Bạn đang đọc Ép Hôn: Chương 8
Thằng nhok nhìn con bé một lát rồi đành bỏ đi, ko làm j` đc. Ai bảo hồi sáng bố chồng nó bảo nếu thằng nhok ko bik nhường nhin nó thì vất thẻ tín dụng đi làm j`? Bây h thì đố thằng nhok dám làm j` nó. He he…Con bé tự đắc ngồi cười một mình mà ko bik cô bạn bên cạnh đang tròn mắt nhìn nó.
-Woa! Bạn thật tuyệt. Bạn là ng` đầu tiên dám nói như vậy với Ken và đến h vẫn bình an vô sự đấy. A`, tất nhiên là trừ Mike, Kavin và Maia, nhưng Maia thì chưa từng nói như vậy.
– Có j` đâu- con bé cười- mà Mike, Kavin, Maia là ai? Và bạn tên j`?
– Tớ là Hana, còn Mike, Kavin, Maia là bạn thân của Ken đó.
– Vậy sao lúc nãy tôi chỉ thấy 2 ng`?
– A`, vì Maia hình như là đi đâu đó chưa về thì phải. Mà nè, chúng ta làm bạn nhé?
– Bạn ư? Đc thôi, dù sao tôi vẫn chưa có bạn ở đây mà. Tôi là Anny.- con bé cười tươi đáp, cô bạn mới của nó thật dễ thương.
Sau 2 tiết học, con bé đi lên sân thượng thì thấy thằng nhok và 2 ng` bạn của hắn. Con bé làm như ko quen bik, đi ngang qua thằng nhok.
– A, đó chẳng phải cô gái khi sáng sao?- 1 trong 2 tên bạn của thằng nhok lên tiếng- cô gái đã bình an vô sự sau khi chọc tức Ken ấy.
– Mặc kệ cô ta đi- thằng nhok nói, lạnh lùng.
Tên bạn còn lại của thằng nhok nãy h cứ nhìn chằm chằm con bé làm nó hơi khó chịu.
– Nhìn j` mà nhìn ghê thế, bộ chưa từng thấy gái đẹp a`?- con bé bực dọc nói.
– A, đây chẳng phải cô bé tối hôm đó sao?
– Tối hôm đó với chả tối hôm kia j` chứ, hơn nữa, tôi ko phải là cô bé, anh thì hơn tôi bao nhiu tháng mà bày đặt chứ?
– Miệng lưỡi thế này thì đúng rồi, bé ko nhớ cái hôm anh cứu bé a`?
– Bé cái j` mà bé chứ? Anh có tin là tôi cho anh vào viện bây h ko? Cứu tôi ấy a`? Xem nào, à, có phải cái tên zô zuyên tự nhiên xông vào rồi bắt ng` ta cảm ơn đó ko?
– Ủa, mày quen cô ta a`?- Thằng nhok ngạc nhiên hỏi.
– Uh`, mày có nhớ cái bữa tao kể tao cứu một con bé rồi bị nó **** ko? Ko ngờ lại gặp ở đây, bé đó đó.- tên kia chỉ vào nó.
– Thì ra là cô ta đó hả? Ko ngờ cô lại đi chơi đêm thế đấy.
– Mặc xác tôi, ko mắc mớ j` đến anh, bố và ông ko nói thì thôi, ko đến lượt anh. Mà anh làm như mình về sớm lắm ý. Còn anh kia, đừng có tự nhận lung tung là anh đã cứu tôi.
– Mày cũng quen bé đó hả?- tên kia hỏi thằng nhok.
– Uhm, đúng vậy, cô ta chính là con bé tao sẽ phải cưới đó, chả thick xí nào nhưng lại ko từ hôn đc, cô ta lại ko chịu từ hôn.- thằng nhok nói, giống như là bị con bé ép ko bằng.
– Hứ, anh tưởng tôi thick lắm hả? Tôi mà từ hôn thì danh dự gia đình tôi vất đi đâu? Anh mun thì tự nói với bố ấy, nhưng tôi chắc bố sẽ ko đồng ý đâu.- con bé cười khẩy rồi bỏ đi.
– Này, Ken, có phải mày mun bé đó từ hôn phải ko?
– Tất nhiên, ý mày là sao?
– Mày để tao xử bé đó cho, dù sao tao cũng thấy thick bé đó rồi đấy, thật thú vị.
– Mike, mày điên a? Cô ta thì thú vị cái nỗi j`? Mà thôi, mày mun thì tao cũng chẳng cản, thoát đc con bé đó càng rảnh.
– Mày sẽ ko hối hận chứ?
– Hối hận ư? Never. Mày mun làm j` thì làm.
– Chính mày đã nói đấy nhé, sau này đừng hối hận. Bây h thì xuống thôi.- Ng` con trai tên Mike nói, cậu linh cảm đc rằng sẽ có ngày con bé sẽ làm cho thằng nhok hối hận vì đã cho cậu cơ hội này, rằng con bé sẽ làm tan chảy trái tim bằng kim cương của thằng nhok…
Đến h ăn trưa, con bé và Hana đang ăn thì tự nhiên thằng nhok đến ngồi cùng, à ko, hình như là bị Mike ép thì phải. Trong suốt bữa ăn, Mike thì cười nói vui vẻ, còn thằng nhok thì ko thèm ngẩng đầu lên nữa. Con bé nhìn thằng nhok mà thấy ghét, đúng là nhìn mặt hắn ăn cơm mất ngon mà- con bé **** thầm nhưng ko nói ra, dù sao thì tương lai thằng nhok cũng là chồng của con bé mà. Hơn nữa, ông nó đã từng dặn phải làm cho thằng nhok thick nó, phải cư xử có lễ nghĩa, phải bik nhẫn nhịn…nếu ko thì đừng có về nhà nên nó đành cắn răng chịu đựng cái mặt lạnh tanh, nhìn mà mun đấm của thằng nhok. Thôi đc rồi, cứ chờ xem, sẽ có ngày anh phải nói thick tôi thôi, Ken ạ, và ngày đó sẽ ko xa nữa đâu- con bé tự nhủ rồi cắm đầu ăn tip, chẳng bun nghe Mike nói cái j` từ nãy h.