Ép Hôn

Chương 56


Bạn đang đọc Ép Hôn: Chương 56

– Anny, em …em cười j` vậy?
– Vậy anh có dám nói rằng mình chưa hề làm việc j` xấu hay làm hại ai ko? Có dám ko?- con bé tức giận quát.
Ban đầu, Jun có hơi ngỡ ngàng trước thái độ của con bé, nhưng rồi sau đó anh kiên định đáp.
– Có. Anh chưa từng làm j` hại ai cả.
Con bé ko hề bất ngờ trước câu trả lời này, nó thừa bik anh sẽ nói vậy mà. Anh càng chắc chắn bao nhiêu thì nó cũng khinh bỉ bấy nhiêu.
– Thật vậy ư? Vậy còn Tuyết Nhi? TUYẾT NHI THÌ SAO??????- con bé tức giận hét lên.
Tuyết Nhi? Cái tên này….rất quen….dường như…..anh đã từng nghe…..ko, ko chỉ là nghe……..
– Áh!!!!- một tiếng hét vang lên khiến anh giật mình.
Quay ng` lại nhìn, anh chợt nhìn thấy một cô bé khoảng 14, 15 tuổi nằm sóng xoài giữa mặt đất, bên cạnh, giấy tờ bay tung tóe. Vội vàng chạy lại, anh dịu dàng đỡ cô bé đó lên, ân cần hỏi.
– Em ko sao chứ?

Cô bé kia ngước mắt lên nhìn anh, đôi mắt to tròn xoe ko chớp. Thật sự là một cô bé rất dễ thương….Bất chợt, cô bé khóc thút thít.
– Hức! Đau…..đau quá ak`……Hức!…..
Anh bất ngờ trước tình huống này, liền đỡ cô bé dậy, cô gắng dỗ cho cô bé nín khóc, bình sinh anh ghét nhất là nước mắt, hix.
– Sao thế? đau ak`? Nín đi, anh đưa em vào phòng y tế nhé?
Cô bé vẫn khóc um sùm.
– Đừng khóc mà…..ngoan nào….
Bất chợt, cô bé ngẩng mặt lên, giương đôi mắt ướt nhìn anh đầy ngạc nhiên. Rôi ko cần anh nói j` thêm ,cô bé vội vàng lau nước mắt. Dường như nhận ra sự ngạc nhiên ở anh, cô bé nhoẻn miệng cười.
– Anh nói rất giống một ng`. Ng` đó lúc nào cũng bảo em “ngoan” cả. Thật xin lỗi đã làm phiền anh. Nếu cậu ấy bik đc sẽ lo cho em lắm.- cô bé cười tươi- Ah! Mà anh tên là j`?
– Huh? Ak`, anh tên là Trịnh Minh Vương, mọi ng` thường gọi là Jun. Còn em?
– Em là Trần Linh Tuyết, mọi ng` thường gọi em là Helen nhưng anh có thể gọi Tuyết Nhi.- Tuyết Nhi cười.
– Tuyết Nhi…..Tuyết Nhi? Anny, sao….sao em lại…..
– Sao? Ngạc nhiên lắm hả? Có phải anh đã quên cô bé tội nghiệp đó nên mới dám nói rằng mình ko làm hại ai? Anh có thể dễ dàng quên đến vậy ư????- con bé cố kìm mình ko hét lên, nó ko mun có ai bik chuyện này.
– Có phải…..Vì chuyện đó nên em giận anh ak`? Hãy nghe anh giải thích, cô bé đó chỉ là quá khứ thôi, anh đã ko còn yêu cô ấy nữa, em hãy tin anh….Tình cảm anh dành cho em là thật sự, anh…..
Để mặc Jun nói, con bé ko thèm nghe, chỉ ngước mặt lên trời rồi bật cười đầy chua xót. Khinh bỉ! Thật đáng khinh bỉ! Làm sao anh ta lại có thể thốt ra những lời nói đó sau khi mọi chuyện đã bị vạch trần đến như thế cơ chứ????
– Anh im đi! Anh bảo ko yêu Tuyết Nhi chứ j`?
– Anh….chỉ là trước đây thôi.- Jun nhìn con bé.
– Vậy còn bây h?
– Anh…..Thật sự anh nghĩ mình ko mun nói như thế này về ng` yêu cũ nhưng thật sự anh thấy khinh bỉ cô ta.- anh chợt đổi giọng.

Khinh bỉ? Thật là nực cười! Anh ta khinh bỉ Tuyết Nhi ư? Đùa ak`? Nếu vậy thì trò đùa này thật chẳng vui chút nào. Anh ta dựa vào cái j` mà dám nói hai từ “khinh bỉ” đối vs ng` khác chứ????
– Tại sao?- con bé cố giữ bình tĩnh.
– Cô ta….cô ta là loại ng` bắt cá hai tay, quen một lúc hai ng`, lừa dối tình cảm của ng` khác, mà cụ thể là anh một cách trơ tráo, vậy mà còn luôn miệng nói yêu anh thật lòng. Yêu anh mà lại thân mật vs tên con trai khác ư? Thật là t…..
– LÀ J`? LÀ J`? TÔI NHỊN ANH LẮM RỒI ĐẤY! SAO ANH LẠI DÁM NÓI TUYẾT NHI NHƯ THẾ CHỨ? ANH BẢO TUYẾT NHI TRỞ TRÁO, QUEN MỘT LÚC HAI NG` Ư? BẰNG CHỨNG! BẰNG CHỨNG ĐÂU? HAY LÀ ANH CHỈ NGỤY BIỆN, LẤY CÁI CỚ ĐÓ ĐỂ BỎ RƠI CẬU ẤY? ANH MỚI CHÍNH LÀ KẺ TRƠ TRÁO. ANH ĐÃ LẤY ĐI SỰ TRINH TRẮNG CỦA TUYẾT NHI VÀ RỒI VỨT BỎ NÓ NHƯ MỘT THỨ KO CẦN THIẾT. ANH LÀM VẬY VS MỘT NỮ SINH LỚP 9 MÀ ANH KO HỀ THẤY TỘI LỖI Ư?
– Anny, em nói vậy là sao? Sao em lại bik……
– Sao? Tôi nói đúng rồi chứ j`? Anh còn j` để ngụy biện nữa thì nói hết ra đi! Để tôi xem thử loại ng` như anh thì có thể nói dối đến mức nào!!!
– Anh…..anh ko phải là ngụy biện! Loại ng` như cô ta ko đáng để em bận tâm đến vậy, Anny! Cô ta chỉ là một đứa con gái hư hỏng, m…..
Bốp!
Con bé h đã ko còn kiềm chế đc nữa, nó vung tay tát thẳng ngay mặt anh, ánh mắt long lên, giận dữ sôi sục.
– Anny, em……
– Đừng có gọi tên tôi, anh ko xứng! Anh dám nói Tuyết Nhi hư hỏng ư? Ai? Ai mới là ng` nên nói như thế????
– Anh ko hiểu tại sao em lại tức giận như vậy, nhưng, Anny, em tin cô ta mà ko tin anh ư? Bỏ rơi? Là anh bỏ rơi cô ta hay là cô ta bỏ rơi anh? Em có bik cô ta đã từng hẹn anh, nói là ra giới thiệu bạn, nhưng khi anh đến lại thấy cô ta đùa giỡn vs tên con trai đó, còn có những cử chỉ thân mật. Cô ta còn luôn nói là yêu anh, nhưng cũng yêu một ng` khác nữa. Đã lắm lúc anh tự hỏi có phải vì hắn ta đã đi Anh nên cô ta lấy anh ra làm vật thế chỗ? Nếu vậy, khi hắn ta về, sao cô ta lại ko nói chia tay mà vẫn vờ như yêu anh lắm? Thậm chí, đêm hôm đó, cô ta đã ko ngần ngại mà đồng ý yêu cầu của anh trong khi yêu ng` khác. Vậy thì là cô ta hay là anh nên nói????- Jun hét lên, nói một hơi liền ko ngừng nghĩ. Bao uất ức suốt 2 năm qua anh đều nói ra hết, thậm chí, khóe mắt anh còn ươn ướt…..

Con bé im lặng nghe anh nói, lòng chợt quặn đau. Nguyên nhân…..Đây chính là nguyên nhân dẫn đến cái chết của Tuyết Nhi ư????
– Tôi…..
– Em ko cần nói, anh hiểu, có lẽ là em nghe ng` khác nói nên đã hiểu nhầm. Nhưng dù thế anh cũng cảm thấy vui, như thế có nghĩa là em quan tâm đến anh, có tình cảm……
– Xin lỗi vì ngắt lời nhưng hình như anh đã đi quá xa rồi.- con bé cắt ngang câu nói của anh.- Anh đang nghĩ j` vậy? Anh nghĩ là tôi “thick” anh, “ghen” nên đến đây thế này ak`? Xin lỗi, nhưng tôi ko phải là loại ng` rãnh rỗi như vậy. Hơn nữa, tôi cũng ko hề thick anh.- con bé nói, lạnh tanh.
Jun chưng hửng, ngạc nhiên nhìn con bé. Ko phải là vậy ư? Vậy….là tại sao? Sao con bé lại quan tâm quá mức đến vấn đề này?
– Vậy…..
– Tôi cũng chỉ mun nói thế này, tôi đến đây chỉ mun bik kẻ nào đã gián tiếp giết chết Tuyết Nhi. Cũng nói cho anh bik luôn, tôi là bạn của cậu ấy. Còn chuyện mà anh nói ng` mà cậu ấy bảo yêu, và cả ng` con trai đã thân mật vs cậu ấy, tôi cũng nói luôn, ng` đó chính là tôi. Nhưng anh thật sự ko hiểu sao? Trên đời này có ai là Tuyết Nhi ko yêu? Anh đã từng nghe cậu ấy nói “ko yêu” hay là “ko thick” hay là “ghét” ai chưa? Đối vs Tuyết Nhi, cậu ấy yêu tất cả, chỉ khác là từ “yêu” đó là tình yêu giữa bạn bè, ng` thân……chứ ko phải nam nữ, anh hiểu chứ? Ng` Tuyết Nhi luôn nói yêu đó, ng` đi Anh ấy, chính là tôi_ Anny. Còn hôm hẹn gặp, anh mới chính là ng` ko bik, ng` đi cùng Tuyết Nhi cũng là tôi_ Anny, chỉ tại hôm đó tôi mặc đồ nam nên anh nghĩ là con trai thôi.- con bé thở dài- thật ko thể ngờ, cuối cùng, nguyên nhân Tuyết Nhi chết lại chỉ là một sự hiểu lầm…..Cuộc đời này….thật đáng khinh bỉ……
Con bé ngước mắt lên nhìn trời, để mặc nước mắt lăn dài, ướt đẫm cả khuôn mặt…..Rồi bật chợt, nó quay ng`, chạy thật nhanh…..chạy thật xa……xa……
Phía sau, Jun vẫn ko thể hiểu đc hết những chuyện đã xảy ra, nói vậy, anh…..đã hiểu nhầm Tuyết Nhi ư? Chính anh. Chỉ vì anh ko dám đối mắt vs sự thật, ko dám tìm hiểu sự việc, nên Tuyết Nhi mới…….Là anh. Là tại anh!!!! Bây h, chính điều đó một lần nữa cướp đi ng` con gái anh yêu. Anny……có lẽ suốt đời cũng sẽ ko tha thứ cho anh- ng` đã hại chết bạn của cô……


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.