Ép Hôn

Chương 62


Bạn đang đọc Ép Hôn: Chương 62

3h chiều…..
[C]hết [t]iệt. Mãi vẫn chưa thấy con nhỏ Bona đến, thằng nhok h đã gần cháy đen, nhiệt độ trong ng` đã tăng lên ngưỡng gần cả 100 độ chứ chẳng chơi (quạt nào, quạt nào….quạt cho nguội bớt đi ^^)
– Ko đợi nữa!- thằng nhok tức giận hét lên.
– Hix. Sao mãi mà vẫn chưa thấy đến nhỉ?- con bé cũng chịu hết nổi, bước lại chỗ thằng nhok- này, hôm qua anh có nói là 2h chiều hôm nay ko thế?
– Tất nhiên, chứ cô nghĩ tôi rảnh hay sao mà ra đây ngồi như thằng điên thế này?
– Ầy, tôi thấy anh ko cần ngồi như vầy cũng giống thằng điên lắm rui` đó, hihi…..- con bé cười đểu.
– Cô….mệt, ko sức đâu mà cãi nhau vs cô- thằng nhok mệt mỏi ngồi xuống, thở dốc, mặt đỏ lừ lên vì nóng.
– Tôi đâu ép. Mà này, hay anh thử điện cho cô ta xem.
– Ko có số.
“But if you wanna cry
Cry on my shoulder
If you need some one
Who care for you
If you feeling sad…”
Thằng nhok vừa dứt lời, chuông điện thoại vang lên. Ngạc nhiên nhìn cái số lạ hoắc lạ hơ, thằng nhok chán nản bắt máy.
– Alô.

– – cái giọng nhão nhoẹt vang lên, ko lầm đi đâu đc.
– Sao em chưa đến vậy? bây h đã 3h rồi.- thằng nhok nóng nảy nói.

– Vậy đc rồi, anh sẽ nghĩ cách. Bye em.

Cắt máy.
Thằng nhok quay sang nhìn con bé. Nãy h thằng nhok bật loa ngoài nên con bé đã nghe thấy hết đoạn hội thoại vừa rồi. Tiu nghỉu, con bé cố gắng tìm ra đc cách j` đó. Tức thật. Ko lẽ làm đến thế này rồi mà kế hoạch lại bị hỏng sao? Ấy, khoan, lúc nãy, Bona bảo Jun ko tin tưởng thằng nhok nên ko cho đi, vậy…..
– Này, Ken, gọi cho Kavin dùm tôi đi.- con bé hất mặt nói.
– Làm j`?
– Thì nhờ cậu ta đến đón công chúa của chúng ta chứ sao. Chứ ko lẽ bỏ kế hoạch ak`? Mọi thứ chuẩn bị xong hết rồi….
– Sao lại là Kavin?- thằng nhok thắc mắc.
– Ai da, tại cậu ta bik kế hoạch của chúng ta rồi, ko nhờ cậu ta thì nhờ ai, hơn nữa, chắc chắn cậu ta sẽ làm.- con bé nói giọng tự tin.
Thằng nhok nheo mắt nhìn con bé đầy nghi ngờ, nhưng cũng ko còn cách nào khác, nó đành gọi cho Kavin.

– Ah`, thì là…..
– Tôi mun nhờ cậu một việc đây.- con bé giật lấy cái điện thoại.

– Chính xác, cậu nhận giọng tôi hay thật đó.

– Hehe…nhờ cậu đến giúp tôi đưa linh hồn đến địa ngục.

– Ai da, sao ai cũng hỏi câu đó hết nhỉ? Thì tại vì cậu ko bị tên Jun đó nghi ngờ, hơn nữa trông cậu cũng khá là handsome, dễ lừa con nhỏ đó chứ sao.- con bé nói liến thoắng.

– Ầy, xem ra cậu vẫn rất giỏi nắm bắt suy nghĩ của ng` khác như xưa, Lâm Kha.- con bé nói đầy châm biếm.
– – Kavin cũng đáp lại, giọng khá mĩa mai.
– Chậc. Sao cậu cứ thick nói mĩa tôi thế nhỉ? Xem ra chẳng khác xưa tí nào, thế mà cũng định lừa tôi. Hứ! Suýt nữa thì thành trò cười cho cậu.- có bé bĩu môi.- mà thôi, ko có nói chuyện phiếm nữa, giúp tôi đi, Lâm Kha yêu quý…..

Cắt máy.
Con bé cầm cái điện thoại trên tay, môi nở một nụ cười đầy vẻ man rợ (eo), ánh mắt có chút mĩa mai song lại vô cùng ấm áp nhìn cái tên hiện lên trong điện thoại.
– Cuộc chơi bắt đầu rồi! Tôi sẽ tính sổ vs cậu sau, Lâm Kha yêu quý…..
Thằng nhok đứng bên cạnh, nghe con bé nói vs Kavin mà ko hiểu j` cả. Hình như hai ng` đó quen nhau thì phải….
– Anny, sao cô lại bik tên của Kavin?
– Tôi ko bik ai bik nữa chứ!
Thằng nhok trố mắt ngạc nhiên, con bé cứ nói như là mẹ của Kavin ko bằng. Hai ng` này rốt cuộc có quan hệ j` vậy?
– Mà thôi, anh quan tâm làm j`, cái j` đến lúc cần bik thì dù mun hay ko anh cũng sẽ bik. Còn bây h, khách sắp đến nhà rồi, phải chuẩn bị tiếp đón cho chu đáo chứ…….- con bé cười mỉm.
Nói rồi, lại như mọi lần, ko chờ thằng nhok kịp nói j` thêm, con bé đã kéo thằng nhok ra xe, nhấn ga chạy về “nhà” để chuẩn bị tiếp “khách”…..
– Ầy, anh cố gắng chịu đau nha….- con bé nói, hai mắt long la long lanh.
– Tại sao tôi lại phải làm chuyện này chứ????- thằng nhok ôm đầu chán nản nói.
– Đi mà…..- con bé tiếp tục dụ dỗ…..
Thằng nhok nhìn con bé, tự dưng nhớ lại cảnh mấy hôm trước. Hix. Chỉ nhớ lại thôi đã thấy ghê, xem ra ko giúp cô ta ko xong rui`……
– Đc rồi.- thằng nhok thở dài.
Con bé sung sướng mỉm cười. Lần này thì cô chết chắc rồi, Bona…..Đang vui mừng, bỗng nhiên một gióng nói vang lên cắt ngang suy nghĩ của con bé.
– Cậu thật bik cách dụ dỗ ng` ta đó, Thanh Thanh.
Con bé quay ngoắt lui, hừ một cái, lườm chủ nhân của câu nói vừa rồi một cái sắc lẻm.
– Đc rồi, tôi đưa “khách” đến cho cậu rồi đó, cần j` nữa ko?- Kavin thờ ơ hỏi, như là hỏi cho có.
– Chậc. Bik rồi mà cứ thick hỏi- rồi quay sang thằng nhok- liệu mà diễn cho tốt vào, nếu ko tôi sẽ cho anh chết mất xác.- con bé hăm dọa.

– Cô tưởng tôi sợ chắc? Nếu ko phải là ông bắt thì tôi chẳng rảnh đến thế đâu.- thằng nhok quắc mắt.
– Ầy, đấy là tôi nói thế thôi, thói quen í mà- con bé cười cầu hòa, chứ ko thằng nhok mà trở mặt thì chết!
Thằng nhok hừ một cái rồi khó chịu đi ra ngoài.
Ở một gốc cây phong cách đó khá xa, “công chúa” đã đc đưa đến và đang đứng đợi “hoàng tử” ^^
– Chào em…..- thằng nhok cười tươi.
– Ah! Chào anh, em xin lỗi, đã để anh đợi lâu.- Bona cúi đầu vẻ hối lỗi.
– Ko có j`, chỉ cần gặp đc em là anh vui rồi- thằng nhok lặp lại y chang kịch bản.
– Vâng…..Nhưng…..sao anh lại hẹn em ra đây? Chỗ này……hẻo lánh quá, ghê ghê sao ấy……
– Tất nhiên là phải thế rồi.- thằng nhok thản nhiên nói.
– hả?
– Ak` ko, ý anh là, tại ở TP ồn ào quá, anh mun tìm chỗ nào đó yên tĩnh để chúng ta nói chuyện ý mà- thằng nhok cười trừ, kèm thêm một cái nháy mắt.
Bona đỏ mặt, đưa tay lên che mặt như là ngại ngùng lắm (ọe). Vừa ngước mắt lên, định nói vs thằng nhok chuyện j` đó, chợt mặt cô ta tái xanh.
– Có chuyện j` vậy?- thằng nhok ngạc nhiên nói.
– Anh…phía……phía…sau…..- Bona lắp bắp nói.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.