Ép Hôn

Chương 46


Bạn đang đọc Ép Hôn: Chương 46

Thằng nhok ngơ ng`, ko thể hiểu nổi chuyện j` đang xảy ra. Hôn. HÔN????? Con bé đang hôn nó ư? Cái quái j` đang diễn ra thế này?….
Haha….Nghe có vẻ thật nực cười khi một đứa con gái lại là ng` chủ động hôn, tên con trai lại đang ở thế bị động- và chẳng bik làm j` hơn ngoài việc tròn xoe mắt ra mà nhìn_ cái hành động đáng lí phải xuất phát từ đứa con gái.
Và cái cảnh đc xem là nực cười đó hiện đang diễn ra đây- ngay trước mặt thằng nhok. Mà cũng ko hẳn là trước-mặt nữa, bởi vì nói cho chính xác thì thằng nhok chính là nam nhân vật chính trong cái cảnh điên khùng này. Và chính xác nhất thì là thằng nhok đang bị con bé………….có thể gọi là cưỡng hôn ko nhỉ??? Có lẽ đc mà cũng có lẽ ko.
Vì sao đc á? Thì vì rõ ràng là thằng nhok chẳng hề đc báo trước về hành động này của con bé. Và cũng là vì con bé là ng` hoàn-toàn-chủ-động trong việc này. Nghe có vẻ hợp lí ko nhỉ? Có lẽ là ko rồi.

Đừng có hỏi vì sao ko. Và cũng đừng có vội vàng khẳng định rằng rõ ràng là có hợp lí nếu như bạn ko có chứng kiến cái cảnh đáng giá ngàn vàng này….
Thằng nhok sau một hồi có thể xem như là lâm vào tình trạng chết lâm sàn, bây h có vẻ đã lấy lại bình tĩnh. Ak`, mà cũng ko hẳn, chỉ là tương-đối-bình-tĩnh thui. Xem ra nó vẫn còn quá choáng ngợp trước cái hôn của con bé.
Thằng nhok vẫn ngồi yên ko nhúc nhích, cố tìm ra một cái tên gọi cho cảm xúc của nó lúc này. Tức giận? Hoàn toàn ko. Khinh bỉ? Chắc chắn ko phải. Sung sướng? Hạnh phúc? Ko thể nào. Nhưng có lẽ là có thể đó. Chỉ là thằng nhok mun tự phủ nhận vậy thôi….
Đã phủ nhận thì phủ nhận đến cùng, phải ko? Có lẽ là phải. Bởi chính xác hiện h là thằng nhok đang đưa tay lên và đẩy con bé ra một cách……..nhẹ nhàng hay mạnh bạo? Có lẽ chẳng có cái nào đúng cả.
Đừng có thắc mắc. Bởi vì chính xác những j` nói ở trên chỉ là suy nghĩ của thằng nhok đó thôi. Còn lại xem ra hành động của nó lại khác hoàn toàn vs suy nghĩ. Bằng chứng là thằng nhok có đưa tay lên thật, nhưng ko phải là để đẩy con bé ra mà ngược lại, kéo con bé về sát ng` mình hơn. Vòng tay ra sau, siết chặt lấy thân hình nhỏ bé đó, nó bắt đầu đáp trả lại nụ hôn của con bé bằng một cảm giác mơ hồ ko thể tả, chỉ bik là nó có cảm giác rất dễ chịu. Một cơn gió nhẹ thoảng qua, cuốn theo hương hoa hồng thoảng nhẹ từ ng` con bé bao quanh lấy thằng nhok (TM thick hoa hồng nên viết đại). Hương thơm nhè nhẹ khiến thằng nhok lâng lâng, rơi vào một khoảng không gian hư ảo. Rồi cũng chẳng bik cái j` thúc đẩy, thằng nhok bắt đầu dùng lưỡi tiến sâu vào trong khoang miệng con bé, tận hưởng cái cảm giác vị ngọt tan ngay đầu lưỡi….
Mãi một lúc sau- tưởng chừng như cả hai có thể chết vì thiếu ôxi rồi ấy chứ- thằng nhok mới buông con bé ra, và bắt đầu nhận thức đc cái hành động vừa nãy của mình. Chắc hẳn là nó sock lắm, cứ nhìn cái mặt ngẩn ra đó là bik. Thật sự nó ko hiểu cái quái j` đang diễn ra nữa. Làm sao…..sao nó có thể hôn con bé chứ??????Trời ơi!!!!Điên mất thôi!!!Rốt cuộc nó bị cái j` thế này????

Trong khi thằng nhok vẫn còn bấn loạn vs hàng tá câu hỏi trong đầu, con bé- trái ngược lại- lại thấy vô cũng thoải mái, bình thản hết chỗ chê. Thản nhiên đưa tay lên sờ môi mình, nó khẽ mỉm cười nhẹ…nụ cười tựa gió thoảng….rồi quay sang nhìn thằng nhok, nở một nụ cười ko rõ là khinh bỉ hay mĩa mai hay là bất cứ một cái j` khác, nói chung là vô cùng khó hiểu.
– Anh (hôn) cũng chuyên nghiệp quá ha!
Con bé nhìn thằng nhok vẫn đang khổ sở loay hoay vs hàng ngàn câu hỏi- mà nó thừa bik là thằng nhok đến đời sau cũng đừng hòng trả lời đc- trừ nó. Nhướn ng` lên nhìn thằng nhok, con bé cười gian.
– Làm j` mà anh nhìn khổ sở quá vậy?- cười đểu- đừng nói vs tôi đây là lần đầu tiên anh hôn ng` khác đó nha!
Câu nói của con bé đánh trúng ngay thằng nhok. Ko phải là do con bé nói đúng, mà là vì con bé nói sai hoàn toàn. Thằng nhok- tuy ko phải thuộc dạng ăn chơi trác tán, nhưng tất nhiên cũng ko phải là loại vừa- cái động từ “hôn” đối vs nó chẳng mấy xa lạ, thậm chí là quá quen thuộc. Nhưng vấn đề là khi hôn tụi con gái đó, nó chẳng có chút cảm giác j` ngoài sự khinh bỉ và coi thường- tuyệt ko một chút cảm giác. Vậy mà hôm nay…..chỉ vì trót lỡ trong phút chốc “tuổi trẻ bồng bột”, hôn con bé một cái mà h nó ra thế này đây. Thật là khó hiểu điên khùng mà!!!!! H nó cũng chẳng thể hiểu nổi chính nó nữa rồi….

Thấy thằng nhok có vẻ rất khổ sở vì cái hôn lúc nãy, tự nhiên con bé thấy hơi…..áy náy, tuy vậy trên cả nó vẫn ko giấu đc sự ngạc nhiên vui thú. Nhìn cái bản mặt lúc nãy của thằng nhok ko cười sao mà đc cơ chứ!
– Hi`. Làm j` mà anh suy nghĩ dữ vậy?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.