Ép Hôn

Chương 64


Bạn đang đọc Ép Hôn: Chương 64

Trong một căn phòng trong một ngôi biệt thự ở một khu rừng nọ……
– Anh diễn tốt thật đó.- cô gái đưa tay lên hình chữ V vs ng` con trai.
– Hừ. Lần sau cô đừng hòng bắt tôi tham gia mấy cái vớ vẩn này, cái tên cầm gậy lúc nãy cho tôi một cú đau điếng, suýt chết thật.- ng` con trai nhăn mặt nói.
Cô gái tỏ vẻ ngạc nhiên, hình như cô nhớ là mình chỉ dặn là quất nhẹ một cái cho nó giống thật thôi mà…..
– Là tôi nói đó.- chàng trai bình thản nói.- đã đóng thì phải đóng cho thật chứ.
Ng` con trai trố mắt nhìn chàng trai, hét lên đầy uất ức…
– Sao cậu cũng theo con nhỏ này (chỉ vào cô gái) vậy hả????
– Ấy…đừng nổi nóng….Hôm nay làm phiền anh nhiều rồi. Vs lại, nếu ko giả vờ làm “anh hùng cứu mỹ nhân” thì con nhỏ kia đời nào dễ dàng đi theo anh, vào “nhà” thế này? Dù cô ta có đúng là mê trai thật, nhưng ng` nhà họ Trịnh cũng đâu phải hạng xoàng, đúng ko?
Ng` con trai ko nói j`, hậm hực nhìn cô gái và chàng trai, tự hỏi tại sao mình lại dính vào cái chuyện này…..
– Anh có mun xem tôi giải quyết con nhỏ kia *chỉ chỉ* thế nào ko?- cô gái cười cười hỏi.
– Tôi…..
– Đừng xem, nếu ko cậu sẽ shock mà chết đó- chàng trai nói chen vào.

– Tại sao?- ng` con trai thắc mắc.
– Đáng sợ lắm. Hơn nữa, lát nữa thế nào em ấy chả đòi “tặng” cho con nhỏ kia vài “đường” làm “quà”. Đến lúc đó, thứ nhất, nhìn đừng sợ nha, thứ hai, làm như thế sẽ kéo theo một việc nữa, nhìn rồi đừng nổi ghen nha.- chàng trai từ từ nói, giọng đều đều làm tăng thêm phần rùng rợn cho nội dung câu nói.
Cô gái im lặng nãy h, nghe chàng trai nói vậy, ngay lập tức cong môi lên cãi, ko quên lườm cho chàng trai một cái….
– Hứ. Cậu nói như tôi là dân xã hội đen ko bằng.
– Uh`, thì em ko phải là dân xã hội đen- dừng một chút nhìn vẻ mặt tự đắc của cô gái- mà còn hơn cả thế nữa ấy chứ…haha…..
– Cậu…cậu….. Cảm ơn đã quá khen- cô gái cười, nhưng nụ cười này đúng chất đáng sợ.
Thấy tình hình rất chi là ko ổn, cụ thể là sát khí tỏa ra từ cô gái ngày càng nhiều, ng` con trai vội vàng lái câu chuyện đi hướng khác.
– Tôi nghĩ mình sẽ xem. Thôi, còn chờ j` nữa, giải quyết nhanh còn về, đã 7h rui` đó.- ng` con trai ngán ngẩm nói.
– Uh`, nhanh lên. Trò chơi bắt đầu!!!!!- cô gái hét lên đầy vui sướng.
Ng` con trai và chàng trai nhìn cô gái, rồi cùng quay sang nhìn nhau, tiếp nữa lại quay ng` nhìn cô gái, cuối cùng là cùng lắc đầu trước cái tình muôn đời ko đổi…..
– Thả ra, thả ra!!!! Nếu ko tao sẽ ko để yên cho tụi mày đâu!!!!!- Bona hét lên.
Tình trạng hiện h là con nhỏ đó đang bị trói vào thành ghế, bị tạt nước xối xả, cô ả ko tức điên mới là lạ……

– Ôi…..ai lại chọc tiết lợn ở đây thế?
Câu **** đểu vang lên, mọi ng` trong căn phòng đều quay ng` nhìn. Cô gái cùng ng` con trai và chàng trai bước vào, khuôn mặt đã ko còn giữ vẻ hồn nhiên, thay vào đó là sự châm biếm mãi mai.
– Anny? Ken? Kavin?- Bona kinh ngạc thốt lên.
– Ôlala….xem ra cô vẫn còn tỉnh táo quá nhỉ?- quay sang nhìn bọn ng` kia- sao lại thế chứ, chẳng phải đã dặn phải “tiếp” “khách” cho đàng hoàng rồi sao? Ít nhất cũng phải ngất xỉu rồi chứ????- con bé nhếch mép cười khinh bỉ.
Những ng` trong phòng ngay lập tức cúi ng` cung kính, vẻ mặt sợ sệt hiện rõ. Họ đều là vệ sĩ mật nhà họ Hoàng, thừa hiểu con ng` đứng trước mình nguy hiểm như thế nào, chưa kể tiếp theo đó là một ng` nữa- chủ nhân của họ- Kavin….
– Xin lỗi tiểu thư và cậu chủ, chúng tôi……- một ng` cất tiếng.
– Ko sao.- Kavin xua tay, rồi quay sang con bé- đừng làm họ sợ, sau này họ sẽ là vệ sĩ mật của em đó, Thanh Thanh…..
Con bé nhún vai, tỏ vẻ “chỉ là sơ ý”, rồi quay sang nhìn những ng` kia, mỉm cười đầy thân thiện. Xem ra nụ cười của nó rất có hiệu quả, mọi ng` dường như đã trở lại thái độ bình thường….
– Đc rồi, trở lại vấn đề chính nà..o…
– Ken, tại sao anh lại ở cùng bọn họ? Có phải anh bị cô ta bắt uy hiếp nên mới làm vậy?- Bona ko hề để ý đến con bé, chỉ chăm chăm nhìn thằng nhok.
– Uy hiếp? Trí tưởng tượng của cô phong phú thật đó, Bona. Cô nghĩ sao chứ? Tưởng tôi thick cô thật ak`? Tôi chỉ là đóng kịch thôi.- thằng nhok cười nhạt.
– Ko…ko thể nào…..- Bona run run nói, ko thể tin đc điều mình vừa nghe. Lừa dối…tất cả chỉ là một vở kịch….-tại sao?

– Hỏi con nhỏ kia áh- thằng nhok chỉ vào con bé.
Bona bây h mới để ý đến sự hiện diện của con bé trong căn phòng này, cô ta sợ run lên….
– Cô….cô định làm j`???
– Làm j` ak`? Uhm…để xem nào…..- con bé ra bộ suy nghĩ lắm, rồi bất chợt nở một nụ cười nham hiểm.- khuôn mặt cô xinh đẹp quá nhỉ???
Bona nghe con bé nói thì tái xanh mặt mày, chân tay run lẩy bẩy, nói ko ra câu…..
– Cô….cô….cô mà động vào tôi….gia đình tôi sẽ ko để yên đâu…..
– Ôi…sợ quá đi…..- cười nhạt- chưa bik ai ko để ai yên đâu nha. Cô nghĩ gia đình cô đủ sức chống lại tôi ko? Ak` mà thôi, chỉ cần gia đình Lâm Kha thôi cũng đc nhỉ? Còn cả nhà họ Trần nữa. Thế nào?- con bé hất mặt nói.
– Tôi…..cô…cô rốt cuộc là ai????
Con bé ko nói j`, mỉm cười nhìn cô ta…..
– Điều đó có là quan trọng ko khi mà cô đang ở trong hoàn cảnh này? Thôi, tôi cũng chẳng mun dây dưa….Tôi chỉ mun “tặng” cô một món “quà” thôi…- con bé lại mỉm cười…..
Bona run run, ko hiểu con bé đang nói j`. Con bé thì vẫn chỉ đứng đó, im lặng, và mỉm cười. Chờ cho cô ta run rẩy đã đời, con bé mới chầm chậm tiến lại, trên tay cầm một…….con dao nhỏ…..
– Cô….cô….cô…..- Bona lắp bắp, sợ đến mức nói ko đc….
Con bé vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi, nhìn cô ta một lúc, đến khi lại sát cô ta rồi, nó quay ng` lui, nháy mắt nhìn Kavin.
– Hai “đường” thôi nhá! Tôi ko mun mang tiếng quá ác độc đâu…… (ôi trời, như thế kia thôi cũng đủ là quá chi ác độc rồi chị hai)

Kavin ko nói j`, mỉm cười kiểu “an tâm đi, ko để em giết ng` đâu mà lo”. Thằng nhok đứng bên, đực ng` ra ko hiểu con bé cầm cái dao đó mà làm j` (IQ tụt bất ngờ).
– Chậc…..khuôn mặt xinh đẹp thế này mà cho thêm vài “nét” “trang điểm” thì chắc là nổi bật lắm nhỉ?- nụ cười vẫn đc giữ nguyên trên môi…..
– ……- Bona ko nói đc j`, chỉ bik run rẩy nhìn con bé ngày một tiến gần….
Con bé dừng lại một chút khi đã đứng sát Bona, nụ cười ngay lập tức đc thu lại, thay vào đó là ánh mắt sắc lạnh. Con dao nhỏ từ từ đc ngâng lên, ép sát vào má trái của Bona, giọng nói đều đều ko âm sắc cũng cất lên, tạo cho ng` đối diện cảm giác ghê sợ tột cùng…..
– Bona, cô đã sai lầm khi dám động vào Hana- bạn của Anny này…..Cô còn nhớ tôi đã nói chứ? “Giá mà cô phải trả chính là tính mạng của cô” nhưng thôi, tôi cũng ko mun giết thêm ng`, chỉ “tặng” cô vài món “quà” làm kỉ niệm thôi vậy, mặc dù như thế chẳng vui chút nào…- mặt con bé hơi xụ xuống, tỏ ý ko hài lòng, rồi, ngay lập tức, ánh mắt lại ánh lên vẻ thâm độc…..
Con dao kề sát vào má h đã đc ép lún sâu vào…..một vệt máu nhỏ xuất hiện….. cùng vs nó là một nụ cười đầy thỏa nguyện……con dao lại đc ấn vào sâu hơn, tạo thành một vệt dài…..máu chảy ngày càng nhiều……nụ cười vang lên đầy độc ác……nhấn mạnh tay hơn, một vệt rạch sâu hằn rõ trên khuôn mặt xinh đẹp…..máu tuôn ra như suối……tiếng cười bật lên thỏa mãn…….
Ngưng một lát, đoạn rút con dao ra khỏi vết cắt sâu, con bé nhìn Bona gần như chết ngất, miệng la lên đầy đau đớn…..
– Ahhh!!!! Ưh…..Hức…..
Con bé đưa ngón tay, miết theo đường sống dao, khuôn mặt vẽ lên nụ cười toại nguyện độc ác……
Thằng nhok sững ng` nhìn cảnh tượng trước mặt…..Đây là con nhỏ lanh chanh cãi nhau vs nó hằng ngày đây ư? Tuy thấy con bé rất quá đáng nhưng chưa bao h nó lại nghĩ con bé có thể hành động độc ác, mà lại ko chút xót thương như thế….đáng sợ….đúng là đáng sợ……
Kavin im lặng nhìn chuyển biến sắc thái của khuôn mặt thằng nhok, có thể đoán đc sự thay đổi đó là vì nguyên nhân j`…..Nhìn sang con bé vẫn còn đang từ từ lấy tay lau đi từng giọt máu trên con dao nhỏ, cậu khẽ mỉm cười…..Cái cảm giác thỏa chí từ con bé như lan truyền sang tận cậu…..Cái cảm giác này, 2 năm rồi…..
Con bé sau khi lau sạch con dao của mình, một lần nữa lại đặt con dao kề sát vào trán Bona, lắc lắc đầu như thương cảm lắm…..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.