Bạn đang đọc Ép Hôn: Chương 141
Ngồi lì trong phòng, thằng nhok thật sự rất rất ko muốn thấy mặt con bé, nhất là vào lúc này, khi mà chỉ cần nhìn thấy cái điệu đầy mĩa mai cười cùng khuôn mặt bình thản đó, nó lại thấy phát điên…..
Thật sự hôm qua để lại trong nó một ấn tượng ko hề nhỏ. Khi ko lại bị con bé bắt gặp cái cảnh ko hay một chút nào, rồi lại bị con bé chọc tức, nó ko kiềm chế đc, lại thêm chút rượu khiến hành động cư xử vs con bé có chút thô lỗ. Nhưng thật sự cũng ko thấm thía vào đâu so vs những gì con bé nói……
Thật sự thì con bé đang muốn ám chỉ đến cái gì? Tại sao 4 ngày gần đây lại luôn có những hành động và lời nói ko hề giống thường ngày, mà chính xác là ko hề giống con người tên mà Anny mà nó biết…..Là có chuyện gì, hay chỉ là nó quá đa nghi?……
Cộc. Cộc. Cộc.
– Gì thế?- thằng nhok xẵng giọng hỏi, thừa biết trong nhà ngoài con bé ra chẳng còn ai.
Con bé mở cửa bước vào, tròn xoe mắt ngạc nhiên nhìn phòng thằng nhok. Chậc, phòng con trai mà ngăn nắp ghê a! Có khi còn sạch sẽ hơn cả cái phòng 1 tuần dọn 1 lần của nó, hihi……
– Hở? Mẹ anh vừa điện về bảo đến cái khách sạn nào đó đó. Mà, phòng anh………sạch thật đó!- con bé chớp chớp mắt nói.
– trời! Sạch mà cô cứ làm như gì ấy!- thằng nhok bật cười, nhưng rồi đột nhiên ánh mắt nó xoẹt qua một tia nhìn đầy quỷ dị- Cái phòng này sạch hay bẩn là tùy cô còn gì! Mà nói mới nhớ! Mấy ngày nay cô chưa dọn phòng cho tôi đâu đấy, cuối cùng tôi đành tự dọn, cô liệu hồn!
– Hả? Tôi? Dọn phòng cho anh ấy hả?????- con bé hét lên, bất ngờ trước những gì thằng nhok nói.
– Cô hỏi gì lạ vậy? Trước giờ vẫn là cô dọn phòng tôi mà? (@: ủa, có vụ này nữa hả? Sao mình viết mà mình ko biết ta? *tròn xoe mắt*; $: im đi trước khi ta phải dùng băng keo dán *trừng mắt*) Cô là ôsin trọn gói của tôi mà, ko nhớ hử? Mà kì nha, dạo này cô cứ như bị mất trí ấy- thằng nhok nhăn mặt nói- Aha, hay là dịnh giả vờ quên để chạy làng hả?
Con bé ngây ngốc nghe thằng nhok nói, ko khỏi ngạc nhiên tột độ trước chuyện này…..Này, làm gì…….làm gì có chuyện này chứ! tên điên này bị điên à? (đã gọi người ta là “tên điên” rồi mà còn…. _ __|||) “Ko thể nào, chuyện này là ko thể xảy ra vs nó đc, cái tính tình đó mà…….”
– Này này, có nghe tôi nói gì ko đấy hử?- thằng nhok quơ quơ tay trước mặt con bé, vẻ dò hỏi.
– Hả? Ah! Có…có…..- con bé gật gật đầu nói, rồi, đột nhiên ngẩng đầu lên một cách đột ngột nhìn thằng nhok- Mà…..*liếm môi* thật tôi phải dọn phòng cho anh thật hả? Ko bỏ cái điều kiện quái gở đó đc sao?
– Bỏ thế nào đc! Ko lẽ cô muốn mang tiếng là “lời nói gió bay”?- thằng nhok khẽ nhếch mép, cười khẩy, ngay lập tức điểm trúng yếu huyệt của con bé….