Ép Hôn

Chương 137


Bạn đang đọc Ép Hôn: Chương 137

Thằng nhok cũng đơ người ra khi nhìn thấy con bé. Cái……cái quái gì thế này? Sao….sao con bé lại đến đây? Thằng nhok cúi đầu xuống nhìn mình…..Oh my god! Cái cảnh tượng quá chi là “khó đỡ”, hèn chi con bé cứ trố mắt nhìn…..Kiểu này là……..ko xong rồi……
Ôi trời ơi, nãy giờ TM viết gì chắc chẳng ai hiểu ( _ __|||). Thôi, để “biên tập” lại vậy ^^”
Tả ngắn gọn thôi nhá, nhìn chung sự việc là thế này: con bé vừa bước chân vào phòng, ngay lập tức há hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mặt: tình hình rất chi là tình hình là thằng nhok đang ôm-cứng-lấy-Maia!!!! thật cũng chả hiểu thế nào mà lại thành ra cớ sự này, nhưng nói chung là cảnh tượng trên đập ngay vào mắt khiến con bé chả suy nghĩ đc nhiều, chỉ biết đứng sững ra đó mà nhìn hai người- một nam một nữ kia- cũng đang nhìn chằm chằm vào mình. Chớp chớp mắt vài cái lấy lại tinh thần (^^”), con bé e hèm một cái rồi ngay lập tức quay người đi ra, chứ ko lẽ nó ở lại đó coi người ta đóng phim tình cảm, mà quá hơn nữa là cái nv nam chính kia chính là chồng chưa cưới của mình? ôi trời ơi…..
Tình hình của thằng nhok hiện giờ cũng ko khá hơn đc là bao, ngay cả khi con bé đã đi ra khỏi phòng nó vẫn chưa tài nào định hình nổi chuyện gì đang xảy ra vào lúc này…….Cả cái cảnh tượng này nữa……
Trong 3 người xem ra Maia là người bình thản nhất trước mọi chuyện. A, đừng hiểu lầm, ko phải là cô cố ý đâu, chỉ là cô lỡ uống hơi nhiều, đi ko vững nên ngã vào người thằng nhok, còn con bé thì ko biết ở đâu chui ra, chứng kiến cảnh vừa rồi- vậy nên cũng ko thể nói là lỗi của cô đc. Có chăng thì là vì ông trời giúp cô! (@ì, cứ chờ xem, nói à biết, ta cao hơn trời, kaka…..)

Con bé ngồi xuống ghế, kêu một ly whisky, từ từ nhấm nháp vị rượu, trong đầu hoàn toàn loại bỏ mọi vấn đề, chậc, nghĩ gì nhiều cho đau đầu chứ! Dù sao cũng ko phải là chuyện của mình!
– A a…! Anny!
Con bé vẫn ngồi yên, nâng ly rượu lên uống một hớp, ko hề để ý đến tiếng gọi vừa rồi cứ như người ta đang gọi ai chứ ko phải gọi mình.
– Anny!!!
Đến lúc này con bé mới như sực nhớ ra gì, khẽ nhíu mày quay lui nhìn. Hừm, tên đẹp-trai-mà-ngang-ngược này tìm nó làm quái gì thế ko biết?

– May quá, thì ra cô ở đây!
– Thế chứ anh nghĩ tôi ở đâu?- con bé đáp, vẻ ơ hờ.
– Tôi…….vừa rồi là…….
– Chậc, đừng nói vs tôi chuyện đó, tôi ko muốn quan tâm, đau đầu. Thứ nhất, anh làm gì là việc của anh, tôi ko có quyền can thiệp, hay cũng như ko muốn nhúng tay vào. Thứ hai, tình cảm của anh tôi ko quản đc, anh thích ai tôi cũng chịu. Thứ ba, dù sao hôn ước giữa chúng ta nói cho cùng cũng chỉ là bị bắt ép, rồi cũng có lúc một trong hai chúng ta sẽ thấy hối hận, chuyện từ hôn chỉ là sớm muộn mà thôi!
Thằng nhok ngẩn người ngồi nghe con bé nói, từ trạng thái mơ hồ chuyển sang giận dữ. Con bé nói vậy là sao chứ? Ý nói chính là nó ko hề quan tâm đến thằng nhok, ko hề để tâm đến chuyện thằng nhok đi cùng ai, làm cái gì, lại càng luôn có suy nghĩ mình sẽ từ hôn vs thằng nhok?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.