ – thằng nhok hừ lạnh nhìn con bé.
– Hức! ko bik đâu, anh đi rồi để tôi ở nhà một mình hả? Chán chết đi đc ! ko chịu đâu! – con bé vùng vằng.
Thằng nhok ko bik nên cười hay khóc nhìn con bé. Nhưng thật sự khi thấy con bé thê này, nó lại thấy………vui (?) Chí ít thì con bé cũng mun ở cạnh nó….
– Thôi, cô làm j mà ghê thế!- thằng nhok nín cười nói.
Bất ngờ, con bé nhào đến, ôm chầm lấy thằng nhok, mỉm cười lém lỉnh.
– 1 tháng, tôi cho anh 1 tháng ở Mỹ, sau đó thì ngoan ngoãn về đây đi chơi vs tôi, nghe chưa.
– Cô nói nghe giống mẹ tôi quá đi – Thằng nhok bật cười nói.
– Ứ bik, anh đi rui tôi buồn lắm í. Chẳng có ai để bắt nạt – con bé ngậm ngùi nói.
– Ax, hóa ra cô mun tôi ở đây để bắt nạt à ? – thằng nhok nhăn mặt nói . hix – thế thôi tôi ở bên đấy luôn, ko về nữa đâu.
Con bé nghe vậy thì hốt hoảng la lên.
– Ko đc! anh pải về vs tôi chứ! – con bé hét lên, tay siết chặt thằng nhok, dụi dụi đầu vào ngực thằng nhok.
– Uk, tôi sẽ về- thằng nhok nín cười vỗ về con bé, trông tụi nó thế này giống vợ chồng mới cưới nhỉ?
– Nhớ đó!…….nếu ko – con bé nói đến đây, bất chợt ngập ngừng.

– Nếu ko sao cơ ? – thằng nhok trêu trọc hỏi.
Con bé ko nói j nữa, chỉ im lặng, cạ đầu vào ngực thằng nhok kiếm chút bình yên….Nó sợ…sẽ ko còn cơ hội làm như thế này nữa….
———- Post added at 05:02 PM ———- Previous post was at 03:21 PM ———-
…….:::::: Sân bay ::::::…….
Con bé nhìn theo thằng nhok, mắt hoe hoe đỏ. Lần này, ra đi quá đột ngột……Đáng ghét! đi Mỹ mà ko cho nó bik.
– Anh đi bảo trọng nhá, cẩn thận rớt máy bay- Con bé chúc đểu .
– Đc rồi.Tôi cũng ko nỡ để cô thành góa bụa đâu.- thằng nhok mỉm cười trêu trọc con bé.
– Đùa thôi! anh đi rồi nhanh về đó!
Thằng nhok ko nói j, đưa tay lên xoa xoa đầu con bé, nhẹ gật đầu. Trc khi đi, thằng nhok hôn nhẹ lên trán con bé rồi mỉm cười. Ko hiểu sao, nó có linh cảm, lần ra đi này, trở về sẽ chẳng còn như trc.
Con bé ko nói, chỉ lạ một điều là mắt nó dường như….ươn ướt (?) Nhìn theo dáng thằng nhok khuất dần, con bé cười nhẹ.
– Tạm biệt. ak ko, bik đâu lại là Vĩnh biệt……
~oOo~
– H em tính sao? – Key nhìn nó.
– Sao là sao , em chỉ có thể chờ thôi – con bé thờ ơ nói, tiếp tục nhìn ly kem đang ăn dở.
– Ko, ý anh là chuyện kết hôn ấy- Key lắc đầu nói.
– Em cũng chẳng bik nữa, đến đâu hay đến đây thui- con bé ngẩng đầu lên, ngao ngán nói.
– Sao nghe giọng chán nản vậy cô bé – Key nhìn nó, mỉm cười trêu trọc
– Hix. Tên [c]hết [t]iệt kia đi rui, em ở nhà một mình buồn chết. Anh đi chơi vs em nhá? *Mắt long lanh*
– Thôi thôi, cho anh xin – Key đưa hai tay lên như đang đầu hàng – đi vs em có ngày anh tổn thọ mất.

– ko bik, ko bik đâu! Anh pải đi chơi vs em, chán chết đc
-con bé xụ mặt nói
– Đc thôi, nhưng……anh đc lợi j nào? – Key nhìn con bé,mỉm cười gian xảo
– Xí, đc đi chơi vs em là phúc nhà anh đấy,còn đòi j nữa – con bé vênh mặt lên thấy ghét >” – Vậy thì thôi – Ken phẩy phẩy tay, cười cười nói -anh ko có phước nhận cái phúc ấy đâu.
Con bẻ trừng mắt lên nhìn Key nhưng chỉ nhận đc một nụ cười đầy gian xảo. Key mỉm cười, nghênh mặt lên nhìn có bé đầy thách thức.Xem ra ko thể nào thảo hiệp đc, đành chịu ấm ức vậy – con bé thầm nghĩ
– Thế anh mun j?- con bé ỉu xìu hỏi.
– haha….chịu thua rồi hả? Để xem anh làm j em nào – Key mỉm cười thick thú, rồi nhìn con bé- chậc. Suy đi nghĩ lại cũng chẳng bik làm j em cả…haiz
– Vậy thôi khỏi nhá? – con bé hớn hở nói, nhưng ngay lập tức phải đi lấy thuốc cảm (bị dội nước lạnh ý mà, keke….)
– Đừng mơ!- Key phán một câu thẳng thừng,rồi, như đoán ra điều j ,anh mỉm cười nham hiểm- này, nhok con, tối nay đến nhà anh trổ tài nấu nướng đi.
Sặc.
Con bé trố mắt nhìn Key,miếng kem chưa vào kịp miệng đã bị trả về vs đất, thiếu điều bay lên mặt Key (hix).Vỗ vỗ tai mấy cái để chắc rằng mình ko nghe nhầm, con bé tròn mắt hỏi.
– Anh nói nhầm đấy ak? mun vào viện hay sao mà bảo em nấu ăn ?
Key ko nói j,anh bình thản nhìn con bé, cười cười, nhẹ nhàng lau mặt cho nó rồi bất ngờ đưa tay, búng vào mũi nó.
– Con nhok này, làm như anh ko bik thực lực của em ấy.
Con bé đưa tay xoa xoa cái mũi tội nghiệp bị anh búng, lè lưỡi ra, trông dễ thương cực.
– Hứ! Em ko nấu đâu, mệt lắm.
– Vậy thì thôi, em cứ ở nhà đi, đừng hòng anh đưa đi đâu cả.- Key nhấm nhảm đáp,bình thản nhấp một ngụm trà.

Con bé thì chẳng thể bình thản đc như thế, mặt nó bí xị, méo mó trông đến là phát tội…
– ANh ăn hiếp em, hức! Đáng ghét.
– Sao? Có đồng ý ko thì bảo?
COn bé xụ mặt ko đáp, chỉ gục gặc đầu ra vẻ đồng ý, khuôn mặt như mun ăn tươi nuốt sống Key.
– Đừng nhìn anh bằng ánh mắt đó, haha…Cái này là dựa trên sự tình nguyện hợp tác của hai bên mà.- Key nhìn nó, nháy mắt nói.
– Tự nguyện cái đầu anh á! – Con bé chu mỏ nói.
– Đc rồi, sao cũng đc, h em mun đi đâu đây?
Con bé phồng má lên, mím chặt môi vẻ như đang suy nghĩ. Ukm, để xem nào, nó nên đi đâu nhỉ? Dường như đi đâu nó cũng ko thấy vui, ko thấy vừa ý cả. Chán.
Chán nản nhìn ra đường, bất trợt mắt con bé sáng trưng, long lanh lóng lánh hết chỗ chê…
– Hana!!!! – con bé hét toáng lên, nhảy tưng tưng vẻ vui mừng.
Nhanh chóng, con bé ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài, ôm chầm lấy cô bạn còn đang ngơ ngác ko bik ai gọi mình. Thật may quá đi, có Hana ở đây nó sẽ ko buồn nữa, hihi….
– Anny!- Hana kêu lên, thoáng có vẻ hốt hoảng.
Con bé vốn tinh ý, dễ dàng nhận ra sự rụt rè, lo ngại -dù chỉ là thoáng qua- trong giọng nói của Hana. Buông Hana ra, nó nheo mắt nhìn cô bạn của mình. Mỉm cười nhẹ, con bé nhanh chóng nhận ra bên cạnh Hana còn có 2 ng nữa, một là Jay và một ng con trai nào đó….
– Hi. Có cả bạn ở đây nữa hả, Jay- con bé mỉm cười nói.
– Nhok con, bạn em hả? – Key ở trong kia đi ra, quàng vai con bé nói.
– Hi. Cô gái này là Hana, anh bik rùi nhỉ, còn kia là Jay, hs mới ở lớp em đó,và, cũng là……- con bé nhìn Jay, mỉm cười đầy ẩn ý,rồi,quay sang nhìn ng con trai còn lại- còn đây là……
– Ak, tôi là Jey, em là…….- Jey nhìn con bé, cười hiền
– Vâng, chào anh, em là Anny, bạn của Hana.Còn đây là Key, ờh thì là…- con bé ngập ngừng, ko bik nên gt thế nào cho đúng
– Chào! tôi là Jey, ng yêu của con nhok này.- Key đáp thản nhiên.
Con bé ko nói j, toe toét cười, chỉ có Hana và Jay là ngạc nhiên, ko lẽ họ nhìn nhầm? COn bé ko pải là con dâu nhà họ Trần àk?
– Anny, cậu, chẳng phải là……..
– Thôi thôi, nhắc chuyện đó làm j, tớ đang chán chết đây- con bé xịu mặt xuống, chán nản nói.- cậu đi chơi vs tớ nhá!- con bé nhanh chóng quay sang dụ dỗ Hana rồi nhìn Jay và Jey- hai ng cũng đi chứ ? càng đông càng vui ^^

– Tôi có việc bận rồi – Jay lạnh lùng đáp.
– Ukm, tôi nghĩ chúng tôi ko đi đc đâu- Jey nhìn con bé, ánh mắt bất chợt có chút khô lốc, lạnh lùng hơn lúc nãy.
Con bé nghe vậy thì xụ mặt xuống, buồn xo. “Chúng tôi” mà Jey nói nó hiểu có cả Hana ở trong đó. Key đứng im lặng ko nói j ,im lặng ngắm nhìn cảm xúc trên mặt của 4 ng, có chút thú vị. Ko bik có ai thấy ko, nhưng anh thì thấy rất rõ nụ cười gian xảo hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp của con bé…….
– Mọi ng sẽ ko hối hận chứ??- con bé cười cười hỏi.
– Ko. Nhưng ý em là j??- Jey quả quyết.
Con bé ko nói j, cũng ko trả lời câu hỏi của Jey,chỉ im lặng, đứng đó cười cười. Ở bên cạnh, Key thừa bik con nhok này lại sắp dở trò.
– Ng ta ko mun thì thôi, đừng ép họ- Key mỉm cười, nhìn Jay và Jey đầy thân thiện.
– Anh nói cứ như em định làm j họ ấy – con bé mỉm cười đầy ẩn ý,ko bik là cố ý hay vô tình mà nó nhấn giọng từ “làm j”…..
– Hừ. Chẳng phải sao? Anh hiểu em quá rùi mà- Key cười, đưa tay lên cốc đầu con bé…
– Đau! ANh toàn vu oan giá họa cho em ko. Em đâu pải loại ng đó chứ, nhỉ? – con bé quay qua nhìn 3 ng kia, mỉm cười nhưng nụ cười trông ko đáng tin tý nào, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng thấy đc trong đó ẩn chứa một ẩn ý đe dọa lộ liễu.
Rồi, ko để cho Jay, Jey và Hana nói hay hiểu j , con bé đưa tay lên huýt sáo vẻ như đang ra hiệu j đó, rồi nhìn 3 ng cười cười. Key thì đứng im, nhìn 3 ng kia vs ánh mắt đầy “thương tiếc” (Ax, nghe như “gia đình chúng tôi thương tiếc báo tin bà, mẹ, con, em chúng tôi,…….đã từ trần vào lúc ……..h…….;ngày…….tháng……năm ^^)
Rồi,bất ngờ,ko bik từ đâu, một toán ng chạy đến, nhanh chóng bao vây lấy 5 ng, hình như là…….vệ sĩ (?)
– Đưa họ lên xe đi!- con bé bình thản nói, thậm chí là còn cười tươi.
Jey,Jay và Hana vẫn chưa kịp hiểu chuyện j xảy ra, ngơ ngác nhìn nhau cho đến khi mấy ng áo đen kia tiến đến, và mời, hay nói đúng hơn là lôi họ vào mấy chiếc xe vừa chạy đến. Jay và Jey tức giận nhìn con bé.
– Cô làm j thế ? Thả chúng tôi ra.
Con bé ko nói j, chỉ nhún vai kiểu “ko đấy, làm j đc nhau nào!” rồi tự mình trèo lên xe Key, nhìn anh.
– Anh ak, đến nhà anh chơi nhá! *chớp chớp mắt*
– Thôi thôi, hỏi làm cái j, h anh ko cho thì em cũng đến,mà chìa khóa thì nằm trong tay em, anh làm sao ngăn đc.
Con bé nhìn Key, cười hì hì rồi ra hiệu ấy chiếc xe chở Jay, Jey và Hana đi theo mình.
Dừng xe trước một cổng biệt thự nằm ở sát ngay bên biển, con bé mỉm cười, bước xuống xe, hít lấy luồng ko khí trong lành mang đậm hương vị biển. Key từ phía sau bước đến, nhẹ nhàng ôm lấy nó.
– Thế nào?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.