Ép Hôn

Chương 4


Bạn đang đọc Ép Hôn: Chương 4

Sáng hôm sau, con bé dậy sớm hơn thường lệ một chút.
– Chào ông. Ông ngủ ngon chứ ạ?
– Cảm ơn, ta ngủ rất ngon, còn cháu?
– Dạ, chắc có lẽ chưa quen lắm nên hơi khó ngủ ạ.
– Uhm, a`, để ta giới thiệu. Đây là bố chồng tương lai của cháu đấy- ông Trần chỉ vào ng` đàn ông ngồi bên canh.
– Chào con dâu, con tên Trang Thanh phải ko? Cứ gọi ta là bố cũng đc.
– Dạ vâng ạ.- Con bé lễ phép đáp, bước vào nhà ăn cùng với ông và bố. Chà, sao tên đó vẫn chưa dậy nhỉ? Con trai j` dậy mụn ghê.- con bé nghĩ về thằng nhok hôm qua đó mừ.

– Chào ông, chào bố. Bố đã về rồi ạ? A, có cả con bé này nữa hả?- thằng nhok chỉ vào nó mà hỏi. Hứ! Ko có nó thì có ma chắc.
– Sao lại gọi “vợ tương lai” là con bé, hãy xưng hô cho đàng hoàng đi- ông Trần nghiêm mặt lại, nhắc nhở thằng nhok- Mà 2 đứa bik nhau a`?
– Dạ, lúc khoảng 3h sáng ông ạ.- con bé trả lời, cố là để nhấn mạnh từ “3h sáng”.
– 3h sáng ư? Hôm nào con cũng về khuya và vào nhà bằng cách đó đó hả? Lại còn vào trúng phòng của con dâu nữa phải ko? Ta đã bảo con bao nhiu lần rồi. Thật là…Cái thằng hư đốn này…- Bố chồng con bé **** thằng nhok một trận rồi quay sang nó hỏi han- tối qua, à ko, sáng nay nó ko làm j` con chứ? Cái thằng này thật là…
– Dạ con ko sao đâu ạ, bố đừng lo.- Con bé cười hiền hết sức có thể.- Chào anh, “em” tên là Trang Thanh, cứ gọi “em” là Anny cũng đc.
Thằng nhok ko tin những j` nó vừa nghe thấy, mới lúc sáng con bé còn ko thương tiếc tặng nó vài cái đá, xưng “tôi”, “anh”, **** đểu nó vậy mà bây h chuyển sang “em” ngọt xớt, nghe mun ọe, đểu mún chết. Con bé thì cảm thấy thật tội lỗi khi phải xưng hô với thằng nhok như vậy, nếu có thể nó đã tự đập đầu vào tường rui` (ax).
– Sao cũng đc, tôi tên là Nguyên Phong, cứ gọi tôi là Ken.- Thằng nhok đáp cho có lệ rồi cắm cúi ăn.

Bữa ăn diễn ra khá yên lặng. Ăn xong thì ông Trần bảo thằng nhok đưa con bé đi chơi, cả 2 bên đều tìm cách thoái thác để lần sau. Và kết quả, bây h cả 2 đứa đang ngồi trong xe do thư kí Lý lái. Ông Trần ko cho tụi nó tự lái vì sợ tụi nó sẽ trốn nên cho thư kí Lý đi theo trông chừng. Tụi nó đành phải ngồi yên phận trong xe, mặc cho xe đi đâu thì đi. Xe dừng lại ở công viên trung tâm, 2 đứa nó bước xuống xe. Kiếm một chỗ vắng ng`, thằng nhok và con bé bắt đầu “nói chuyện”:
– Nếu biết điều thì hãy biến khỏi đây ngay đi. Tôi chẳng mún kết hôn với cô đâu, đừng có mơ mộng nữa, hãy từ hôn đi.- thằng nhok đi thẳng vào vấn đề ngay.
– Hư`, bộ anh tưởng tôi mun lấy anh lắm chắc. Có giỏi sao anh ko từ hôn đi, nói với tôi làm j`.
– Nếu tôi từ hôn đc thì cô đã ko có mặt ở đây rồi. Vấn đề là ở chỗ bên chúng tôi ko từ chối đc, nên cô hãy thuyết phục bên ấy từ hôn đi.
– Tôi ko thể, bởi vì nếu hủy lời hứa đó thì khác j` hủy hoại uy tín và danh dự của nhà tôi? Tôi ko thể làm vậy đc.- Con bé nói dứt khoát.
– Để rồi xem, tôi sẽ làm cho cô phải hối hận vì bây h đã ko đi khỏi đây- thằng nhok gằn giọng.
– Tùy anh thôi- con bé đáp vẻ hờ hững.
Chả bik thằng nhok định làm j` nhưng con bé cũng ko phải thứ vừa đâu nên sẽ có nhìu chuyện thú vị xảy ra đây. He he…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.